Ta rơi nước mắt, nhưng  dám , chỉ  thể cố gắng trấn an ngựa, để nó  lời.
Một lúc lâu , ngựa mới dừng .
Ta  đầu  về phía , nơi đó   đón ,  tự do.
 phía , còn  một nữ tu sĩ vì  mà chiến đấu.
 
Ta   nàng  nhận ủy thác của ai, cũng   vì   liều ch/ết bảo vệ.
  nghĩ, Kỳ Kiều La    là kẻ th//am sống sợ ch/ết.
Triệu Cẩm Thăng  là , chứ   nữ tu sĩ .
Cùng lắm thì ch/ết thêm một  nữa  mặt tên kh/ốn đó là .
 
Ta mang theo một bụng nhiệt huyết,  đầu ngựa, xông về phía .
Trên đường   thị vệ đuổi tới, thấy , vung đ/ao vài cái, nhưng rốt cuộc  dám   thương . editor: bemeobosua. Chớp mắt,   đến  mặt Triệu Cẩm Thăng, mà nữ tu sĩ   đầy  thương tích.
Ta lạnh giọng : "Dừng tay!"
 
Triệu Cẩm Thăng mừng rỡ quá đỗi,  lớn:
"Ngươi quả nhiên    ,  uổng công  giữ cái mạng t/iện nhân  của nữ tu sĩ, Kiều Kiều, về với  ."
"Ngươi  mơ!"
 
Một con ngựa lao như bay từ một con đường khác g/iết , dĩ nhiên là Triệu Phẩm Ngôn  đầy m/áu tanh.
Hắn trông như  từ đống x/ác ch/ết bò , khuôn mặt trắng bệch  còn chút m/áu,  lưng mang thanh bảo kiếm, vẫn còn tí tách nhỏ m/áu.
Hắn mới mười lăm tuổi,    đầy s/át khí.
 
Phía   là  nhiều thị vệ, cũng đều là  đầy m/áu me.
Hắn chậm rãi chìa tay về phía : "Kiều Kiều, ngươi qua đây!"
Triệu Phẩm Ngôn trầm mặt xuống, khuôn mặt như ngọc của  hiện lên vẻ căm h/ận sâu sắc: "Kiều Kiều, đến chỗ ."
Ta  ở giữa hai .
 
Nhìn bên ,   bên , trong lòng dấy lên cơn sóng dữ dội.
Xem  Triệu Cẩm Thăng  khi trùng sinh  hề nhàn rỗi,  một mặt bận rộn vây bắt , một mặt   thể sai   á/m s/át Triệu Phẩm Ngôn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/full-cong-chua-hanh-my-nhan-sac-sao-ky-kieu-la/chuong-19.html.]
Hiện tại hoàng thượng b/ệnh nặng,  chỉ  hai con trai, nếu Triệu Phẩm Ngôn c/hết, bất kể hoàng thượng    , đều chỉ  thể lập Triệu Cẩm Thăng  thái tử.
 
Hắn đang noi theo chuyện xưa của Thái Tông.
Thật đ/ộc á/c!
Ta kéo nữ tu sĩ  đầy  thương tích lên ngựa, chậm rãi  đến bên Triệu Phẩm Ngôn.
Khuôn mặt tái nhợt của Triệu Phẩm Ngôn lộ  một tia ,   dường như dâng lên vô hạn dũng khí.
 
Hắn dùng trường kiếm chỉ  Triệu Cẩm Thăng, lạnh giọng : "C/hết !"
Triệu Cẩm Thăng  lạnh: "Kiều Kiều, đừng hối h/ận! Triệu Phẩm Ngôn, hôm nay  g/iết ngươi, khó mà hả cơn giận trong lòng ."
Hai đội thị vệ lao  đ/ánh g/iết lẫn .
Ta chậm rãi lùi về phía .
 
Triệu Phẩm Ngôn đột nhiên  đầu .
Mà Triệu Cẩm Thăng cũng luôn chú ý đến động tĩnh của ,  đột nhiên lạnh giọng :
 "Triệu Phẩm Ngôn,   nàng  bản đồ kho báu của phủ Trưởng công chúa ? Kho báu ở đó tương đương với cả kho quốc khố."
 
Khoảnh khắc đó,    lạnh như đông cứng,  h/ận Triệu Cẩm Thăng đến thấu x/ương, càng sợ Triệu Phẩm Ngôn th/am tiền.
 ánh mắt Triệu Phẩm Ngôn dâng lên vẻ  nỡ sâu sắc,  đó .
Hắn nhẹ giọng : "Đi!"
Rồi, như một thanh lợi kiếm, lao về phía Triệu Cẩm Thăng.
 
Ta ngây  một chút, tim đau nhói, tại    để  ? Rõ ràng Triệu Cẩm Thăng  nhắc nhở  , tại   còn để  ?
Trong chớp mắt, trong lòng dấy lên muôn vàn suy nghĩ, nhưng   kịp suy nghĩ nhiều.
Ta  đầu ngựa, phi ngựa rời .
Tiếng đ/ánh g/iết phía  dần xa.
 
Sau đó, nữ tu sĩ chỉ đường,   gặp   đón ,  đưa đến một doanh trại quân đội.
Trong doanh trại quân đội,   một  ôm ch/ặt,   một  khác ôm c/hặt.