ĐỪNG ĐÙA VỚI TRỊNH NHIÊN - CHƯƠNG 2

Cập nhật lúc: 2025-04-08 13:22:56
Lượt xem: 13,243

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mấy ngày liền, Giang Triết Viễn bị tôi hành hạ đến mức trên nôn dưới tả cũng không dám đi bệnh viện.

Đến ngày thứ tư, hắn cuối cùng cũng không chịu nổi nữa.

Giả vờ nghỉ trưa, Giang Triết Viễn lại gọi điện cho Chu Cảnh trong phòng ngủ.

"Cảnh Cảnh, mấy thứ tiền sính lễ đó cũng chỉ bốn mươi vạn, so với số vàng miếng này thì đúng là lời chắc luôn."

"Em đừng bắt anh đòi lại tiền sính lễ nữa, cô ta mà hành hạ thêm mấy ngày nữa chắc anh ung thư dạ dày thật mất."

Tôi bật cười thành tiếng ngay tại chỗ.

Một tiếng sau, Giang Triết Viễn không nhịn được mà nói chuyện này với tôi.

"Nhiên Nhiên, anh nghĩ kỹ rồi, chúng ta không thể tiếp tục như vậy được, như thế không công bằng với em."

"Anh không còn nhiều thời gian, cũng không thể tiếp tục ở bên em được nữa."

"Điều duy nhất anh có thể làm cho em là trả lại tự do cho em, số tiền sính lễ kia anh cũng không cần nữa. Tặng cho em, coi như thêm vào của hồi môn cho em lần sau đi lấy chồng."

Tôi giả vờ sốc, còn véo đùi để nặn ra hai giọt nước mắt.

"Nhưng đây đâu phải hợp đồng giấy trắng mực đen, người nhà anh chưa chắc đã đồng ý, lỡ sau này họ tìm em đòi tiền thì sao?"

"Thôi bỏ đi, em cũng chẳng thèm chút tiền đó, hay là cứ để em tiếp tục chăm sóc anh đi..."

Giang Triết Viễn cắn răng, viết luôn một tờ giấy cam kết tự nguyện tặng cho.

"Đi, anh đưa em đi công chứng."

3

Về chuyện này, Giang Triết Viễn còn sốt ruột hơn cả tôi.

Điều kiện gia đình hắn không bằng tôi, 38 vạn tiền sính lễ này đều là vay mượn khắp nơi mới có được.

Mục đích là để trèo cao vào nhà chúng tôi, để ba mẹ tôi yên tâm giao tôi cho hắn.

Bây giờ hắn và Chu Cảnh cặp kè với nhau, đang vội chiếm món hời sáu mươi vạn của tôi đây mà.

Ra khỏi phòng công chứng, vẻ mặt Giang Triết Viễn lộ rõ sự quyết tâm dứt khoát.

"Trịnh Nhiên, sau này chúng ta cắt đứt hoàn toàn đi."

"Mong em sống tốt."

Nói xong, hắn ôm bụng quay người bỏ đi.

Tôi nhìn theo bóng hắn, tiện tay bấm số gọi cho Chu Cảnh.

"Hu hu, Chu Cảnh ơi làm sao bây giờ? Giang Triết Viễn bị ung thư dạ dày, anh ấy hủy hôn với tớ rồi."

"Tớ vốn định dẫn anh ấy đi kiếm tiền, nhưng anh ấy sắp không xong rồi, tớ cũng không biết phải giúp thế nào..."

Quả nhiên, lời tôi vừa thốt ra, Chu Cảnh liền đứng ngồi không yên.

"Nhiên Nhiên, vậy cậu vẫn nên giúp anh ấy kiếm tiền đi. Biết đâu kiếm đủ tiền thuốc men, anh ấy còn sống được..."

Tôi cười thầm, đợi chính là câu này của mày đấy.

Tra nam tiện nữ lừa gạt tình cảm của tôi.

Tôi dù lấy lại được vàng miếng cũng không thể tha cho bọn chúng!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/dung-dua-voi-trinh-nhien/chuong-2.html.]

4

Chu Cảnh cùng tôi đến nhà Giang Triết Viễn.

Tôi cố tình đứng phía sau, Giang Triết Viễn mở cửa ra nhìn thấy cô ta đầu tiên.

"Cuối cùng cũng đến rồi, anh đang muốn..."

Tôi giấu đi sự lạnh lẽo trong mắt, nghiêng đầu ló nửa người ra từ sau lưng Chu Cảnh.

"Anh đang muốn gì cơ?"

Giang Triết Viễn sững người, bất giác nhìn Chu Cảnh một cái.

Vì chột dạ, nói năng cũng có chút lắp bắp.

"Ồ, anh đang..."

"Ý anh là..."

Hắn nhất thời không nghĩ ra lời nào, sốt ruột đến mức mặt đỏ bừng.

Cuối cùng vẫn là Chu Cảnh đỡ lời: "Anh ấy sợ cậu vì chuyện hủy hôn mà buồn quá, bảo tớ qua đây bàn xem làm thế nào để cậu thấy khá hơn."

Giang Triết Viễn gật đầu lia lịa như gà mổ thóc, lúc này tôi mới tỏ vẻ đã hiểu, rồi đi vào ngồi xuống ghế sofa trước.

Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!

Hai người kia tưởng tôi không thấy, vẫn còn làm mấy hành động mờ ám sau lưng tôi.

Tôi thầm than mình đúng là ngốc, trước kia quá tin tưởng bọn họ nên không hề phát hiện ra những chi tiết này.

Nhưng lần này thì khác rồi!!! Sao có thể để đôi cẩu nam nữ này sống yên ổn ngay trước mắt mình được?

Thế là tôi cố tình nói: "Bệnh ung thư dạ dày của anh nặng thế, sao trông người lại ngày càng có da có thịt ra vậy?"

"Có khi bệnh viện chẩn đoán nhầm thật rồi ấy, để em đưa anh đến bệnh viện khám lại xem sao."

Giang Triết Viễn lập tức căng thẳng.

Hắn theo bản năng liếc Chu Cảnh một cái, rồi lắp bắp nói:

"Kh-không cần đâu."

"Chắc là hồi quang phản chiếu thôi..."

Tôi nén tiếng cười lạnh, rồi làm bộ buồn bã gật đầu.

"Thôi được rồi, lần sau mà vẫn thế này thì em sẽ đưa anh đi kiểm tra lại."

Giang Triết Viễn miệng thì đồng ý, nhưng thực chất lại đưa tay lên sờ mũi vì chột dạ.

Chu Cảnh lập tức chạy ra giảng hòa: "Chúng ta không phải đến để bàn chuyện chính sao?"

Tôi ôm trán, lúc này mới nói rõ mục đích đến đây.

Đợi tôi nói xong, mắt Giang Triết Viễn sáng rực lên.

"Nhiên Nhiên, em thật sự bằng lòng dẫn anh cùng đầu tư khởi nghiệp sao? Trước đây không phải em rất phản đối à?"

"Nhiên Nhiên, có em thật tốt..."

Tôi ghê tởm đến nổi da gà.

 

Loading...