Nhược Hy luống cuống phòng tắm mặc đồ còn Vĩnh Nghiêm thì Thế Phong đánh thương tiếc.
Cô nhớ những chuyện đó nhưng Nhược Hy nhớ rõ bịt miệng cô .
Cô liền chạy đến ôm lấy cánh tay của Thế Phong gương mặt của Vĩnh Nghiêm đầy m.á.u Nhược Hy mà đau sót, cô nghẹn ngào .
"Dừng mà."
Hắn dừng tay liền sang bóp lấy cổ của Nhược Hy cô đau đớn nhăn mặt, Vĩnh Nghiêm thấy chuyện quá xa thấy Nhược Hy đau đớn liền lên tiếng nhận hết lầm về phía .
"Đây là của cô liên quan gì hết hãy đánh để trút hết cơn giận ."
Thế Phong liền khổ.
"Bây giờ còn bênh vực nữa các việc lưng bao nhiêu ."
Nhược Hy bóp cổ cô yếu ớt .
" hãm hại gì với cả trong chuyện đằng bày trò."
Thế Phong tức giận đay nghiến cô.
"Đến bây giờ mà cô vẫn còn xảo biện cho bản ."
Nhược Hy bóp cổ đến sấp thể nào thở .
"Buông khó thở quá."
Thế Phong trừng mắt cô buông cô , mạnh tay kéo Nhược Hy cô như một con rối trong tay , Thế Phong lái xe điên cuồng đường Nhược Hy dọa đến chảy cả nước mắt cô kiên quyết .
" ly hôn sống với một như mau cho xuống."
Thế Phong Nhược Hy càng đạp ga tăng tốc đôi mắt rực lửa.
"Cô ở bên nhân tình còn lớn tiếng bảo ly hôn cô xem thường quá đấy."
Nhược Hy chỉ nhắm mắt bây giờ giải thích cũng chẳng tin cô.
Về đến nhà Thế Phong lôi mạnh cô lên phòng bạo lực xô ngã Nhược Hy nắm lấy cổ tay cô lấy một sợi dây xích, xích chặt cổ tay cô thành giường, Nhược Hy cố gắng vùng vẫy nhưng cũng vô ích.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/duc-vong-chiem-huu-em/chuong-61.html.]
"Anh đang gì mau thả , gì sai hết trong chuyện hãm hại ."
Hắn để những lời của Nhược Hy tai cứ khoá c.h.ặ.t t.a.y cô thành giường xem cô như một tù nhân.
"Chỉ giam giữ cô ở trong nhà cô mới gặp tên đó thôi."
Nhược Hy tức giận quát.
" là tù nhân của , ly hôn cắt đứt mối quan hệ quá mệt mỏi ."
Thế Phong tức giận bóp lấy mặt cô .
" sẽ buông tha cho cô sẽ hành hạ cô đến khi nào thoả mãn thì thôi."
Nhược Hy bằng ánh mắt đầy tuyệt vọng, cô quá bất lực sự chiếm hữu của , Thế Phong trói tay cô xong .
"Đây là sự trừng phạt dành cho cô."
Nói bỏ ngoài Nhược Hy loay hoay với sợi dây xích đó lâu bỗng nhiên tiếng chuông điện thoại của cô vang lên Nhược Hy chật vật mới thể với tới cô bật máy lên là Tuyết Vân gọi.
"Cậu đang ở hả, ba xem hình ảnh của và Vĩnh Nghiêm lan truyền khắp các mặt báo lên cơn tim ngất xỉu hiện giờ đang nguy kịch."
Nhược Hy xong liền hốt hoảng cô vội vàng .
"Tớ sẽ đến ngay."
Cô nên thế nào trong khi tay đang trói chặt Nhược Hy cố sức gào thét .
"Mau mở cửa cho cần ngoài."
chỉ là sự tuyệt vọng cô đau khổ nước mắt ngừng rơi xuống tuyệt vọng .
"Mau mở cửa mà."
Sau một hồi kêu la Nhược Hy tuyệt vọng ai chịu lắng cô chỉ chỉ trích cô mà thôi, Nhược Hy bình tĩnh cô lấy trong túi cây son dưỡng của thoa hết chỗ xích một hồi chật vật Nhược Hy tháo tay nhưng cổ tay chảy m.á.u nhiều, cô cố hết sức chạy đến đập cửa nhưng ai thấy cô.
Nhược Hy vô cùng tuyệt vọng cô ngoài cửa sổ, đây là tầng hai cũng cao lắm trong những lúc cô cảm thấy vô cùng liều lĩnh Nhược Hy bước ngoài cửa sổ cô xuống liền hoảng sợ Nhược Hy hít một thật sâu tìm nơi để bám cô cố gắng hết sức để leo xuống gần chạm đất Nhược Hy trượt chân cô rơi xuống trúng chậu cây chân tay Nhược Hy nơi nào cũng vết thương nhưng cô quan tâm.
Cô vội vàng chạy cửa để bắt taxi Thế Phong tiếng động lạ mở cửa phòng Nhược Hy mất tích, điên cuồng chạy xuống nhà lúc Nhược Hy leo lên taxi Thế Phong vội vàng chạy để bắt cô Nhược Hy gấp rút với tài xế.
"Làm ơn chạy nhanh lên."