Sườn lợn chua ngọt nóng nóng, hương vị   gì biến hóa, Tô Vi một  ăn hết một đĩa.
Lục Nhưỡng  ở đối diện cô, tay cầm đũa, thong thả ung dung ăn cơm.
Đại Bạch như cũ chiếm cứ ở  cổ tay Tô Vi.
Nói thật,  một con Trùng tộc hèn mọn, cảm giác  tinh thần thể của lính gác thần kinh vòng lên xác thật   lắm.
  kỳ quái, cô cũng   cảm thấy  khoẻ.
Điều khiến Tô Vi cảm giác kỳ quái chính là, cô còn cảm thấy an ?
Còn , Lục Nhưỡng rốt cuộc  phát hiện cô là Trùng tộ  ?
Đầu óc cô giống như   chính  sai sử.
Phế vật.
Tô Vi một bên ăn cơm, một bên mắng chính .
Ăn ngon thật.
Trùng vì thức ăn mà chết.
Trùng tộc khác thích ăn , cô thích ăn cơm.
Có thể ăn ba chén lớn.
Buổi tối ngủ, Tô Vi như cũ cùng một cái ổ chăn với Lục Nhưỡng.
Nói thật, ngủ nhiều cũng thành thói quen.
Rốt cuộc ngủ nơi nào mà   ngủ .
Vảy màu trắng  mặt nam nhân còn  xu thế lan tràn.
Tô Vi nhớ rõ  đây phía   thể   , hiện tại ngay cả phần eo cũng bắt đầu  vảy bao trùm.
Lục Nhưỡng cúi đầu  Tô Vi đang lôi kéo dây quần , duỗi tay đè  tay cô, "Ngủ ."
Keo kiệt, cái gì cũng    thấy .
Chờ một chút, cứ ngủ như ?
Anh xác định cứ ngủ như ? Không thẩm vấn  một chút ?
-
Hôm , Tô Vi  mới tỉnh ngủ, liền   âm thanh  chuyện trong phòng khách, cái gì "Trùng tộc", "Phát hiện".
DTV
Tô Vi mở mắt , cô thật cẩn thận  chân trần đến dán cửa phòng ngủ, ý đồ  lén.
Đáng tiếc, cách âm quá , chỉ  thể   một trận ngữ khí cực kỳ mơ hồ.
Thậm chí ngay cả khi cửa phòng ngủ   mở , Tô Vi vẫn còn ở  bên trong hoang mang.
Cô     tiếng bước chân,  là rắn ?
Thôi ,  thật là.
Tô Vi  nửa khuôn mặt  vảy bao trùm của Lục Nhưỡng, ngân quang lấp lánh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dua-vao-nang-luc-cuong-dai-ta-xuyen-thanh-nu-chinh/chuong-340.html.]
Nam nhân bế cô từ  mặt đất lên, đặt cô tới  giường, đeo dép lê.
Anh cứ sủng  như !  rời    sống nổi, Lục Tử.
Tô Vi xuyên thấu qua Lục Nhưỡng  thoáng qua, Doãn Tĩnh  trong phòng khách.
Tô Vi cọ tới cọ lui thu thập chính , rửa mặt đánh răng, cuối cùng ngoan ngoãn   sô pha.
Người đến đông đủ, Doãn Tĩnh móc  một tấm ảnh chụp quen thuộc.
"Đây là một Trùng tộc lẫn  khu  ."
Lục Nhưỡng  bên  cô, thần sắc bình tĩnh gật đầu, "Ừ."
Tô Vi: Moi ngón tay, moi Đại Bạch.
"Đừng moi." Lục Nhưỡng  ở bên  Tô Vi đột nhiên mở miệng.
Vẻ mặt Tô Vi ngây thơ  qua.
Trong nhà từ lúc nào   quy củ  cần moi nơ nơi?
Đại Bạch rốt cuộc cũng  Lục Nhưỡng thu trở về.
Doãn Tĩnh tiếp tục : "Khu     lính gác tự phát hợp thành đoàn lính gác," dừng một chút, Doãn Tĩnh nhắc nhở: "Hai  chú ý an ."
-
Mộng Mộng: 【  bắt  địa chỉ nhà Lục Nhưỡng. 】
Mộng Mộng: 【 cô đánh yểm trợ cho ,   g.i.ế.c  . 】
Tô Vi: 【 đánh như thế nào? 】
Mộng Mộng: 【 cô dẫn dắt đoàn lính gác rời . 】
Tô Vi:…… cô? Cho đoàn lính gác  đôi cánh của cô ?
Mệnh của pháo hôi cũng là mệnh!
Tô Vi cầm di động lăn lộn ở  thảm.
Không .
Mộng Mộng: 【 cô yên tâm,   ngu xuẩn như , dựa theo kế hoạch,  sẽ quyến rũ  ,  đó mới g.i.ế.c . 】
Tô Vi:……
Tô Vi cúi đầu  thoáng qua Đại Bạch   nữa trở về  cổ tay chính , thật cẩn thận dịch di động của chính  đến  mặt nó.
Đại Bạch chớp chớp mắt,  đó đối diện cùng Tô Vi.
"Mày  thể  thấy, đúng  ?"
Đại Bạch   gì.
Thôi , Đại Bạch vốn dĩ chính là một con rắn, sẽ  .
Tô Vi  thể khẳng định, Lục Nhưỡng đại khái    phận của chính .
Một khi  như ,  vì   g.i.ế.c cô?
Đáp án   nhanh cũng   giải đáp.