Em Họ Xuyên Sách Thích Ganh Đua Với Tôi" - Chương 138:2)

Cập nhật lúc: 2025-10-10 00:12:14
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tô Nhuyễn khẽ chạm tay Lộc Minh Sâm, liền hỏi Lâm Mỹ Hương: “Khu tập thể Ôn Hinh là khu gần với khu tập thể công nhân viên chức Đông Cương ạ?”

 

Lâm Mỹ Hương gật đầu: “ , chính là khu đó. Hồi mới xây xong bác đến xem , nhiều tranh mua lắm, tới một tháng bán sạch.”

 

Tô Nhuyễn tủm tỉm : “Dì Lâm , cháu thấy nên để nhà tiêu tốn thêm nữa.” Lúc vẻ vô cùng hiểu chuyện: “Dì cho chúng cháu hai vạn , chúng cháu còn ngại mà nhận thêm cả căn phòng nữa chứ?”

 

“Dù Minh Sâm cũng về đơn vị công tác, tám chín phần mười là cháu cũng sẽ theo tùy quân. Căn phòng để đó ai dùng thì dễ hư hỏng.”

 

“Hơn nữa khu tập thể Ôn Hinh cũng cách trường học, bệnh viện khá xa, chúng cháu cứ thuê tạm một căn phòng phòng cưới là ạ.”

 

Lâm Mỹ Hương : “Sao thế ? Vẫn phòng riêng thì lòng mới yên chứ.”

 

“Còn về chuyện phòng ốc thể hư hại, hai đứa cần lo lắng . Nhà bác ở gần, thể thường xuyên ghé qua quét tước, dọn dẹp giúp.”

 

Sau đó nghiễm nhiên thành phòng của bà luôn ? Tô Nhuyễn nhếch mép, kiếp thấy ít trường hợp chiếm phòng chịu trả , đặc biệt là giữa họ hàng thích.

 

Lộc Minh Sâm thẳng thắn : “Được thôi, khi nào chúng thủ tục sang tên?”

 

Lâm Mỹ Hương hỏi đến nghẹn lời: “Sang… sang tên ?”

 

Lộc Minh Sâm : “Căn phòng đó là phòng cưới chuẩn cho Minh Kha ? Không sang tên cho cháu thì ?”

 

Mèo con Kute

Lâm Mỹ Hương vội vàng giải thích: “Làm gì ! Chẳng cháu cũng tất cả nhà cửa bên nhà bác đều tên ông nội cháu đó ?”

 

Lúc , nhà họ Tô mới nhận vấn đề. Nếu căn phòng tên cụ Lộc thì thể xem là của Lộc Minh Sâm chứ?

 

Đến lúc Lộc Minh Sâm và Tô Nhuyễn bộ đội, quanh năm ở nhà, thì rốt cuộc căn phòng sẽ thuộc về ai vẫn còn là một ẩn .

 

Suy cho cùng, Lâm Mỹ Hương vẫn đang tính toán đến của hồi môn của Tô Nhuyễn. Thử hỏi đôi vợ chồng son nào mà tỉ mẩn, dồn hết tâm huyết để trang hoàng cho phòng cưới của cơ chứ? Trong tay Tô Nhuyễn tiền, thế nào cũng sẽ mua thêm TV, tủ lạnh, máy giặt… Ít nhất cũng bỏ một vạn.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/em-ho-xuyen-sach-thich-ganh-dua-voi-toi/chuong-1382.html.]

Sau đó đợi hai đứa công tác, căn phòng ở, thì đúng lúc cho Lộc Minh Kha phòng cưới.

 

Đều là trong nhà, vả căn phòng do nhà họ Lộc mua, đến lúc đó nếu Minh Kha thật sự chuyển ở, Tô Nhuyễn thể đuổi ? Cho dù cô , e là cũng chẳng thời gian và sức lực.

 

Nghĩ tới đây, Tô Văn Sơn lập tức : “Lời Nhuyễn Nhuyễn cũng lý. Hay là cứ giữ căn phòng cho Minh Kha nhà chị phòng cưới .”

 

“Phòng cưới của hai đứa trẻ để tìm giúp, sẽ tên chúng nó, như vợ chồng nó sẽ yên tâm hơn.”

 

Tô Nhuyễn: ...

 

Không để nhà họ Lộc nhúng tay , định tự lo liệu ? Rốt cuộc Tô Văn Sơn lấy sự tự tin rằng ông thể qua mặt cô thế ?

 

Lộc Minh Sâm chẳng dây dưa dài dòng với bọn họ, dứt khoát giải quyết vấn đề: “Chẳng cần mua nhà gì, mua cũng chẳng tiền mà sửa sang, trang trí tử tế. Dì Phúc khi kết hôn sẽ trả căn nhà ở thành phố Yến cho chúng cháu, căn nhà rách nát, khả năng sửa cũng mất một hai vạn. Thôi thì chúng cháu lãng phí tiền khoản nữa.”

 

Tạm thời tìm cách nào để moi móc của hồi môn của Tô Nhuyễn, hai nhà chỉ đành hậm hực im miệng.

 

Bà cụ Tô nhắc đến vàng Tô Nhuyễn nhận : “Nếu tiết kiệm tiền thì tam kim cũng cần mua . Hay là dùng vàng dì Phúc cho các cháu mang chế tác .”

 

“Bà đứa cháu ngoại trang sức, các cháu cứ nghĩ xem thích kiểu dáng nào, bảo thằng bé giúp, đỡ khác lừa gạt.”

 

Cuối cùng Tô Minh Nguyệt vẫn nhịn , cô hỏi: “Nhuyễn Nhuyễn, Minh Sâm cho cháu bao nhiêu trang sức ?”

 

Nói tới đây, cô móc mỉa: “Bà nội nuôi cháu lớn như , giờ cháu sắp gả cho , nghĩ tới chuyện hiếu kính bà nội ?”

 

Tô Nhuyễn còn kịp thốt lời, tiếng trào phúng vang lên ngoài cửa: “Đương nhiên là hiếu kính .”

 

“Hiếu kính bà nội, chẳng lẽ hiếu kính cha ruột? Hiếu kính bà nội vài cái nhẫn vàng, hiếu kính cha ruột một cây đàn dương cầm nhỉ?”

 

Nghe thấy những lời , nhà họ Tô đều biến sắc.

 

 

Loading...