ĐỪNG THEO ĐUỔI TÔI , ANH KHÔNG XỨNG - Chương 3
Cập nhật lúc: 2025-10-16 06:12:46
Lượt xem: 30
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hành lang và khu chung cư đều khá cũ nhưng tới nỗi tồi tàn, bậc thang xi măng màu xám, Tô Hảo bước từng bước lên lầu, tới tầng ba, một tầng hai hộ, cửa phòng 301 cắm chìa khoá, của đóng chặt. Cô rút khóa , kéo cửa bước , ánh sáng trong phòng cũng , ở gần bếp và phòng ăn thì tối..
Là phòng kiểu cũ, hai phòng đối diện .
Đóng cửa sắt đóng cửa gỗ, Tô Hảo đẩy mạnh vali trong phòng ngủ chính ngoài bắt đầu dọn dẹp vệ sinh.
Thực ở đây sạch sẽ, cần dọn dẹp gì lắm. Dọn dẹp xong gần tới trưa, cô buồn ăn lắm nên đành sofa lướt di động. Cô báo bình an cho Tô Thiến , chụp hình chỗ ở lượt gửi cho và Liêu Vân, đó cô danh bạ, gõ hai chữ “Chu Dương”.
Một wechat của Chu Dương xuất hiện.
Cô nhớ hai kết bạn với lúc nào, kết bạn cũng chẳng nhắn gì, mấy năm cô bận túi bụi thời gian chơi wechat.
Sau khi bấm , Tô Hảo thẳng chủ đề.
Tô Hảo: [Anh cọc bao nhiêu tiền , em trả .]
Gửi xong, cô đợi.
Khoảng năm phút .
Chu Dương: [XXXX]
Tô Hảo chuyển tiền qua.
Lại bảy phút nữa trôi qua, bên mới nhận.
Chu Dương: [Đây là hợp đồng thuê nhà.]
Tô Hảo: [Ok.]
Cô mở hợp đồng xem, thuê nửa năm, một đóng một, phí dịch vụ chung cư, tiền điện nước cộng thêm tiền thuê vẻ rẻ, quan trọng nhất là cô trả .
Tô Hảo thở phào một , lưu ảnh .
Khung chat chìm trong im lặng, cô do dự một lúc bấm ảnh đại diện của , truy cập vòng bạn bè của .
Chỉ hiển thị bài đăng trong ba ngày đổ .
Trong ba ngày đăng hai bài.
Bài đầu tiên là luận văn về hàng .
Bài thứ hai là trường đua xe, nhiều xe sang cũng nhiều trai gái xinh, ở xa, chỉ thể lờ mờ thấy đang hút thuốc.
Anh mặc áo T Shirt màu đen cùng quần dài, nổi bần bật trong dòng .
Tô Hảo một lúc lặng lẽ thoát .
Cuộc sống của quá khác biệt so với cô.
*
Liêu Vân kinh nghiệm việc gì nên cũng chẳng khuyên Tô Hảo thế nào. Tô Hảo chỉ thể thật nhiều sách, hy vọng những gì học thể sử dụng . Sáng sớm hôm , Tô Hảo xách túi ngoài, vì vẫn quen với giao thông ở đây nên cô bắt taxi thẳng đến Phí Tiết. Logo của Phí Tiết dễ nhận diện, lúc tới qua giờ cao điểm, trong sảnh chỉ còn loáng thoáng vài .
Tô Hảo cầm sơ yếu lý lịch tới tìm lễ tân.
Lễ tân xinh, trang điểm đẽ, nhận lấy sơ yếu lý lịch liếc mắt một cái, đó cúi đầu sổ ghi chép, : “Cô lên thẳng tầng mười sáu tìm Tăng tổng nhé.”
Tô Hảo nhận sơ yếu lý lịch, : “Cảm ơn cô.”
Lễ tân gật đầu, để ý tới Tô Hảo nữa.
Tô Hảo về phía thang máy, bấm tầng.
Ở đây sáng loáng, phản chiếu cả bóng , cô chút quen, sẽ vô thức bóng phản chiếu lên .
Đinh —— một tiếng.
Cửa thang máy mở .
Tô Hảo ngoài, hỏi han một lúc rẽ sang văn phòng tổng giám đốc tài vụ, tìm Tăng tổng. Tăng tổng đang gọi điện thoại, thấy tiếng trợ lý, bèn ngẩng đầu về phía cô gái đang bên cạnh trợ lý. Tăng tổng ngơ mất một giây mới nhận đây hình như là trợ lý tài vụ hôm qua Trợ lý Lục mới sắp xếp.
Trợ lý Lục rõ cô là ai, nhưng Trợ lý Lục dám sắp xếp như là kiểu gì cũng liên quan tới Chu tổng, tuy là chứng thực.
Tằng tổng thêm hai câu cúp máy, gật đầu với Tô Hảo: “Vào .”
Tô Hảo lấy sơ yếu lý lịch , để lên bàn Tằng tổng.
“CV xem qua , cô tên là Tô Hảo ?” Tằng tổng liếc mắt sơ yếu lý lịch một cái, đầu ngón tay gõ xuống mặt bàn, hỏi.
“ , chào Tằng tổng.” Tô Hảo lịch sự .
Tằng tổng giơ tay: “Ngồi .”
Tô Hảo xuống.
Tằng tổng : “Chúng chuyện qua một chút để tìm hiểu sâu hơn nhé.”
“Vâng.” Trong lòng Tô Hảo căng thẳng nhưng sắc mặt cô vẫn bình tĩnh, trông dịu dàng ngoan ngoãn. Tằng tổng hỏi quan sát Tô Hảo.
Không trang điểm mà chỉ tô son thôi ?
Làn da cũng đấy.
mà trông con gái nhà lành quá.
Phong cách kiểu … lẽ liên quan gì tới Chu tổng lắm.
Ngoài , con Chu tổng thích ăn cỏ gần hang.
Tằng tổng lập tức cảm thấy thoải mái hơn nhiều, chỉ cần là bạn gái bà chủ gì đó là cần áp lực.
Hai chuyện qua vài câu, Tăng tổng khá hài lòng với Tô Hảo, sự nặng trĩu trong lòng Tô Hảo cũng vơi bớt. Trợ lý của Tăng tổng bước , dẫn Tô Hảo tới bộ phận tài vụ.
Bộ phận tài vụ ba , một thu chi, hai kế toán.
Nhân viên thu chi tên là Trần Ngọc, còn khá trẻ, trông thanh tú.
Hai kế toán, một tên là Lục Mễ Mễ, lớn hơn Trần Ngọc một chút nhưng nom cũng còn trẻ, tướng mạo xinh xắn, một đôi giày cao gót cao, trông đanh đá.
Kế toán còn điềm tĩnh, tên là Trương Nhàn, là lớn tuổi nhất, lớn hơn Tô Hảo những ba tuổi, nghiêm khắc.
Sau khi , Trương Nhàn chỉ cho cô bàn việc, bảo Tô Hảo dọn dẹp cái bàn .
Sau khi thấy Tô Hảo, Lục Mễ Mễ chậc một tiếng, tiếp tục việc của .
Chỉ Trần Ngọc là lập tức chào hỏi Tô Hảo.
Tô Hảo đáp cô bằng một nụ , cô cạnh bàn, bắt đầu dọn dẹp các loại đơn mặt bàn.
*
Hơn mười giờ sáng, cửa thang máy ở tầng mười sáu Phí Tiết mở , Trợ lý Lục cầm tài liệu theo Chu Dương. Chu Dương cầm di động, cúi đầu liền bật , ngón tay thon dài một lúc mới bắt đầu gõ, ngang qua bộ phận tài vụ, khéo ngẩng đầu lên, đôi mắt hẹp dài vô tình lướt qua.
Nhìn thấy cô gái mặc áo sơ mi trắng váy chữ A màu đen bên cạnh bàn, bộ quần áo công sở tôn dáng , n.g.ự.c mông, eo nhỏ như cành liễu, tóc đen như mực.
Chỉ bóng lưng thôi cũng khiến mê mẩn.
Bước chân Chu Dương sững , thêm một lúc.
Người là ai?
Anh nghiêng đầu, đang định hỏi Trợ lý Lục.
Thì cô gái , để lộ góc nghiêng, tiếp đó, cô ngẩng đầu sang, thấy Chu Dương. Hai , Chu Dương rõ mặt cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dung-theo-duoi-toi-anh-khong-xung/chuong-3.html.]
Anh ngây , nửa giây , Chu Dương nhướng mày sải bước rời khỏi đó.
Tô Hảo cũng sang chỗ khác, tiếp tục việc của .
Trợ lý Lục vội vàng đuổi theo Chu Dương, khi còn liếc Tô Hảo mấy , đây là Tô Hảo – trợ lý tài vụ mới tới.
Bàn dọn sạch sẽ, Tô Hảo phân loại sổ sách xong xuôi thì thấy Lục Mê Mễ dậy, cầm luôn cả sổ của Trần Ngọc: “Để giúp cô nộp cho Chu Dương luôn nhé.”
Trần Ngọc bĩu môi, nhưng cũng chẳng phản kháng nổi, cô tức giận, chằm chằm đôi giày cao gót đang phát tiếng kêu độp độp khi của Lục Mễ Mễ đầu phàn nàn với Trương Nhàn.
“Cô ỷ Chu tổng chiều cô nên cứ gọi thẳng tên ý! Hừ.”
Dường như Trương Nhàn thèm để ý tới cuộc cãi cọ của bọn họ: “Em mau ghi chép sổ sách cho xong , tính tiền mặt trong két sắt, một xuể thì kêu Tô Hảo giúp em.”
Tô Hảo thấy tên lập tức xoay , đợi lệnh.
Trần Ngọc Tô Hảo một cái, tủm tỉm : “Vậy chị qua đây giúp em nha.”
“Được.” Tô Hảo mong còn kịp, thể suốt ngày cứ dọn dẹp bàn . Cô tới, kéo ghế xuống cạnh Trần Ngọc.
Trần Ngọc cầm lấy sổ kế toán, bên mục chi, cô chỉ màn hình máy tính: “Chị nhập tất cả , xong thì với em.”
“Được.”
*
Bận đến hơn mười một giờ bốn mươi phút trưa, Tô Hảo mới đến nên ăn cơm ở , là Trần Ngọc dẫn cô xuống căn tin tự phục vụ ở tầng hai. Cả căn tin trang trí thời thượng, vì cả toà nhà đều là của Phí Tiết nên tất cả nhân viên đều ào tới lầu 2 để ăn cơm.
Hơn nữa phần lớn đều là trẻ, bộ phận phát triển, bộ phận kỹ thuật, ai ai cũng chào hỏi Trần Ngọc, còn hỏi bên cạnh Trần Ngọc là ai?
Trần Ngọc giới thiệu.
Lúc mới đầu Tô Hảo còn luống cuống, đó cũng dần thoải mái hơn, chào cô, cô cũng gật đầu mỉm .
Hai lấy cơm canh và đồ ăn tới bàn chân cao ở cạnh cửa sổ, chỗ điều hoà mát. Vừa xuống Trần Ngọc thở phào một , : “Mát quá.”
Tô Hảo húp một miếng canh .
Trước mặt là tấm kính thuỷ tinh trải dài từ trần xuống sàn, liếc mắt một cái là thấy cả khung cảnh tầng một. Lúc một chiếc Maserati màu đỏ thẫm vút một cái chạy đến cửa tòa nhà.
Cửa sổ trời của xe ô tô mở , một phụ nữ mặc áo tay ngắn lộ eo ở ghế lái, cầm di động ngẩng đầu liếc lên . Gương mặt đó cực kỳ diễm lệ, tựa một đóa hồng rực rỡ, vô cùng nóng bỏng.
Những ăn ở bàn chân cao đều sang cô .
Thậm chí cô còn duỗi đôi chân dài , đặt bàn chân lên sàn, vẻ định dậy.
“Lại tới tìm Chu tổng , tiếc là Chu tổng đang họp.” Trần Ngọc hihi hai tiếng, đầu ngón tay gõ gõ lên kính thuỷ tinh phát tiếng cộp cộp.
Lúc xuống ăn cơm, cửa phòng họp vẫn đóng, bên trong mở đèn, Trương Nhàn cũng gọi họp . Tô Hảo gắp đồ ăn, ăn một miếng, ánh mắt vẫn con gái đang gọi điện thoại hình như giận dỗi . Lục Mễ Mễ ở gần đó đang ăn cơm chậc một tiếng : “Cứ bảo là nữ chủ động, nam kiểu gì cũng c.ắ.n câu, cô tiểu thư nhà họ Lý vẫn bỏ cuộc .”
“Theo đuổi lâu lắm còn gì.”
Trần Ngọc xong thì dán sát gần Tô Hảo, cãi Lục Mễ Mễ: “Ít nhất thì Chu tổng còn đáp , kiểu gì cũng thành công thôi, chị tin thì đợi mà coi.”
Lục Mễ Mễ hung hăng lườm Trần Ngọc một cái: “Cô thì !”
“Cô tưởng bản trông dịu dàng thuỳ mị là thể khiến Chu tổng thích hả? Xì, thích kiểu như cô .” Ngón tay sơn móng màu đỏ tươi của Lục Mễ Mễ chỉ Trần Ngọc, lướt lên lướt xuống, cực kỳ khinh miệt. Tô Hảo lặng lẽ lùi , tránh cho khói lửa của cuộc chiến lan tới chỗ .
Cô cúi đầu im lặng tiếp tục ăn cơm.
“ hề dịu dàng thuỳ mị nhé.” Trần Ngọc há miệng định cắn.
Lục Mễ Mễ hừ một tiếng, đúng lúc thấy Tô Hảo, cô ngay: “Cũng , khi thấy Trợ lý Tô, mới cô còn chẳng xứng với mấy chứ dịu dàng thuỳ mị nữa là.”
Trần Ngọc tức đến c.h.ế.t.
Suýt chút nữa xông qua đ.á.n.h Lục Mễ Mễ.
lúc lầu rầm một tiếng, cửa xe đóng .
Tiểu thư nhà họ Lý chân giày cao gót, tay cầm điện thoại bước lên bậc thang, chiếc Maserati đỏ đậm ngạo nghễ dừng ở cửa.
Mấy bọn họ cứ thế cô dần khuất bóng bậc cầu thang.
Trần Ngọc cũng cãi cọ với Lục Mễ Mễ nữa, cô thu cái , cúi đầu ăn cơm : “Thuỳ mị nết na gì mà , Chu tổng đúng là chẳng mắt .”
“Chỉ thích hoa hồng gai thôi, hừ.”
Giọng thì thầm, chút cam tâm.
Tô Hảo liếc mắt cô một cái.
Trần Ngọc trông duyên dáng nhưng trang điểm đậm, xem là vì .
Lúc cô theo đuổi , cô quả thật thích mẫu thế nào.
Cô để mặt mộc suốt ngày, lúc nào cũng mấy chuyện dịu dàng thuỳ mị.
Cô mỉm , bưng bát canh lên tiếp tục húp.
*
Ăn trưa xong còn phát trái cây, ai cũng một hộp, Tô Hảo và Trần Ngọc mỗi cầm một hộp lên lầu. Bọn cô ăn từ từ nên thang máy còn đông đúc nữa, khá rộng rãi.
Đến tầng mười sáu, cửa thang máy tinh một tiếng, hai bước khỏi thang máy. Vừa ngước mắt lên thấy tiểu thư nhà họ Lý ở bên ngoài phòng họp, đôi chân dài đung đưa, đang sốt ruột đợi.
Lúc cửa phòng họp mở , Chu Dương kéo kéo cổ áo bước ngoài, trả lời tiểu thư nhà họ Lý: “Buổi chiều còn họp, em chạy tới đây là để ăn cơm căng tin ?”
“Cũng mà.” Tiểu thư nhà họ Lý thẳng dậy, giọng ỏn ẻn.
“Được thôi.” Chu Dương nhận lấy điếu t.h.u.ố.c trợ lý Lục đưa tới, đang chuẩn châm lửa thì thấy hai Tô Hảo, Trần Ngọc vội vàng chào hỏi: “Chào buổi trưa Chu tổng.”
Chu Dương mỉm : “Xin chào.”
Tô Hảo cũng gật đầu với : “Chào Chu tổng.”
Chu Dương cũng gật đầu.
Tô Hảo đẩy cửa văn phòng , cùng Trần Ngọc trong.
Đóng cửa , chặn ánh mắt đang quan sát của tiểu thư nhà họ Lý . Tô Hảo xuống ghế văn phòng, mở hộp trái cây , thấy di động tin nhắn mới.
Cô đưa tay cầm lấy.
Cố Diệp Phi
Chu Dương gửi tin nhắn ?
Cô sững , mở .
Anh gửi tới hai bức ảnh.
Toàn là đàn ông, đều điển trai.
Trong đó một trông vẻ badboy.
Tô Hảo lưỡng lự một hồi chọn , gửi cho
Tô Hảo: [Người .]
Mấy phút , wechat đổ chuông thông báo.
Chu Dương: [Cũng chọn đấy.]
Tô Hảo: [Là chọn mà.]