EM HỌ TÔI ĐÃ CHẾT - 1

Cập nhật lúc: 2025-10-25 12:14:00
Lượt xem: 367

Em họ c#hết.

Hai tay t#rói xà nhà, mặc váy màu đỏ, bên trong mặc đồ bơi, đồ bơi vẫn còn ướt sũng nhỏ nước xuống.

Cảnh sát thông báo tự s#át.

, , và ch#ết tiếp theo – là .

thoát .

1

Lý Trụ tìm một ngày khi c#hết.

Cậu lấy một viên sô cô la từ túi, và đưa cho ăn.

ngạc nhiên.

"Trụ Tử, lấy cái ?" Lý Trụ là em họ , cũng là một trẻ em bỏ , bố đều công ở thành phố, thường ngày sống một ở nhà.

Hai nhà chúng ở sát vách, thỉnh thoảng gọi qua nhà ăn cơm, nhiều tiền tiêu vặt, chắc chắn nỡ mua loại đồ ăn vặt đắt tiền như thế .

"Cho ăn đó."

Lý Trụ , vẻ mặt hiền lành ngốc nghếch.

khách sáo nhận lấy, loại sô cô la nhập khẩu , chỉ thấy ở chỗ mấy bạn học nhà giàu. bóc lớp giấy gói màu vàng, đưa viên sô cô la miệng.

Lý Trụ đột nhiên mặt mày dữ tợn, chằm chằm và gầm lên:

"Chạy mau!"

giật , viên sô cô la mắc kẹt ở cổ họng, khó khăn lắm mới nuốt xuống . Lý Trụ trở về trạng thái bình thường, hềnh hệch vỗ vai .

"Nói với thím là tối nay qua ăn cơm ."

" một gói mì ăn liền, còn cả xúc xích nữa."

Mì ăn liền là thứ xa xỉ, ngon hơn cháo khoai lang nấu nhiều, chút hâm mộ, Lý Trụ kiếm mấy thứ .

gật đầu.

"Cậu sợ c.h.ế.t khiếp."

Lý Trụ , rời .

Chàng trai trẻ xong thì lau mặt, với tâm trạng buồn bã tiếp tục kể.

"Ngày hôm khi gặp , trở thành một xác c.h.ế.t."

"Hai tay và hai chân dây thừng trói chặt, treo lơ lửng xà nhà với một tư thế kỳ quái, mặc một bộ đồ bơi nữ, bên ngoài đồ bơi là một chiếc váy liền màu đỏ tươi. Hai chân trần trụi rủ xuống, giữa hai mắt cá chân còn treo một quả cân lớn."

" sợ hãi, hét lên một tiếng ngã phịch xuống đất."

"Đôi mắt nhắm nghiền của Lý Trụ đột nhiên mở , con ngươi đen kịt, chằm chằm ."

"Chạy mau—"

"Mẹ ơi, Trụ Tử xảy chuyện , mau lên—Trụ Tử xảy chuyện —"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/em-ho-toi-da-chet/1.html.]

2

Cảnh sát nhanh chóng đến nơi, dân làng vây quanh ngoài ngôi nhà bàn tán xôn xao.

"Trời ơi, cả đời từng thấy cái c.h.ế.t nào như vầy, thằng Trụ chọc giận ai trời."

" thấy, cái giống như tà thuật, đàng hoàng ai g.i.ế.c kiểu đó?"

"Mày lạ đời, đàng hoàng ai g.i.ế.c ?"

Mọi xôn xao bàn tán, lóc gọi điện thoại cho bác cả , bác cả mua vé tàu hỏa về nhà ngay trong ngày.

Bác gái lăn lộn đất, trong nhà hỗn loạn, thể chịu nổi cảnh đó, một ngoài.

Đêm ở thôn núi vô cùng tĩnh lặng, trăng tròn, thỉnh thoảng tiếng côn trùng kêu vọng từ xa.

một xổm cửa, ôm đầu gối . Khóc một lúc, đột nhiên cảm thấy khó chịu, kiểu khó chịu vì ai đó chằm chằm liên tục.

lau nước mắt ngẩng đầu lên, phát hiện gốc cây hòe cách đó xa, một bóng đang .

"Ai ở đó—"

gọi hai tiếng, đó vẫn yên, hình bao phủ trong bóng cây lờ mờ, động đậy cũng lời nào.

sợ, đầu chạy nhà gọi .

Đợi khi dẫn và bác cả ngoài, gốc cây còn ai.

"Tiểu Viễn, con nhầm ?"

Mọi đều như , nhưng nhầm.

Ban ngày hôm nay trời nắng to, gốc cây hòe, cúi đầu chằm chằm một vũng nước lớn mặt đất.

Một vũng nước lớn, phản chiếu ánh sáng ánh trăng, giống như vũng nước Lý Trụ để lúc tự sát.

Chàng trai trẻ vẻ mặt kinh hãi, rụt vai bên cạnh, tiếp tục thao thao bất tuyệt.

" , là đó g.i.ế.c Lý Trụ, Lý Trụ liên tục bảo chạy mau, chắc chắn cũng sẽ đến g.i.ế.c . Chị Kiều, thoát ."

Cậu ôm mặt, vẻ mặt tuyệt vọng.

" thoát ."

bực bội đảo mắt, đưa tay nhéo tai .

"Vậy đây là lý do nửa đêm chạy phòng để ăn trộm ?"

QUYEN

"A, đau đau đau—buông chị, huhu, chẳng qua là nghĩ sắp c.h.ế.t thôi. Hôm nay lúc mấy làng, thấy đồ ăn vặt trong túi của chị, nghĩ đằng nào cũng sắp c.h.ế.t , ăn một bữa ngon khi c.h.ế.t."

3.

tên là Kiều Mặc Vũ, sinh viên năm nhất trường Đại học Nam Giang, cũng là truyền nhân Địa Sư duy nhất của thời đại.

Địa Sư, thời cổ đại còn gọi là thầy phong thủy.

Tục ngữ câu, Địa Sư hạng nhất xem trời, Phong Sư hạng nhì tìm đầu nguồn nước, thầy phong thủy hạng ba đầy đất. Hiện tại những đời phần lớn đều là thầy phong thủy bình thường. Người thể nắm giữ thuật quan sát trời và khí thì thời cổ đại đều nhậm chức tại Khâm Thiên Giám, phục vụ cho hoàng gia.

Tổ tiên nhà họ Kiều chính là Khâm Thiên Giám Giám Chính, cũng là Môn chủ Phong Môn truyền đời.

 

Loading...