Em có thể lấy xúc tu của anh không? - Chương 81
Cập nhật lúc: 2025-12-28 13:55:06
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thẩm Tế Nguyệt cứ thế bước ngang qua mặt cô, hề chút do dự.
Bóng dáng nhanh ch.óng biến mất ở cuối con đường.
Qua hồi lâu, luồng sát khí mãnh liệt, đè nén đến mức khiến khó thở mới dần dần tan biến.
Nấm nhỏ cũng đột nhiên thở phào nhẹ nhõm.
Cô cảm giác như sống sót tai nạn.
Trong lòng bàn tay, chiếc xúc tu nhòn nhọn đang điên cuồng vặn vẹo.
Cô vươn một sợi nấm nối liền với nó.
Xúc tu kêu loạn: “A a a a nấm nhỏ, cô gì thế, Thẩm Tế Nguyệt cảm nhận , cũng cảm nhận , giờ bây giờ, bây giờ…”
Nấm nhỏ ngốc nghếch đáp: “Anh cũng nhận .”
, thiếu tá nhận cô.
Không nhận cô chính là kẻ lén ăn trộm xúc tu của để ăn.
Cũng nhận cô chính là cô trợ lý nấm nhỏ đáng thương từng bắt nạt, lừa gạt.
Trong lòng cô bỗng thấy trống trải, như trong n.g.ự.c khoét một lỗ, gió lạnh lùa từng cơn.
Xúc tu nhòn nhọn gào lên: “Bởi vì cô đổi , cô còn là Hứa Mạt Mạt nữa, cô trông chẳng giống chút nào!”
Nấm nhỏ vẫn ngây ngốc hỏi: “ khác nhiều lắm ?”
Xúc tu nhòn nhọn đáp: “Rất nhiều, nhiều! Cô là nấm hư, Thẩm Tế Nguyệt chắc chắn thấy cô quá hư nên mới để ý tới cô. là xúc tu của Thẩm Tế Nguyệt mà, cảm nhận chứ, chẳng lẽ nữa … ô ô ô, nấm nhỏ, rốt cuộc cô gì chúng ô ô ô…”
Nó trong lòng bàn tay cô.
Nấm nhỏ cũng .
Cô chỉ mơ hồ nhớ rằng sắp khối dịch nhầy đen kịt nuốt chửng.
Sau đó, cô ngửi thấy mùi của xúc tu, cơn đói khiến cô vươn sợi nấm nuốt luôn xúc tu .
Cô nhận sức mạnh từ xúc tu, thoát khỏi khối dịch nhầy đen kịt …
Rồi khi tỉnh , cô biến thành dáng vẻ của con như .
Cô một bên xúc tu lóc, một bên thấy xung quanh vang lên tiếng bàn tán rôm rả:
“Hắn chính là Thẩm Tế Nguyệt ?.”
“Chính phủ đang gì , chỉ dị biến cao như thế còn thả .”
“Người là ai, định g.i.ế.c ?”
“Loại phần t.ử nguy hiểm như , đáng lẽ xử t.ử từ .”
“Thật đáng sợ, mau mau bắt .”
“…”
Hai đàn ông một cao một thấp cùng cô cũng đang bàn luận:
“Trời ạ, mạnh quá, Dương Vĩ trong tay chẳng khác gì gà con, hề sức phản kháng.”
“Dương Vĩ, nhớ là thức tỉnh giả cấp A thì , thiên phú là ‘hồi tưởng hình ảnh’, Thẩm Tế Nguyệt bắt để gì?”
“Không , chỉ là chắc chắn chuyện lớn sắp xảy .”
Nấm nhỏ thiên phú của là hồi tưởng hình ảnh, tim liền khẽ đập mạnh một nhịp.
Chỉ tên là công dụng, Thẩm Tế Nguyệt nhất định dùng thiên phú đó để tìm cô.
Anh thể sẽ thấy dáng vẻ hiện tại của cô, tìm cô nữa.
Ôi chao, nếu , sẽ cô trộm xúc tu của , đó….
Nấm nhỏ càng nghĩ càng hoảng, vội hỏi hai đàn ông bên cạnh: “Vậy hai còn dẫn mua dù nhảy ?”
Người cao vội đáp: “Có, , tất nhiên là , mấy chuyện của đám nhân vật lớn thì liên quan gì đến chúng chứ.”
Nấm nhỏ tiếp tục theo họ bước về phía .
Người cao khá hoạt bát, luôn miệng trò chuyện: “À đúng , tên là Cao Viễn, đây là của , Cao Phi, bọn đều là thức tỉnh giả, cấp D, mạnh hơn một chút, cấp C. Còn cô thì , em gái nhỏ, tên cô là gì?”
“Hứa M…”
Nấm nhỏ theo bản năng định cái tên “Hứa Mạt Mạt”, nhưng mới một nửa thì cô ý thức hiện tại còn ở trong thể của Hứa Mạt Mạt nữa.
Hứa Mạt Mạt c.h.ế.t.
Bất kể là thể linh hồn.
Cao Viễn và Cao Phi trợn tròn mắt cô, “Hứa Mạt”
Nấm nhỏ lắc đầu, “Không Mạt, là Nấm Ma.”
p/s: đoạn tui chịu đấy :)) convert là nấm ma, mà tui nên edit thế nào nên cứ để nguyên nhé =)) Nếu ai gợi ý gì thì share cho tui với.
Cô thuận miệng bịa một cái tên mới.
Cao Viễn lập tức thả lỏng, “Làm giật cả , còn tưởng là cô và Hứa Mạt Mạt trùng tên. Hứa Mạt Mạt, cô chắc từng chứ, cô chính là ánh rạng đông trong truyền thuyết đấy. Tuy cô là thức tỉnh giả, nhưng chỉ dị biến bằng 0. Chúng thể thoát khỏi bi kịch của thức tỉnh giả , dựa cô .”
“Ai ~ mong ngày đó mau đến nhanh nhanh, nhất định tới khi dị biến đấy. Đến lúc đó, nhất định ăn mừng ba ngày ba đêm, hôn hết bộ trong thành Trung Tâm một cái…”
Hứa Mạt Mạt Cao Viễn mặc sức tưởng tượng về tương lai tươi , chỉ thể giữ im lặng.
Hứa Mạt Mạt c.h.ế.t.
cô thể cho họ .
Hứa Mạt Mạt theo hai em Cao Viễn và Cao Phi đến bên ngoài một cửa hàng chuyên bán đồ dùng.
Cửa hàng thoạt lớn bằng của hàng mà Y31573 từng chỉ cho cô, chỉ một mặt tiền nho nhỏ, bên trong chất đầy đồ đạc lộn xộn khắp nơi.
Cao Viễn và Cao Phi trông vẻ quen thuộc với ông chủ.
Vừa bước , Cao Viễn gọi to: “Ông Thôi, cái dù nào để nhảy ?”
Ông Thôi hình như đang sửa thứ gì đó, ngẩng đầu từ đống đồ hỗn loạn . Trên mắt ông đeo kính điện t.ử, tóc mai hoa râm, gương mặt gầy nhưng rắn rỏi.
“Đồ thì tất nhiên là , chỉ cần trả nổi giá thôi.”
Cao Viễn tựa quầy, ung dung : “Được thôi, cho bọn xem .”
“Chờ.”
Ông Thôi lên, vén tấm rèm đen bước bên trong.
Lúc Hứa Mạt Mạt mới nhận , cửa hàng nhỏ còn phòng ngăn bên trong.
Cao Viễn ghé tai Hứa Mạt Mạt, nhỏ giọng: “Cô đừng coi thường cửa hàng nhỏ, tay nghề của ông Thôi thật sự giỏi. Đồ qua tay ông sửa là trông y như mới, mà giá chỉ bằng ba phần so với đồ mới. Sau gì hỏng, cô cứ mang đây cho ông sửa.”
Hứa Mạt Mạt hiểu , đây là một cửa hàng đồ cũ kiêm sửa chữa.
Cô ngoan ngoãn đáp: “Được.”
Cao Viễn sự đáng yêu của cô chọc .
Hắn hắng giọng: “Ở đây nhiều đồ lắm, cô xem còn thứ gì thì giúp mặc cả cho.”
Hứa Mạt Mạt bước tới kệ hàng.
Đồ trong tiệm quả thực phong phú, chỉ những loại v.ũ k.h.í như s.ú.n.g, d.a.o găm, mà còn lông chim, hàm răng, đồ da, những thứ mà gỡ xuống từ sinh vật dị hóa. Cô thậm chí còn thấy một kệ vòng tay của Hiệp hội thức tỉnh giả.
Quay đầu , cô thấy một tấm gương.
Ánh mắt cô khựng , kìm mà bước tới, ngẩn bóng dáng của trong gương.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/em-co-the-lay-xuc-tu-cua-anh-khong/chuong-81.html.]
Từ khi biến thành hình dạng con tới giờ, đây là đầu tiên Hứa Mạt Mạt thấy rõ dáng vẻ của .
Trong gương là một cô gái tuổi tác xấp xỉ Hứa Mạt Mạt, trông hai mươi tuổi, giữa chân mày còn mơ hồ mang nét giống với Hứa Mạt Mạt, nhưng rõ ràng cô Hứa Mạt Mạt.
Cô gương mặt trong gương, nhớ khi đường vẫn luôn cô.
Theo thẩm mỹ của loài mà , chắc cô là một xinh .
Ít nhất thì kiểu ánh mắt , khi còn ở trong thể của Hứa Mạt Mạt, cô ít khi cảm nhận .
Hứa Mạt Mạt nghĩ, lẽ là một loại nấm ngừng tiến hóa, hoặc là một loài sứa ngừng tiến hóa.
Khi ở trong biển, để thích nghi với môi trường đại dương, cô mang hình thái sứa.
Khi lên đất liền, xung quanh là nấm, cô liền mang hình thái nấm.
Bây giờ, sống trong thế giới loài , xung quanh là , cô liền biến thành hình dạng con .
, rốt cuộc cô là cái gì?
“Nhìn gì thế?” Cao Viễn thấy cô bất động, gần hỏi: “À, cái là thẻ thông hành điện t.ử.”
Hứa Mạt Mạt hồn, theo ánh mắt xuống, cô thấy một tấm thẻ màu đen cũ nát.
“Thẻ thông hành điện t.ử là gì?” Cô hỏi.
“Cô ?” Cao Viễn trợn tròn mắt.
Hứa Mạt Mạt : “Thật xin , mới tới thành Trung Tâm.”
Ánh mắt Cao Viễn bỗng trở nên kỳ quái, “Cô bao nhiêu tuổi ? Hai mươi ?”
Hứa Mạt Mạt do dự một chút gật đầu.
Cao Viễn như chợt nghĩ điều gì, che miệng hỏi khẽ: “Cô là một trong những cô gái tham gia kế hoạch gene đấy chứ?”
Hứa Mạt Mạt nghĩ một chút, gật đầu.
Cao Viễn đặt tay lên n.g.ự.c, hít sâu mấy liền, vẻ thần bí: “ hiểu , cô là tham gia kế hoạch gene, nên mới chạy khỏi thành Trung Tâm đúng ?”
Không đúng.
Hứa Mạt Mạt thấy lý do của Cao Viễn quá .
Cô ngoan ngoãn tiếp tục gật đầu.
Cao Viễn vỗ vai cô, “Chờ đấy.”
Nói xong, tới chỗ Cao Phi, chỉ Hứa Mạt Mạt và gì đó.
Cao Phi liếc cô đầy kinh ngạc, đó hai em cùng bước tới.
Cao Viễn: “Chị của cũng lựa chọn tham gia cái kế hoạch gene quỷ quái , là cái chịu thể gì gì đó, chúng còn hiểu chuyện gì thì thông báo rằng chị c.h.ế.t, Trung tâm gây giống cũng cho chúng một lời giải thích nào. Cô yên tâm, chuyện cô rời khỏi thành Trung Tâm, hai em chúng sẽ gánh. Dù c.h.ế.t, chúng cũng đưa cô ngoài!”
Cao Phi: “Chúng sẽ dốc hết lực.”
Hứa Mạt Mạt sững một chút, vội vàng : “Cảm ơn hai !”
Cô ngờ tới, niềm vui ngoài dự đoán như .
Hai em Cao Viễn và Cao Phi tràn ngập nhiệt tình.
Dưới sự chỉ dẫn của hai , Hứa Mạt Mạt mua dù nhảy, thêm một ít nhu yếu phẩm, cùng với một tấm thẻ thông hành điện t.ử giả.
Bởi vì hai em bọn họ : “Ra thành Trung Tâm đều cần thẻ thông hành điện t.ử. Đặc biệt là chúng tổ chức chính thức, nên chỉ thể thang máy trung. Thông qua thang máy trung để xuống đến một độ cao nhất định, đến lúc đó mới thể nhảy dù xuống đất. Đây là cách rời thành Trung Tâm an nhất.”
Chủ nhân ban đầu của tấm thẻ giả cũng là một cô gái trẻ, là thành viên của một đội thám hiểm nhỏ, may c.h.ế.t ngoài hoang dã.
Đồng đội của cô mang xác trở về, cũng báo cho chính phủ, mà đem đồ của cô bán chợ đen, lưu lạc đến tay lão Thôi.
Lão Thôi vốn là một cao thủ máy tính.
Ông xóa bỏ ảnh chụp của chủ nhân cũ tấm thẻ, ghép gương mặt của Hứa Mạt Mạt.
Mọi chuyện xử lý xong xuôi, Hứa Mạt Mạt kéo màn đồ.
Khi cởi bỏ bộ quần áo màu đen của phụ nữ , cô thuận tay cầm luôn thẻ ID .
Cô dùng thẻ ID của phụ nữ để thanh toán tiền, theo Cao Viễn và Cao Phi hướng về phía thang máy trung.
Thang máy trung ở rìa thành Trung Tâm.
Hứa Mạt Mạt phát hiện, càng ngoài thành, thành viên của những đội thám hiểm xuất hiện càng nhiều.
Những ăn mặc đều giống Cao Viễn và Cao Phi.
Có vài còn nhận họ, chạy chào hỏi.
Thế nhưng, ánh mắt chú ý nhiều nhất vẫn là Hứa Mạt Mạt.
Cô hẳn nên xuất hiện ở nơi quan chức chính phủ, hoặc trong những tòa nhà xa hoa nơi những kẻ mạnh tụ tập, như một công chúa nhỏ bảo hộ, cưng chiều. Chứ xuất hiện ở đây, đối diện với nguy hiểm, dùng tính mạng để đổi lấy chút nhu yếu phẩm ít đến đáng thương.
Cao Phi nhận ánh mắt , bèn cúi xuống nhặt một ít bùn đất bên đường bôi lên mặt Hứa Mạt Mạt.
Lớp bùn đất lấm lem che mất khuôn mặt cô, khiến ánh rơi xuống cô cuối cùng cũng vơi phần nào.
Đi thêm một đoạn nữa, Hứa Mạt Mạt thấy đang xếp hàng phía .
Bên cạnh hàng , là quân an ninh thành phố mang huy chương của thành Trung Tâm, hai bên đặt ba chiếc máy quét.
Mỗi thang máy trung, đều đưa thẻ thông hành quét những thiết .
Chỉ khi quét thông qua mới thể .
Hứa Mạt Mạt kìm siết c.h.ặ.t tấm thẻ thông hành trong tay.
Cao Viễn: “Đừng sợ, tay nghề của lão Thôi giỏi, tuyệt đối xảy sơ sót.”
Hứa Mạt Mạt khẽ gật đầu.
Hàng từ từ tiến lên, cuối cùng cũng đến lượt ba bọn họ.
Cao Viễn và Cao Phi đều quét qua thuận lợi.
Đến lượt Hứa Mạt Mạt, cô đưa thẻ thông hành cho quân an ninh, quân an ninh liền đặt thẻ lên máy quét.
Tích tích hai tiếng, màn hình nhảy một khuôn mặt cực kỳ xinh .
Quân an ninh ngẩng đầu, Hứa Mạt Mạt một cái, “Lau sạch mặt .”
Hứa Mạt Mạt dùng tay áo chà lên mặt.
Thành vệ quân Hứa Mạt Mạt, ảnh thẻ, đang định gật đầu cho qua thì biểu tượng màu xanh lá thiết đột nhiên biến thành màu đỏ.
Tim Hứa Mạt Mạt chợt lỡ một nhịp, cho rằng phát hiện.
giây tiếp theo, cô từ thẻ của .
Không chỉ máy quét mặt cô, mà bộ máy quét chung quanh đều đồng loạt biến thành màu đỏ.
Một đội thức tỉnh giả mặc đồng phục của Tổ hành động Đặc biệt xuất hiện ở lối thang máy trung, chỉnh tề chặn ngang con đường mặt .
Người đầu tuyên bố, “Từ giờ phút , bộ thang máy trung đóng cửa. Bất cứ ai cũng rời khỏi thành Trung Tâm!”
Đám bối rối bàn tán.
Bọn họ xảy chuyện gì.
Ngay đó, Hứa Mạt Mạt thấy quanh vang lên âm báo tin nhắn quen thuộc, chỉ thức tỉnh giả đeo vòng tay mới thể phát âm thanh đấy.
Ngay cả hai thức tỉnh giả cấp thấp như Cao Viễn và Cao Phi cũng nhận cùng một tin tức.
Khi Hứa Mạt Mạt đang định nghiêng sang xem, trong đám đông đột nhiên kẻ hét lớn.
“Thẩm Tế Nguyệt điên , chẳng lẽ huyết tẩy thành Trung Tâm !”