Ép ta xuống nông thôn ta dạy cả nhà hắn! - Chương 12: Bố, con bị oan

Cập nhật lúc: 2025-11-05 06:55:28
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Lf9NukroY

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hai tội danh quá nặng, Đường Trinh thể nhận lấy bất kỳ cái nào.

ấm ức :

“Con , con năng mạnh mẽ thế? Mẹ chỉ nghĩ xem để thôi, con như s.ú.n.g máy dứt. Trước đây con như mà!

“Có nghĩ rằng cưới thì cần kế nữa? Cuối cùng cũng lộ bản chất thật ? Ồ ồ ồ~

“Bấy nhiêu năm thương con đến , đối xử với con còn hơn cả Phương Thiên và Phương Yến! Món ngon đều để con chọn , con ăn mới đến lượt họ!

“Ngày Tết mua quần áo mới cũng chỉ mua cho con, họ chỉ mặc đồ thừa của con, đem sửa quần áo mới cho họ!

“Phương Thiên thì hiểu chuyện, bao giờ ầm ĩ, còn Phương Yến thì năm nào cũng tủi !”

Phương Yến là con gái Đường Trinh sinh với Phương Đức khi cưới, nhỏ hơn Phương Dung ba tuổi.

Những lời quá “ác liệt”, vốn dĩ đang giận dữ với cô, Phương Đức cũng mềm lòng, sắc mặt dịu , ánh mắt Đường Trinh trở nên hiền hòa.

Ngược , ánh mắt ông Phương Dung phần thiện cảm.

Bao năm Đường Trinh đối xử với Phương Dung ai cũng thấy, nhưng hôm nay Phương Dung quả thật chút áp đảo.

“Hừ.” Phương Dung đột nhiên lạnh một tiếng: “Bố, con tiếp tục giải thích cho bố !”

“Trước hết, chuyện món ngon gì cũng để con chọn , việc con thừa nhận!” Phương Dung : “ bố nghĩ kỹ , mỗi để con chọn , con chọn ?

“Cam, táo, hộp sữa, bánh mì, vịt , gà nướng… những thứ ngon , con một miếng cũng động! Đặc biệt vài năm gần đây, con từng ăn chút nào!”

“Chiêu tính toán của kế thật tinh vi, con đang giảm cân, những thứ con bao giờ ăn, nhưng để con chọn , con chọn gì hết, món ngon đều là của Phương Thiên và Phương Yến, còn tiếng là của !”

Phương Đức ngẩn , hồi tưởng bao năm qua, đôi khi thấy cảnh “chị em thương ”, quả nhiên đúng như .

Ba cùng ăn, Phương Dung nhường nhịn, chị em đều vui…

Đường Trinh cúi đầu, khẽ liếc một cái nhanh như chớp về phía Phương Dung, trong khoảnh khắc ánh mắt đen tối và đáng sợ.

Phương Dung để ý, tiếp tục :

“Bố, chúng tiếp tục. Nói về quần áo mới ngày Tết.

“Bố xem, vóc dáng con thế , con lấy quần áo của hai chị em họ ? Chỉ khi con còn béo, con cao hơn họ! Chỉ họ mới lấy đồ của con!

“Lương bố đủ cho năm đứa con mua quần áo mới, nhường, để họ mặc đồ mới, còn con thì ăn mặc tả tơi, ngoài hổ mặt bố?”

“Khụ!” Phương Đức khẽ ho, khó chịu, câu đúng là đau lòng, cũng .

“Thêm nữa, chỉ là quần áo mới dịp Tết thôi! Con một năm chỉ một bộ quần áo mới! Bố Phương Thiên và Phương Yến xem.”

Phương Dung lao phòng của Phương Thiên và Phương Yến, mở tủ, ôm một đống quần áo.

lượt trải từng chiếc mặt Phương Đức.

“Bố, những bộ , là quần áo cũ sửa ? Đây đều là hàng may sẵn ở bách hóa, bộ nào cũng đắt hơn bộ .

“Đây mới chỉ là quần áo mùa thu đông của họ, nghĩ đến váy mùa hè nữa, bộ nào cũng hơn bộ .

“Còn con? Con quanh năm mặc đồng phục! Chỉ dịp Tết mới một bộ mới! Họ chỉ thiếu đồ dịp Tết thôi, bình thường kế bù đắp cho họ mười bộ!

“Đây chính là cái ‘’ mà kế luôn miệng với con!”

Sắc mặt Phương Đức thực sự , trong lòng cảm thấy bực bội và khó chịu đến mức tả .

Như thể khung cửa mắt vỡ vụn, để lộ thế giới bên ngoài, khác hẳn những gì ông từng thấy, cúi đầu mới nhận , hóa cảnh vật đây mà ông thấy là qua lớp kính họa tiết.

“Đó là bởi… bởi vì con quá mập! Bên ngoài mua size cho con!” Phương Thiên sàn bỗng lên tiếng.

đúng đúng, chính là như , suốt thời gian qua mua váy cho con…”

Phương Dung ngắt lời Đường Trinh, lạnh:

“Không đồ may sẵn thì thể tiệm may, size nào mà ? bao nhiêu năm nay, từng may cho con một bộ nào ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ep-ta-xuong-nong-thon-ta-day-ca-nha-han/chuong-12-bo-con-bi-oan.html.]

Đường Trinh vội vàng biện bạch:

“Đó là vì, trong nhà đủ tiền, con cũng lương bố chỉ đủ nuôi năm đứa con thôi, dễ .”

Phương Dung chỉ lắc mấy bộ quần áo tay mặt Phương Đức. Giờ đồ may sẵn đắt lắm! Thường cũng từ 20 tệ trở lên, một chiếc áo khoác mùa đông khi tới cả trăm!

Còn tiệm may một chiếc váy, dùng vải rẻ hơn cũng chỉ vài tệ là xong.

Phương Thiên liền :

“Những bộ quần áo là chú bên ngoại tặng chúng con, bố tốn đồng nào!”

!” Đường Trinh tán thưởng liếc con gái một cái.

Phương Dung thể hiện thái độ: “ buồn tranh luận với các cô nữa”, thả quần áo xuống và Phương Đức:

“Bố, những năm qua con luôn nhịn nhục để bố vui, những ấm ức gì con bao giờ với bố.

“Bố thích gia đình hòa thuận, em thương yêu , con cho bố thấy . hôm nay, con thực sự buồn và cũng thấu bộ mặt thật của họ!”

Cô bỗng nức nở:

“Tối qua con biến mất cả đêm, họ thì bình thản như , còn giấu bố cho bố tìm con!

“May mà con gặp như Lâm Minh, nếu tối qua con thật sự bắt nạt, giờ bố chắc đang chuẩn đưa con chôn !”

Phương Dung bất ngờ quỳ xuống, ôm lấy đùi Phương Đức mà nức nở:

“Bố! Con oan!~~”

Ban đầu cô chỉ giả vờ, nào ngờ nước mắt hai kiếp sống dồn thực sự trào .

Khóc thật và giả khác rõ rệt.

Phương Đức, đàn ông nặng nề tư tưởng phong kiến, m.á.u chảy , con mà cũng nhịn , nước mắt trào .

Nếu chuyện như con gái là thật, thì những năm qua con oan thật quá nhiều!

Con dối ?

Nhìn những năm ông lãng quên, Đường Trinh cúi đầu dám ngẩng lên mắt, ông còn hiểu nữa!

Hóa ông cũng lừa!

“Chuyện gì thế ? Có chuyện gì xảy ? Đi xa ai đó !” Phương Vân mở cửa chạy , cảnh tượng mắt, sững .

đó nghĩ trong nhà là Phương Yến, chắc cái gì đó mà kế giả vờ mua.

Ai ngờ trong thấy Phương Dung – mà đ.á.n.h cũng , còn ôm chân bố !

Đầu óc cô gần như kế lừa đảo đến hỏng mất.

, Phương Dung lập tức tỉnh khỏi nỗi đau vô cớ, ngượng ngùng nín .

Bên ngoài chắc chắn nhiều xem, mà cô, góa phụ giàu nhất thế giới tiền kiếp cũng giữ thể diện.

Phương Dung ngẩng chị tuyệt phẩm mà nhiều năm gặp, chào xã giao một câu nhanh chóng việc chính.

sàn, đẩy nhẹ đùi Phương Đức:

“Bố, kế giờ vẫn tìm cái vòng ngọc, chẳng lẽ thật sự bán mất ?”

Phương Đức cũng ngượng, lau nước mắt, giọng :

“Còn mau tìm!”

Lúc , tuyệt đối chọc Phương Đức thêm.

Đường Trinh miễn cưỡng phòng, lề mề mang một chiếc hộp gỗ đỏ.

 

Loading...