Năm 1999,  tháng cuối cùng  thềm thế kỷ mới, Hoa Quốc  bầu  thành viên Ủy ban Di sản Thế giới. Tin tức    công bố thì lập tức  lên trang nhất các mặt báo.
Bên  tin tức  là hàng loạt tin vui nối tiếp như việc Hoa Quốc xin cấp bằng sáng chế cho t.h.u.ố.c Bắc thành công, nghề thêu và múa rối bóng của Hoa Quốc chính thức  thế giới công nhận.
Tất cả những tin vui  đều liên quan đến một  phụ nữ.
Từ trận lụt ở huyện Ninh Bình gây chấn động cả nước, đến kỳ thi đại học   quốc quan tâm, từ thôn Phúc Thủy khiến   ngưỡng mộ, đến việc đăng ký di sản gây kinh ngạc hiện tại,   cũng thấy bóng dáng của  phụ nữ .
nguyenhong
Nửa đầu năm, tin tức về việc xây dựng thôn Phúc Thủy mới   truyền , chỉ mấy tháng ,   còn  kịp  hồn khỏi tin tức về thôn Phúc Thủy thì Thẩm Ninh Tuệ   xuất hiện  nữa về việc bảo vệ di sản văn hóa!
Tất cả những ai từng  qua tên Thẩm Ninh Tuệ, đều  kinh ngạc  tò mò.
Và  , Thẩm Ninh Tuệ  từ chối lời mời của các tờ báo và hãng truyền thông nữa, mà vui vẻ nhận lời phỏng vấn.
Cô trang điểm nhẹ nhàng xuất hiện  ống kính, da trắng hơn tuyết, mặc áo sơ mi trắng và quần jean đơn giản. Mái tóc đen nhánh mượt mà  buộc cao, để lộ   khuôn mặt xinh , thanh tú, rạng ngời. Cách ăn mặc vô cùng giản dị, nhưng  mang đến cho   một vẻ  thanh khiết như hoa sen mới nở, tự nhiên  cần tô vẽ.
So với dáng vẻ khi  mới thi đại học xong năm đó, hiện giờ Thẩm Ninh Tuệ sắp  nghiệp đại học nên  trút bỏ vẻ non nớt của thiếu nữ, dần dần thể hiện  trí tuệ và phong thái của một  phụ nữ trưởng thành.
Nội dung cuộc phỏng vấn   chủ yếu xoay quanh chủ đề bảo vệ di sản văn hóa. Thẩm Ninh Tuệ  tận dụng sức ảnh hưởng của , thông qua sự truyền tải của giới truyền thông, để bày tỏ một  suy nghĩ của bản  về việc bảo vệ văn hóa truyền thống, giúp nhiều   hiểu rõ về lĩnh vực  nhận thức  tầm quan trọng của việc bảo vệ văn hóa truyền thống.
Vào thập niên chín mươi, những từ như "bằng sáng chế", "đăng ký di sản" vẫn còn  mới mẻ, thậm chí nhiều  còn  từng  qua.
Trong chương trình, Thẩm Ninh Tuệ  giải thích chi tiết các thuật ngữ chuyên ngành. Cô  chỉ trình bày cặn kẽ quy trình đăng ký cho  , mà còn lấy thôn Phúc Thủy và nhà họ Diêu  ví dụ, diễn giải một cách dễ hiểu về sự bảo vệ và hỗ trợ của chính phủ đối với bằng sáng chế và văn hóa truyền thống.
Nhà họ Diêu là một gia tộc giàu  tiếng ở Kinh Đô, còn thôn Phúc Thủy thì sắp trở thành một thôn vàng đang chờ  khai phá  sự ảnh hưởng của Thẩm Ninh Tuệ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/em-gai-nu-phu-doc-ac-tro-thanh-doan-sung-hao-mon-dich-full/chuong-181-phong-van.html.]
Đặt hai ví dụ   khác biệt  cạnh ,  chỉ thu hút sự chú ý mà còn khiến    khỏi tin  lời  của Thẩm Ninh Tuệ.
Gia tộc giàu  lựa chọn tin tưởng cô, thôn Phúc Thủy nghèo khó cũng nhờ sự giúp đỡ của cô mà cất cánh. Tất cả những   liên quan đến Thẩm Ninh Tuệ đều  hưởng lợi.
Tuy Thẩm Ninh Tuệ còn trẻ, nhưng mấy năm qua cô  gặt hái  ít thành tựu,  công nhận là  thông minh và  tầm  xa. Giờ khi cô và gia đình  bắt đầu hành động,   tin rằng  theo cô chắc chắn  sai.
Lỡ như    chuyện gì , ít nhất họ cũng  hưởng chút lộc chứ?
Dù  thì việc đăng ký cũng  tốn kém gì nhiều, chỉ tốn chút công sức,   thẩm định,  thông qua xét duyệt.
Mà một khi  thông qua,  chỉ  thể bảo vệ  di sản truyền thừa mà còn  chính phủ công nhận. Đối với nhiều  mà , đây cũng là một chuyện vẻ vang.
Ban đầu khi  thăm hỏi vô  gia đình nắm giữ di sản, Thẩm Ninh Tuệ và Hoắc Đình  khó để thuyết phục họ. Nguyên nhân quan trọng nhất là vì họ   đủ những ví dụ thành công trong tay.
Bây giờ  ví dụ của nhà họ Diêu, thôn Phúc Thủy, thậm chí cả Uông Á Nam bày   mắt công chúng,  ít   bình tĩnh , nhanh chóng phân tích   lợi và hại.
Dưới sự thúc đẩy mạnh mẽ của các cơ quan chính phủ, cả nước dấy lên một làn sóng bảo vệ văn hóa truyền thống và phổ cập kiến thức quốc tế.
Thế nhưng  khởi xướng làn sóng  là Thẩm Ninh Tuệ  chọn cách rút lui khi đang ở đỉnh cao. Cô  trở  trường học, tiếp tục  một sinh viên bình thường.
Lựa chọn dành phần lớn thời gian cho việc xin cấp bằng sáng chế, đăng ký di sản khi việc học    nửa chặng đường là vì thời gian  chờ đợi ai, những kẻ ở nước ngoài thèm  văn hóa Hoa Quốc đang rục rịch hành động. Cô  tận dụng sự hiểu  của kiếp  để chạy đua với thời gian.
Nay  chuyện  thành công, tự nhiên cô  trở về vị trí vốn  của .
Xin cấp bằng sáng chế, thúc đẩy đăng ký di sản. Sau khi  thành tất cả những việc , tuy cô cảm thấy vô cùng thành tựu, nhưng  mệt mỏi cả về thể xác lẫn tinh thần.
Điều cô hứng thú nhất vẫn là toán học và y sinh học.
Đã bỏ lỡ nhiều bài vở như , sắp tới cô   tâm  ý học hành, cố gắng đuổi kịp các bạn cùng chuyên ngành.