Thật sự  đúng, nam chủ   đúng.
Dựa theo cốt truyện bình thường, nam chủ  hắt cà phê hẳn là sẽ lộ vẻ mặt chán ghét,  đó cởi túi da văn nhã của chính  , phát giận với cô,  cô   việc, chỉ gây hoạ,  đó  so sánh với nữ chủ cần lao, phụ trợ  sự chân thiện mỹ của nữ chủ.
 hiện tại,   chỉ là đơn giản thả cô , thậm chí còn thập phần trấn định  đến phòng y phục bên cạnh  bộ tây trang mới,  đó lập tức  tổ chức mở họp cao tầng.
Tô Vi và nữ chủ Lương Khương Bảo  cùng , ký lục nội dung họp.
Lương Khương Bảo   chớp mắt thập phần nghiêm túc, nếu nhớ  lầm, đêm qua cô  công đến 3 giờ sáng, chỉ ngủ ba giờ liền tới đây  .
Phảng phất thấy  chính   đây.
May mắn, đời  cô sinh  ở La Mã.
Trên màn hình máy tính của Lương Khương Bảo đều là ký lục hội nghị, Tô Vi……mở phim truyền hình.
Công tác là   khả năng công tác, cô dị ứng với công tác, dễ  c.h.ế.t đột ngột.
Hội nghị xong, Lương Khương Bảo liếc mắt  Tô Vi một cái, khép máy tính , chuẩn  rời khỏi phòng họp.
DTV
Đối với vị thiên kim đại tiểu thư bình hoa , Lương Khương Bảo hiểu   nhiều lắm,   cô  luôn  khó dễ chính .
Chính là  kỳ quái, Lương Khương Bảo  thể hiểu  cảm thấy ký ức của chính  giống như  chút vấn đề, nhưng cô   thể  rõ rốt cuộc là nơi nào xảy  vấn đề.
Nghĩ đến đây, Lương Khương Bảo   nữa  thoáng qua Tô Vi đang hết sức chăm chú xem phim truyền hình.
Tô Vi  xinh , giơ tay nhấc chân đều lộ  một cỗ quý khí. Dù là đặt ở trong công ty cái gì cũng  , cũng là một loại tồn tại cảnh  ý vui.
"Ăn ?" Tô Vi chú ý tới ánh mắt Lương Khương Bảo, đưa chocolate của chính  cho cô.
Hội nghị kết thúc, ăn chút đồ ăn vặt .
Lương Khương Bảo sửng sốt, khi đang định duỗi tay, đột nhiên  nghĩ tới đoạn   khó dễ trải qua trong đầu , xua tay cự tuyệt : "Không cần, cảm ơn."
"A."
Tô Vi cũng  bắt buộc, tiếp tục xem phim truyền hình.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dua-vao-nang-luc-cuong-dai-ta-xuyen-thanh-nu-chinh/chuong-450.html.]
-
Mặt trời lặn về tây, màn đêm buông xuống, Tô Vi còn đang đắm chìm ở trong phim truyền hình vô pháp tự kềm chế, thẳng đến khi nữ nhân viên  đó đưa cà phê cho cô gõ vang cửa phòng họp.
"Tô tiểu thư,  đến giờ tan tầm."
Vậy cô  lấy chút giấy  tan tầm.
Bản chất nghèo nàn c.h.ế.t bầm, giấy trong nhà  đủ dùng ?
Tô Vi  cuốn giấy trong tay chính , nghĩ nghĩ, vẫn nhét  trong túi xách xa hoa của chính ,  đó  chuyển đầu,  thấy nam chủ Lục Nhưỡng tổng tài từ trong văn phòng  tới.
Làm một  cuồng công tác,   nam nhân  buổi sáng mỗi ngày bốn giờ  rời giường rèn luyện  thể, chạy năm km,  đó tới công ty   đến rạng sáng, về đến nhà còn  phòng tập thể thao.
Tô Vi:……
Hiện tại  là 8 giờ tối, Lục Nhưỡng tan tầm.
"Tô tiểu thư, trùng hợp như ,  đưa cô trở về."
-
Tô Vi ôm túi xách của cô, trong túi để giấy cô trộm từ công ty, ,   thể kêu là trộm ? Công ty chính là nhà cô, cô lấy chút giấy ở trong nhà thì   ?
Chính Lục Nhưỡng lái xe đưa Tô Vi về nhà, Tô Vi theo bản năng mở cửa ghế  ,  đó  thấy nam nhân  ở nơi đó hướng cô mỉm , "Xin , Tô tiểu thư, ghế  đều là tư liệu của , cô  phía  ."
Thôi .
Tiết kiệm  tiền xe.
Đáng chết! Cô  bần cùng.
Thời điểm Lục Nhưỡng lái xe thực chuyên chú, ngẫu nhiên cùng Tô Vi trò chuyện, Tô Vi câu  câu  trả lời, dù  qua cốt truyện   cũng sẽ quên.
Khi chờ đèn xanh đèn đỏ, nam nhân đột nhiên mở miệng, "Tô tiểu thư,  rảnh cùng ăn một bữa cơm ?"
Đồ ngốc, ai nguyện ý cùng ông chủ ăn cơm chứ, còn là ở thời gian tan tầm!!