Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
 khẽ gọi tên , Lục Hành Xuyên  nhíu mày, lạnh lùng :  
“Lần  đừng  chuyện ngốc nghếch như  nữa."
Giọng điệu vẫn đầy xa cách, nhưng với  lúc   ấm áp vô cùng.  
 mỉm , ánh mắt liếc về phía Bạch Chỉ đang  cách đó  xa.  
Ánh mắt phẫn nộ của cô  như  xuyên thủng   ngay lập tức.  
Sau một hồi lâu, cô  đành cắn răng giậm chân gào lên:  
“A Xuyên!"
Bước chân Lục Hành Xuyên khựng .  
Vầng trán nhăn sâu hơn .  
"...A Xuyên..."
 trong lòng   khẽ gọi.  
Ánh mắt   sang   đầy giằng xé,  mềm lòng   do dự.  
Chỉ  vài giây ngập ngừng,  cuối cùng cũng bước những bước dài, nghiến răng :  
Vịt Bay Lạc Bầy
"Anh sẽ bảo tài xế đưa em về."
Câu  , là dành cho Bạch Chỉ phía .  
  ôm chặt cổ  hơn,  áp sát    hơn chút nữa.  
Khoảnh khắc , dường như là   gần  nhất.  
Đường nét quai hàm sắc sảo của Lục Hành Xuyên trong tầm mắt  vô cùng cuốn hút.  
Đôi mắt đen như hồ thu tĩnh lặng đang tập trung  về phía .  
Từng bước chân vững chãi khiến lòng  trào dâng cảm giác ỷ .  
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/em-la-nguoi-da-cung-trai-qua-tat-ca/chuong-9.html.]
Hóa , trong lòng Lục Hành Xuyên vẫn  .  
Sau khi đặt    thỏa  giường, Lục Hành Xuyên gọi bác sĩ riêng tới.  
Còn  thì  bên cạnh, tay bật tắt màn hình điện thoại liên tục.  
Dường như đang  sốt ruột.  
Cho đến khi  bác sĩ    , chỉ cần nghỉ ngơi vài ngày, Lục Hành Xuyên lập tức như trút  gánh nặng.  
Ánh mắt hướng về :  
"Nam Nam, em nghỉ ngơi vài ngày nhé, ngày mai  sẽ tới thăm em."
Dứt lời, bóng lưng vội vã của  khiến  bất giác hỏi:  
"Anh...     ?"
Lục Hành Xuyên đang thu xếp đồ đạc hối hả bỗng dừng bước.  
Hơi ngoảnh .  
Trong bóng đêm,  chỉ kịp  thấy nửa khuôn mặt mờ ảo của .  
“Ừ, ... còn chút việc  xử lý." 
Nói xong,     chút do dự.  
Bóng hình  cuối cùng cũng tan biến trong màn đêm.  
Trái tim  như vỡ  một mảnh.  
  mà.  
Anh  tìm Bạch Chỉ .