"Ngay cả chuyện ông Kỷ cho  tờ giấy nhỏ mà ông  cũng  ? Số   chuyện   quá năm ,   là thông tin lưu trong hồ sơ mà  thể tìm  trong một ngày ngắn ngủi chứ." Thẩm Ninh Tuệ nghi hoặc .
"Vậy thì chỉ  thể chứng tỏ một điều." Nhị Đản : "Cậu và bác sĩ Kỷ  mối liên hệ khác nữa. Dù  ông    là bác sĩ Kỷ, mà là nhà họ Kỷ cơ."
Một lời  đ.á.n.h thức  trong mộng.
Ngày hôm , dựa theo tờ giấy mà ông Kỷ để  cho  năm đó, Thẩm Ninh Tuệ tìm đến  một căn nhà  sân riêng.
Chuông cửa  reo lên một lúc, một bà lão tóc bạc trắng, bước  lảo đảo  mở cửa. Khoảnh khắc cánh cửa mở , cả bà lão và Thẩm Ninh Tuệ đều sững .
Hai  tuy khác tuổi,  cách tuổi tác  lớn, nhưng dù  thì vẫn  thể   khuôn mặt và đôi mắt của hai  cực kỳ giống .
Bà lão  Thẩm Ninh Tuệ như  thấy chính  hồi còn nhỏ. Thẩm Ninh Tuệ  bà lão, như thấy  dáng vẻ của  lúc về già.
Hai   , im lặng gần một phút, cuối cùng vẫn là Thẩm Ninh Tuệ chủ động lên tiếng: "Chào bà, cháu đến tìm bà Kỷ Thư Hoa ạ."
"Ta chính là Kỷ Thư Hoa." Kỷ Thư Hoa đáp.
"Chào bà Kỷ ạ, tên cháu là Thẩm Ninh Tuệ." Thẩm Ninh Tuệ mỉm : "Ông Kỷ từng  với cháu là cháu và bà hồi nhỏ trông  giống . Không ngờ  giống đến , khoảnh khắc  thấy bà thì cháu cũng sững  luôn."
"Ta cũng ." Kỷ Thư Hoa  khuôn mặt Thẩm Ninh Tuệ, phảng phất như  thấy chính  thời trẻ. Có điều, thời trẻ thì bà  sắc mặt  hơn Thẩm Ninh Tuệ bây giờ nhiều.
Thẩm Ninh Tuệ  hai mươi tuổi, tuy xinh , nhưng vì quá gầy nên     là một mỹ nhân ốm yếu,  sức khỏe  .
Kỷ Thư Hoa : "Anh trai   nhắc đến cháu, mời cháu  nhà."
Nhà của Kỷ Thư Hoa là một căn nhà cổ  lịch sử trăm năm, tuy  phần cũ kỹ nhưng  mang một vẻ  cổ kính, thanh tao độc đáo.
Sau khi mời Thẩm Ninh Tuệ  xuống, Kỷ Thư Hoa đích  rót cho cô một tách .
"Nếu  nhớ  lầm, trận mưa lũ ở huyện Ninh Bình xảy  cách đây năm năm. Khi đó  trai   sắp xếp cho cháu đến tìm  ,  cháu  để lâu như  mà bây giờ mới đến." Kỷ Thư Hoa nghiêm túc : "Sức khỏe của cháu  , càng bắt đầu điều trị sớm khi còn trẻ thì hy vọng phục hồi   càng lớn,  nên kéo dài đến tận bây giờ."
Thẩm Ninh Tuệ ngại ngùng cúi đầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/em-gai-nu-phu-doc-ac-tro-thanh-doan-sung-hao-mon-dich-full/ngoai-truyen-kiep-truoc-ky-thu-hoa.html.]
Trong lòng cô  rõ sức khỏe của chính  hơn ai hết.
Cô xuyên qua  khi nguyên chủ  chết, tương đương với việc xuyên  một cái xác. Sống  đến bây giờ  là may mắn lắm ,  điều trị thì   là chuyện một sớm một chiều.
Trong quá trình đó  chỉ tốn kém vô  tiền bạc, mà còn cần   chăm sóc, điều dưỡng cẩn thận trong thời gian dài. Ngay cả bố  ruột cũng  quan tâm đến cô nữa, cô và ông Kỷ, Kỷ Thư Hoa  chẳng  chẳng quen,  dám  phiền họ.
Thẩm Ninh Tuệ vội vàng chuyển chủ đề: "Là  của cháu, mấy năm nay bận rộn quá nên quên mất. Mấy năm nay sức khỏe của ông Kỷ vẫn  chứ ạ?"
"Ông    ." Kỷ Thư Hoa .
"Đi ..." Thẩm Ninh Tuệ sững .
nguyenhong
"Tuổi  cao,  chịu nổi va đập. Sau  ở huyện Ninh Bình đó, sức khỏe của ông  ngày càng yếu , ba năm   mất ." Kỷ Thư Hoa .
"Sao báo chí, tin tức  hề nhắc đến..."
Một bác sĩ tầm cỡ bảo vật quốc gia như ông Kỷ Minh Viễn, khi qua đời  thể nào   chút động tĩnh.  Thẩm Ninh Tuệ chắc chắn rằng mấy năm nay bản   từng   tin tức nào liên quan đến việc ông Kỷ qua đời. Thậm chí  một  nhà báo, phương tiện truyền thông khi nhắc  trận mưa lũ ở huyện Ninh Bình thì vẫn nhắc đến ông Kỷ,    nhấn mạnh việc ông  qua đời!
"Tính tình  trai  đạm bạc,  thích phô trương. Trước khi mất, ông   đặc biệt dặn dò là  cần đăng báo, càng  cần  tang lễ,  cần chôn cất, cũng  cần bia mộ. Chỉ cần rải tro cốt của ông  xuống sông, theo gió về cõi vĩnh hằng giống như  xưa là ."
Kỷ Thư Hoa : "Cháu   tin tức  trai  qua đời, cũng  giống như đến đây để điều dưỡng sức khỏe. Mục đích cháu đến   là..."
"Hôm qua cháu đến nghĩa trang gặp Thịnh Tiểu Mãn và Bí thư Thịnh..." Thẩm Ninh Tuệ kể sơ qua duyên phận giữa cô với Thịnh Tiểu Mãn và Thịnh Vân Tế: "Lúc sắp xuống xe, ông  bảo cháu đến nhà họ Kỷ một chuyến."
"Thịnh Vân Tế bảo cháu đến nhà họ Kỷ?" Kỷ Thư Hoa cũng thoáng nghi hoặc: "Thịnh Vân Tế thì   quen , nhưng giữa nhà họ Kỷ chúng  và nhà họ Thịnh   qua ,  điều ở giữa  một..."
"Có một cái gì ạ?" Thẩm Ninh Tuệ hỏi. Cô cũng  tò mò   lý do Thịnh Vân Tế bảo cô đến là gì.
"Nhà họ Diêu." Kỷ Thư Hoa dừng  vài giây, một lúc lâu  mới từ từ : "Con gái của   chút duyên phận với Diêu Tinh nhà họ Diêu..."
Kỷ Thư Hoa đang , bỗng như ý thức  điều gì đó nên đột ngột  đầu,  chằm chằm  khuôn mặt Thẩm Ninh Tuệ.
Tuy bà   tuổi nhưng vẫn là một bà lão tao nhã, hiền dịu. Từ lúc gặp mặt đến giờ, thần thái cử chỉ của bà đều  bình tĩnh, ôn hòa.
Lúc  ánh mắt của bà  đột nhiên  đổi, khiến Thẩm Ninh Tuệ  chút kinh ngạc.