Ép ta xuống nông thôn ta dạy cả nhà hắn! - Chương 42: “Đây chính là vì cậu thiếu học thức”

Cập nhật lúc: 2025-11-05 07:13:28
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Lf9NukroY

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Không chỉ tan ca sớm, mà ngay cả ngày đầu tiên chính thức cũng đòi ứng lương?

Khuôn mặt của Tiền Lai nhăn nhó .

là Phương Anh, dám động đến! Nếu , quán ăn của sẽ chẳng thể hoạt động, ngay lập tức sẽ trở về thời kỳ hôm qua!

Hắn đau lòng móc 10 đồng đưa cho Phương Anh, miệng còn lịch sự : “10 đồng đủ ?”

“Không đủ.” Phương Anh đáp.

Tiền Lai lập tức khóa ngăn kéo!

Phương Anh...

“Ông chủ, tổn thương tình cảm đó, khóa chậm chút nhé.” cô .

Tiền Lai gượng.

còn nhắc ông một điều nữa, mặc dù ông thường quản tiền, nhưng đến cuối tháng khi kiểm kê, 50% lợi nhuận ròng, dùng thì dùng.”

Phương Anh đáp: “Đến lúc đó nếu ông đồng ý, lập tức sẽ quán Phú Cường đầu bếp cho họ!”

Tiền Lai lập tức : “Nhìn , còn buồn lòng hơn nữa.”

Phương Anh mỉm , thẳng.

Phong Tả và Phong Hữu giữ xe đạp của cô .

“Đi ?” Phong Tả hỏi.

“Chúng đưa cô .” Phong Hữu .

Tiền Lai lập tức: “Hai thì ai kéo mỳ?”

Sao thế ? Một đêm mà phản bội luôn ?

Hắn nuôi hai đứa nhóc mấy năm trời, một đêm dụ dỗ hết ?

“Ông bảo chúng bảo vệ cô mà.” Phong Tả đáp.

“Người Phú Cường thể đang chờ ở khúc cua .” Phong Hữu .

Tiền Lai tức giận vẫy tay: “Đi ! Đi sớm về sớm!”

Phương Anh mỉm , điều khiển xe đạp tới trạm xe buýt gần nhất, lên xe, để hai xe đạp về.

“Tối nay về nhà cùng với Tiểu Tú nha!” Phương Anh vẫy tay từ xe.

Hai trai lớn lập tức lộ nụ e thẹn y hệt .

Về nhà...

Phương Anh đổi một chuyến xe mới về tới nhà.

Phương Đức ở nhà chờ cô, khí thế cũng chuẩn sẵn.

Thấy cô về, nhăn mặt cau mày : “Đi thôi.”

Phương Anh dám tác động đến ông, yên lặng xe đạp, cùng ông tới nhà Lâm Hồng.

Nhà Lâm Hồng ở cách vài con hẻm, thực cũng xa, cùng khu học sinh.

Nhà Lâm Hồng cũng là một tứ hợp viện độc lập.

lớn bằng nhà Lâm Minh, nhà họ chỉ là một dãy, tổng diện tích chỉ 200 m², sân còn chiếm vài chục m².

Phương Anh cổng, suy nghĩ vài giây, sân , cô chiếm !

Kiếp , Lâm Hồng cô lừa, đó nhờ sân bán 200 triệu, mới vực dậy!

Kiếp , cô sẽ cho nghèo đến mức chỉ còn bán quần lót!

“Bốp! bốp! bốp!” Phương Đức giơ tay đập cửa.

Nghe tiếng là đến !

“Ai ? Ai ? Đập cửa gì mà bất lịch sự !” Một phụ nữ giọng khó chịu , mở cửa lớn.

Lúc trời vẫn tối, bà rõ hai ngoài cửa, mặt lập tức cứng .

“À, là Phương, còn Tiểu Anh, các tới đây?”

Mẹ Lâm Hồng, Trần Tuyền, .

Phương Đức chẳng thèm chuyện với bà, bước chân thẳng nhà.

Nhìn như sắp va Trần Tuyền, bà nhường sang một bên.

Suýt nữa thì Phương Anh ngã.

“Này con đường kiểu gì ?... Gần đây sách nhiều quá hả? Thị lực ? Muốn dì dẫn bệnh viện đo mắt mua kính ?” Trần Tuyền giọng mỉa mai.

vốn quen chuyện kiểu .

Bước chân của Phương Đức dừng , cuối cùng cũng tin lời con gái, rằng cha của Lâm Hồng bao giờ coi trọng cô, tức là cũng coi trọng !

Hắn định , liền Phương Anh :

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ep-ta-xuong-nong-thon-ta-day-ca-nha-han/chuong-42-day-chinh-la-vi-cau-thieu-hoc-thuc.html.]

— Dì Trần ơi, con thấy vấn đề về thị lực là dì kìa!

— Người lớn như dì còn thấy con mà đó, xem , chị bẩn áo con ~

Trần Xuân tức đến nín thở, ý gì đây? Nói cô bẩn?!

— Rõ ràng là dì đụng con! — Trần Xuân .

— Ai bảo dì chặn cửa cho con ? Tại ? Có gì sai trái mà sợ hãi ? — Phương Anh đáp.

Trần Xuân giật , ngay lập tức đổi sang vẻ mặt chất vấn:

— Cô còn dám ! Cô với Lâm Minh rốt cuộc là ? Cô bí mật kết hôn với Lâm Minh lưng Lâm Hồng! Hai quen từ khi nào?!

Xem nào, bây giờ mâm bẩn dồn lên đầu cô.

— Vậy Lâm Hồng với Phương Thiềm quen từ khi nào? — Phương Anh hỏi.

Trần Xuân liền đáp:

— Ai với Phương Thiềm quen? Không chuyện đó!

Phương Anh :

— Dì cần chối nữa, Phương Thiềm cầm quần lót của con trai dì trong tay. Dì thừa nhận, thì cô sẽ báo con trai dì tội dâm ô, cho tù luôn.

Trần Xuân…

Phương Đức…

Hắn chuẩn cả đêm, tính toán đủ kiểu lời , biểu cảm, giọng điệu để ép Lâm Hồng cưới Phương Thiềm!

Vậy mà một cái “quần lót” đ.á.n.h bại ?

Mà còn là cái quần lót… tồn tại!

Trần Xuân giật , lắp bắp :

— Không… thể nào, cô bậy!

— Ba, thôi, họ Lâm Hồng kết cục nữa, để Phương Thiềm mang quần lót đồn công an . — Cô xong liền , dứt khoát!

Ai cái quần lót đó tồn tại? Bây giờ lột từ Lâm Hồng cũng kịp!

Phương Đức cũng , bước một, hai, ba…

Trong nhà vang lên tiếng :

— Ái chà, là Phương đến kìa, ngoài cửa mà ? Xuân, mau mời Phương uống , đó gì?

Cha của Lâm Hồng, Lâm Thanh, ở cửa với .

Phương Đức , quần lót thắng .

Hắn hiểu chuyện.

Hắn đổi vẻ mặt, thèm để ý Lâm Thanh tươi, bước nhà.

Phương Anh tự động theo~

Trần Xuân vội vàng đóng cổng, chạy theo.

— Mọi cần khách sáo, cứ thẳng xem chuyện Lâm Hồng với Phương Thiềm xử lý thế nào? — Phương Đức .

Hắn xuống ghế sofa, dáng vẻ oai nghiêm, chỉ tay hạ lệnh.

— Theo lý, Phương Thiềm chuyện đáng lẽ đ.á.n.h c.h.ế.t, nhưng bây giờ là xã hội mới, luật pháp, mà luật pháp tội loạn luân… Các tự xử lý .

Nụ mặt Lâm Thanh tan biến, trơ trơ, như đang đeo mặt nạ da .

Trần Xuân :

— Luật pháp còn cần chứng cứ chứ… Một cái quần lót chứng minh gì? Ai mà mặc quần lót?

Phương Anh đáp:

— Đây là vì dì thiếu học thức. Giờ ngoài nước một công nghệ tiên tiến gọi là DNA, giống như dấu vân tay , DNA của mỗi là duy nhất.

— Mọi vật , kể cả tóc, máu, bất cứ dịch thể nào đều chứa thông tin DNA.

— Cái quần lót đó thông tin chung của hai , đây là bằng chứng sắt chắc, cần mang cũng , nhưng nếu mang thì đủ để cho con trai dì “đổi hộp tro cốt”.

Phương Anh còn dùng tay minh họa kích thước một cái hộp tro.

Trần Xuân lập tức tức đến bật !

— Chồng ơi! Làm giờ?! — Bà hoảng loạn, chịu nổi.

Lâm Hồng là con trai duy nhất của họ.

Lâm Thanh mặt cảm xúc :

— Vậy thì Phương Thiềm cũng chạy thoát! Chúng thể là cô cố tình dụ dỗ Lâm Hồng! Cô cũng chịu c.h.ế.t!

Phương Đức thản nhiên :

, cho hai họ đám cưới âm phủ luôn.

 

Loading...