Dục Vọng Chiếm Hữu Em - Chương 27

Cập nhật lúc: 2025-02-19 18:56:03
Lượt xem: 14

"Lúc nãy anh ta cứ níu lấy tay con bảo con hãy đi theo anh ấy về nhà, con nghĩ anh ta chắc chắn còn yêu chị Ngọc Quyên nhiều lắm vì vậy con sẽ là chị Ngọc Quyên để dụ dỗ anh ta chúng ta sẽ thay chị Ngọc Quyên hưởng phước mẹ thấy sao."

 

Bà Tuyết liền cười khinh bỉ nói.

 

"Mày và con Ngọc Quyên khác xa một trời một vực, Ngọc Quyên nó thì mị hiền lành tốt bụng còn mày thì nghiện ngập nhìn thôi đã thấy không thể nào."

 

Ngọc Hân liền chậc lưỡi nói.

 

"Mẹ nói hơi quá rồi đấy, mẹ không tin con gái của mẹ hãy sao con mà khoác lên người những bộ đồ của chị ấy thì làm sao có người nào nhận ra, chỉ là một vai diễn, con thừa sức làm được chẳng phải mẹ đã thấy con có những màn khóc lóc để chủ nợ đi về rồi sao."

 

Bà Tuyết gật đầu nói.

 

"Mẹ phải công nhận một điều con diễn xuất rất giỏi, Nhưng làm sao để tiếp cận được tên đó."

 

Ngọc Hân đứng dậy khẳng định chắc nịch nói.

 

"Chuyện này cứ để con lo mẹ chỉ cần ngồi chờ hưởng sự giàu sang thôi.”

 

Từ lúc gặp gỡ người có gương mặt giống với Ngọc Quyên hắn đã không còn giữ được bình tĩnh đến công ty cứ thất thần không quan tâm đến công việc, điên cuồng cho người đi điều tra cô gái có gương mặt giống với Ngọc Quyên hắn đã gặp lúc sáng, Vũ Hàn cũng được hắn gọi đến để nói chuyện.

 

"Anh à có thật không hay là anh bị hoa mắt."

 

Thế Phong khẳng định chắc nịch.

 

"Cô gái đó có gương mặt rất giống Ngọc Quyên."

 

Vũ Hàn vẫn còn vài phần đa nghi bởi vì Thế Phong vẫn còn quá thương nhớ Ngọc Quyên nên xin ra ảo tưởng.

 

"Được rồi em sẽ cho người tìm hiểu."

 

Về phí Nhược Hy cô đang xoay quanh đống giấy tờ trên bàn làm việc, bỗng nhiên có tiếng gõ cửa.

 

"Mời vào."

 

Cô thư ký cầm trên tay một bó hoa đi vào nói.

 

"Thưa giám đốc có người gửi tặng cô."

 

Đó là hoa hồng trắng loại hoa mà cô thích nhất Ý nghĩa của một bó hoa hồng màu trắng sáng chính là ngây thơ và tình yêu thiêng liêng.

 

Hoa hồng trắng tôn vinh một tình yêu mà không hề có những cám dỗ của [email protected] thịt.

 

Và bên nhau bởi sự gắn bó của hai tâm hồn.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/duc-vong-chiem-huu-em/chuong-27.html.]

Trái ngược với hoa hồng đỏ ẩn chứa thông điệp hứa hẹn đầy đam mê.

 

Ý nghĩa của một hoa hồng trắng là sự đơn giản và thuần khiết, nguyên sơ.

 

Ngoài ba mẹ và Vĩnh Nghiêm thì không ai biết cô có sở thích này, chắc chắn người gửi là Vĩnh Nghiêm rồi, Nhược Hy đi đến cầm lấy bó hoa rồi hỏi cô thư ký.

 

"Là ai gửi vậy?"

 

"Thưa giám đốc tôi không biết tôi chỉ nhận được từ bảo vệ người đó không cho biết tên."

 

Nhược Hy gật đầu nói.

 

"Được rồi cảm ơn cô."

 

Cô cầm bó hoa tìm kiếm xem bên trong đó có lá thư hay thiệp của người gửi không nhưng hoàn toàn không có, Nhược Hy để bó hoa trên bàn rồi tiếp tục công việc của mình cô cũng không để tâm đến nó vì công việc quá bận rộn.

 

Về phía hai mẹ con bà Tuyết họ đang ráo riết đi tìm kiếm thêm mọi thông tin về Ngọc Quyên, họ đến côi nhi viện để hỏi người quản lý ở đó, nhưng người quản lý chỉ đưa cho họ một bức ảnh Ngọc Quyên và Thế Phong chụp chung với đám trẻ trong côi nhi viện, Ngọc Hân nhìn người đàn ông trong bức ảnh đôi mắt liền loé sáng.

 

"Mẹ chính là anh ta rồi, cái người hôm bữa con đụng phải đấy."

 

Hai mẹ con họ liền vui mừng bà Tuyết nói.

 

"Vậy thì tốt quá rồi."

 

Hai người đi đến mấy địa điểm bán hàng mua một vài bộ trang phục để có thể nhìn giống Ngọc Quyên nhất.

 

"Mẹ mua một đống đồ này thì hết tiền ăn mất."

 

Bà Tuyết liền quay sang chửi Ngọc Hân.

 

"Con ngu ngốc chúng ta sắp đổi đời rồi mày còn lo cái gì, lo không có tiền mua thuốc hút chứ gì mày mà cứ như vậy kế hoạch sẽ bị bại lộ mất, còn nữa thằng bạn trai khốn nạn của mày mày xem chừng nó đấy để nó đến quấy rối thì đừng trách tao độc ác."

 

Ngọc Hân bĩu môi nói lại.

 

"Con biết rồi cứ lải nhải suốt."

 

Tối đó hai người quay về nhà, nhưng thái độ của Thế Phong hoàn toàn khác trong đôi mắt hắn chứa đựng sự mệt mỏi và đầy tâm trạng, Nhược Hy đang định đi lên phòng nhưng lại nhìn thấy hắn đang đứng thất thần ngoài sân vườn, Nhược Hy liền lấy làm lạ cô liền bước ra ngoài sân vườn để hỏi hắn.

 

"Này anh sao vậy sao lại đứng thất thần ở đây vậy?" Thế Phong quay lại nhìn cô nói.

 

"Không có gì."

 

Trên tay hắn đang cầm một điếu thuốc khói thuốc đang nghi ngút khiến cho Nhược Hy liền ho vài tiếng, Thế Phong thấy thế liền cầm điếu thuốc dúi vào gạt tàn.

 

"Em vào nhà nghỉ ngơi đi."

Loading...