ĐỪNG THEO ĐUỔI TÔI , ANH KHÔNG XỨNG - Chương 40
Cập nhật lúc: 2025-10-16 06:14:45
Lượt xem: 12
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cạch một tiếng.
Mọi đồng loạt về phía , Tăng tổng như thấy quỷ, bật cả dậy, vẻ mặt sợ hãi. Cả đám ngây : “Tăng tổng, chứ?”
Lưng Tăng tổng đổ đầy mồ hôi, nuốt nướt bọt, liếc Chu Dương ở cạnh.
Một tay Chu Dương chống cằm, tay còn gõ gõ: “Ngồi xuống , căng thẳng chi? Thủ quỹ trúng là phúc của mà.”
C.h.ế.t tiệt!
Tăng tổng suy sụp.
Chỉ Trợ lý Lục, rõ chuyện mang theo vẻ mặt thông cảm bước tới , vỗ nhẹ lên vai chỉnh thẳng cái ghế: “Ngồi , lúc nào lúc .”
Tăng tổng: “…”
Thà rằng chú mặc xác còn hơn!
“Tăng tổng, ? Sợ vợ cơ ?”
“Thủ quỹ Tô cũng chỉ là ông là đàn ông của gia đình thôi chứ gả cho .”
“Hahahaha đầu thấy Tăng tổng sợ hãi như đấy, lạ ghê nha.”
“ đó, Tăng tổng, dù cũng là tay chẳng sợ sệt gì mà sợ vợ .”
Tăng tổng lo lắng xuống, so với mấy chuyện thì chuyện sợ vợ đơn giản hơn nhiều. Đám nhảy múa lưỡi đao như mấy thì thể hiểu tâm trạng của chứ! Tăng tổng dám Tô Hảo chút nào, sợ va ánh mắt sắc như d.a.o của đàn ông bên cạnh. Đợi đến khi Tăng tổng hẳn xuống, Lục Mễ Mễ vẫn buông tha cho Tô Hảo: “Thế để hỏi thêm một câu, cô chọn Tăng tổng ?”
Tô Hảo Lục Mễ Mễ trả lời: “ trả lời một câu hỏi .”
Cô trả lời mà hề rơi bẫy của Lục Mễ Mễ, Lục Mễ Mễ bĩu môi, chỉ đành tuyên bố tiếp tục báo bắt đầu từ Tô Hảo, khí bàn cũng dần dần trở nên sôi nổi.
Rất nhanh đến lượt Chu Dương, Chu Dương trả lời 25 liếc mắt Tô Hảo.
Lúc Tô Hảo lấy bánh quy và nước ép, đúng lúc chạm ánh mắt của , cô lạnh lùng . Người đàn ông dựa ghế, ngón tay cơi đùa xoay xoay cây bút, mặt mày bớt vẻ phong lưu ban nãy, ngược còn chút nghiêm túc. Thỉnh thoảng tới lúc báo sẽ tủm tỉm nhưng rõ, mà trở nên nghiêm túc hơn, thỉnh thoảng khi đếm nhẹ, nhưng chỉ thoáng qua.
Trò chơi tiếp tục hết vòng tới vòng khác, nhiều đang chờ Chu Dương lật xe. Tiếc là lật, cho đến khi Tô Hảo báo và đến lượt Chu Dương, báo nhầm một .
Nhóm lập tức nhốn nháo.
“Mẹ nó, cuối cùng cũng lật xe .”
“Hahahaha đúng đó, Thủ quỹ Tô mau hỏi câu hỏi mang tính thế kỷ nào.”
“Aaaaaaa hỏi quá điiii.”
Tô Hảo hỏi gì.
Lúc , Đường Du đưa cho cô một mảnh giấy, Tô Hảo mở xem. Xem xong, cô Chu Dương, cũng cô, cách một chiếc bàn to, hai , Tô Hảo hỏi: “Gần đây ai khiến kết hôn ?”
Câu hỏi đưa vốn chỉ là một câu hỏi đúng luật, nhưng là một câu hỏi cực kỳ bùng nổ, đơn giản là vì đây là một chủ đề quá để buôn dưa.
Mọi đều đang nín thở Chu Dương.Chu Dương vẫn giữ nguyên tư thế đó, ngón tay gõ lên bàn, : “Không… ”
Chữ đột nhiên ngắt quãng một đoạn, khi mắt của Tô Hảo, nhất thời cảm thấy chột , nhíu mày.
Tô Hảo gật đầu, bỏ mảnh giấy xuống, cô như thể đoán câu trả lời từ .
Đám gào than một trận.
Chẳng còn dưa mà buôn nữa !
*
Trong buổi tụ tập ít ăn hải sản uống rượu vang, nên khi tàn cuộc là một màn tiễn , tiễn , công ty còn gọi tài xế lái đến đưa về. Đường Du cũng uống rượu vang đỏ, cô cũng phái cho một tài xế lái , cô chuẩn đưa Tô Hảo về, Tô Hảo cũng đồng ý.
Cầm túi xách lên cùng cô xuống tầng, Đường Du khoác tay cô thì thầm về việc nếu thăng chức sẽ mua một căn hộ nhỏ ở Lê Thành.
Tô Hảo đỡ hờ lấy cô : “Cẩn thận chút.”
lúc , Tăng tổng bước đến bên cạnh. Tô Hảo đầu, nhớ việc khiến sợ hãi tối nay thì chút áy náy: “Tăng tổng, …”
Còn hết, Tăng tổng : “Thủ quỹ Tô, ngủ ngon.”
Nói xong nhanh chân chạy biến.
Tô Hảo: “…”
Đường Du thấy thì bật : “Sao Tăng tổng sợ thế nhỉ? Lẽ nào trong nhà sư tử Hà Đông thật?”
Tô Hảo đang định trả lời thì một nhân viên phục vụ đuổi theo gọi với lấy cô: “Bên trong rớt một tập tài liệu của cô ạ?”
Tô Hảo đầu: “Không .”
“Nếu thì chúng vứt đó ạ.”
Tô Hảo: “… Đợi , để xem xem.”
Nói xong, cô với Đường Du một tiếng, Đường Du vẫy tay: “Không , xuống .”
Tô Hảo Đường Du thang máy xong mới đầu phòng ăn. Vừa bước thì cửa phòng đóng , cổ tay cô ai đó tóm lấy, Tô Hảo đầu thấy khuôn mặt của Chu Dương. Anh mím môi cô một lúc bật : “Anh đưa em về.”
Nói xong, iền về phía một thang máy khác. Lúc Tô Hảo mới nhận tài liệu gì đó đều là dối trá hết, hai thẳng xuống tầng B1.
Chu Dương kéo Tô Hảo về phía xe, ngay đó đẩy cô lên cửa xe, tay chống đỉnh đầu cô, đầu gối của đàn ông ép chặt lấy cô, tay đặt lên đầu cô, dùng sức mạnh nam giới mà giữ cô, ánh mắt khó hiểu: “Thích Tăng tổng đến thế ?”
“Không ngờ Tô Hảo nhà ý định kẻ thứ ba cơ đấy.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dung-theo-duoi-toi-anh-khong-xung/chuong-40.html.]
Cổ tay của Tô Hảo ban nãy vì giãy dụa đỏ ửng lên.
Cô nắm lấy cổ tay , : “Em mà là kẻ thứ ba thì đó là cái gì chứ?”
Cô đang bóng gió cũng từng là kẻ thứ ba.
Trán Chu Dương nổi gân xanh, tức tới mức bật : “Vậy em là kiểu phụ nữ suốt ngày chỉ nghĩ đến việc kết hôn ?”
“Đừng nghĩ rằng dùng hôn nhân là thể trói buộc một đàn ông.”
Tô Hảo mỉm : “ đó, em là kiểu phụ nữ đó.”
Chu Dương: “…”
“Tô Hảo…” Anh nắm lấy hai tay cô, cúi đầu: “Đến khi nào thì em mới chấp nhận đây?”
Tô Hảo ngước mắt, trả lời : “Đoán xem?”
Đây là câu cửa miệng chuyện dùng để qua loa đối phó với những mà đối phó. Ánh mắt Chu Dương sâu thêm mấy phần, đầu tiên cảm thấy hai chữ khó đến thế.
Lúc điện thoại Tô Hảo điên cuồng đổ chuông. Ở nơi gian rộng rãi như bãi đậu xê, tiếng chuông vọng to. Tô Hảo cúi đầu cầm điện thoại lên, Chu Dương cụp mắt , vô tình thấy tên gọi đến là Đường Du, nhướng mày, rướn tới định hôn lên má Tô Hảo.
Tô Hảo né tránh, cô nhận điện thoại.
“Hảo Hảo, cô xuống ?”
“Xuống , cô đợi chút.”
Chu Dương giật phắt lấy điện thoại của cô định trả lời. Tô Hảo đột nhiên bịt miệng , đôi mắt mang theo mấy phần lạnh lùng .
Chu Dương sững sờ, nheo mắt .
Anh thế mà chút hoảng hồn con gái …
Tô Hảo nhân cơ hội giật điện thoại, tắt máy. Tô Hảo nữa nhón chân, trông vẻ là định ôm , Chu Dương bất động, tay buông lỏng, hương nước hoa Tô Hảo phảng phất mũi, sự dịu dàng khiến tim đập như đ.á.n.h trống. Tô Hảo ghé tai thầm thì: “Có một nụ hôn em để dành đưa .”
“Cái gì?” Chu Dương nhướn mày.
Đôi môi đỏ của Tô Hảo nhẹ nhàng lướt qua tai , Chu Dương xiết chặt eo cô, ôm cô lòng: “Chi bằng ngay bây giờ ?”
Tô Hảo: “Anh em tránh nhỉ? Không thì bỏ tay, em về với Đường Du.”
Chu Dương: “…”
Vài giây , Chu Dương buông tay.
Tô Hảo về phía thang máy, lên tầng một, tìm Đường Du.
Chu Dương đen mặt, dựa cửa xe.
Cố Diệp Phi
Mấy giây mở cửa xe đóng thật mạnh.
Lúc nào cũng ở kèo thật khó chịu.
*
Một tuần tiếp đó, là do từ “tránh” hiệu nghiệm là do Chu Dương đang kiên nhẫn đợi nụ hôn kế tiếp, mà Tô Hảo hề gặp Chu Dương nữa, nhưng cô vẫn nhận hoa hồng cho mang tới tặng tại công ty. Cả công ty đều đang mồm năm miệng mười bàn tán về theo đuổi Thủ quỹ Tô trong nhóm hóng hớt. Hơn nữa ngày nào cũng tặng hoa hồng như chứng tỏ gia cảnh , thì thể bỏ tiền như chứ?
Tô Hảo xử lý hoa hồng thế nào, bèn chia cho các phòng ban, như khiến cho cảnh sắc công ty càng thêm nghệ thuật.
Sau khi giải quyết xong công việc, sáng thứ bảy Tô Hảo lên tàu cao tốc về Giang Thành.
.
Lúc , Đông Thành.
Người của Chu Dương đạp tung cánh cổng biệt thự, Chu Dương bước . Hai tên bên trong kịp chạy trốn, giật nảy cả . Chu Dương giơ tay hiệu cho đối phương xuống: “Đừng vội, xuống chuyện cái .”
“Không giỏi lắm ? Lấy bao bản thiết kế thế cơ mà.”
“Chu Dương! Năm đó là ai nâng đỡ bố ? Vốn dĩ là đến lượt bố , là chúng …” Hai chỉ , Chu Dương cúi đầu châm thuốc, đó chầm chậm bước tới, cúi hai đó. Anh nhếch môi nhưng trong mắt mang theo tia tàn độc: “A… Mày nhắc tới chuyện tao nhớ thật , là mày ép bố tao bán cổ phần mà nhỉ.”
Sắc mặt hai kẻ trắng bệnh.
Điếu t.h.u.ố.c trong miệng Chu Dương nghiêng nghiêng, vài giây lạnh: “Chúng mày thoát , món nợ bắt đầu tính từ hôm nay, chút lợi tức đó sẽ khiến cho chúng mày tù mọt gông.”
Nói xong, Chu Dương giơ chân đạp cho mỗi một cái, đạp đúng chỗ giữa.
“Aaaaa.” Tiếng la hét t.h.ả.m thiết vang lên.
Anh khẩy.
Sau đó thẳng dậy, lau tay, cầm lấy điện thoại cúi đầu .
Tô Thiến: [Con trai ! Nói cho con một tin , Tô Hảo về Giang Thành đón Thành Linh . À đúng , Đường Nhuệ cũng về ! Cái tên yêu cũ của Tô Hảo ý, giờ cũng Giang Thành .]
Chu Dương: [Mẹ nữa ạ.]
—
Tác giả lời :
Nửa Củ Cải Trắng: Nói thì , dì Tô cố lên.
Tô Thiến: Đây để để .