Tô Vi  nhịn  đắm chìm ở trong sự ưu tú của chính , vô pháp tự kềm chế.
Là một  yêu tiểu thuyết ngôn tình, cô  rõ mị lực bàn tay vàng của nữ chủ xuyên sách, tỷ như bộ tiểu thuyết ngày hôm qua cô xem , đừng  nữ chủ  yếu như gà,  thực tế   chính là thiên tài khó gặp!
Nói  chừng cô cũng .
“Xong , cô  ,  thí nghiệm thứ khác một chút.”
Nghiên cứu viên kêu cô  tới.
Tô Vi chịu đựng khát vọng dò hỏi, kiệt lực bảo trì sự cao quý ưu nhã của chính .
Dẫn đường cấp SS thứ nhất của căn cứ thứ ba liền  xuất hiện ?
Là cô, chính là cô! Quang  trong truyền thuyết của nữ chủ rốt cuộc cũng rơi xuống  đầu cô ?
Tô Vi  theo nghiên cứu viên   một căn phòng khác, nghiên cứu viên gắn một chiếc máy lên   cô,  đó Tô Vi liền  thấy các  liệu bắt đầu nhảy lên  màn hình.
Tuy rằng xem  hiểu, nhưng cảm giác  lợi hại!
“Chiếc máy     hỏng  chứ?”
“Không thể nào? Lần   mới sửa xong, chính là ngày mà nghiên cứu viên nào đó tự sát ý.”
Sự ưu tú của cô  khiến cho máy móc  chịu nổi ?
Tô Vi  nhịn  giơ đầu lên.
“Máy móc  định.” Một nghiên cứu viên đột nhiên mở miệng,  đó thong thả đóng dấu lên báo cáo kiểm tra đo lường của Tô Vi.
Hai nghiên cứu viên  chằm chằm trong chốc lát,  đó ngẩng đầu  về phía Tô Vi, biểu tình  chút cổ quái.
Tô Vi tiếp nhận báo cáo trong tay bọn họ, đang chuẩn  tiếp thu sự ưu tú của chính ,  nghĩ tới thấy  kết quả:
Thuộc tính: Dẫn đường.
Cấp bậc: S-.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dua-vao-nang-luc-cuong-dai-ta-xuyen-thanh-nu-chinh/chuong-71.html.]
“Chúng  cũng là  đầu tiên  thấy kết quả như .” Một nghiên cứu viên ấp úng : “ cô  thể yên tâm, máy móc của chúng    hư,    khi hỏng liền tiến hành thăng cấp,   thể thí nghiệm  cấp bậc SS+, về phần S-……” Nghiên cứu viên trầm ngâm nửa ngày, nỗ lực nhịn xuống ý  kỳ quái, “Chúng  cũng là  đầu tiên thấy.”
Tô Vi:……nụ  của  khiến đôi mắt   vui.
Thế giới   chấp nhận cô ưu tú ?
Dựa  cái gì Lục Nhưỡng là đẩy cho máy móc đến hạn mức cao nhất, cô  là kéo thấp hạn  của máy móc!
Thế  công bằng ?! Công bằng ?
“Người ?  tới tiến hành thí nghiệm dẫn đường định kỳ.”
DTV
Bên ngoài đột nhiên truyền đến một đạo âm thanh  kiên nhẫn.
Khi nghiên cứu viên mở cửa , Tô Vi ngửi  mùi khói.
Trước mạt thế, t.h.u.ố.c lá bán khắp nơi. Sau mạt thế, t.h.u.ố.c lá chỉ  một ít nhân tài  thể mua nổi.
Đại bộ phận chỉ dùng để tô điểm.
Người nọ  đến,  mặt còn mang theo  kiên nhẫn,  đó khi  thấy Tô Vi nháy mắt khựng , “Tô Vi,   là em?”
Nhìn thấy bộ dáng Tô Vi ngốc lăng mê mang, nam nhân   chút kích động, “Em  nhớ rõ  ?”
Nam nhân  ở  mặt Tô Vi  tuổi  vẻ tương đương Lục Nhưỡng. Quần áo   chất liệu khá , tóc tai gọn gàng,  thấy liền  sống ở trong căn cứ cũng  tồi.
Diện mạo   kém, dung mạo thanh tú, đặt ở trong trường đại học  mạt thế đại khái cũng coi như là một nam thần.
 ánh mắt thật sự là bất chính,  suy giảm vẻ  của gương mặt.
Tô Vi mặc một cái váy dài rộng thùng thình màu trắng, ngắn tay, lộ  cẳng chân tinh tế trắng nõn, dung mạo đương nhiên là cực xuất chúng, nhưng hấp dẫn  nhất vẫn là cỗ khí chất thuần túy  vô pháp tìm  ở bên trong mạt thế.
Sau tận thế, nhân tính trở nên sâu  lường , nhưng thiếu nữ ở  mắt   lộ  một cỗ trong suốt  thể liếc mắt một cái liền  thấu, cảm giác tinh lọc từ trong phát  ngoài,    nhịn   tới gần.
Càng dơ bẩn, càng khát vọng  .
Liền giống như nước bùn khát vọng   ánh trăng treo cao  bầu trời.