Người duy nhất thương tâm đại khái vẫn là Thẩm Tường Tường.
Thẩm Lưu Phong cúi đầu  về phía Thẩm Tường Tường bên .
Thẩm Tường Tường là   tình cảm cực độ phong phú, cao hứng , thương tâm cũng .
Thẩm Lưu Phong vô pháp lý giải một  vì  sẽ  nhiều nước mắt như .
DTV
Hắn vươn tay, sờ sờ đôi mắt đỏ lên của Thẩm Tường Tường.
Một nữ nhân chỉ coi cô như  trong suốt  chết, cô   thể vì bà  mà .
 cũng nhờ  Thẩm Tường Tường,     tình cảm gì như Thẩm Lưu Phong  thể ngụy trang  mỹ như thế.
Hắn học tập cảm xúc của Thẩm Tường Tường, cao hứng , thương tâm nhíu mày, mỗi sự kiện đều sẽ  cho cô,  đó quan sát phản ứng của cô.
Cô luôn  tình cảm quá dư thừa,   cảm thấy thú vị.
"Anh, em  nghĩ  học nữa.”
Thẩm Tường Tường vốn dĩ chính là một  bình thường, chỉ là  Trần Quyên cưỡng chế đưa đến trường đại học .
“Được.” Thẩm Lưu Phong gật đầu.
“Em, em còn nghĩ   ngoài  xem.”
Biểu tình  mặt Thẩm Lưu Phong  trầm xuống, nhưng   nhanh liền điều chỉnh  đây, “Anh phái  đưa em .”
“Không , em   ý , ý em là, em tưởng một    ngoài một chút. Căn cứ nhiều như , em    một  căn cứ,  thường cũng  thể đạt  vũ khí đối phó Trùng tộc, sống  tôn nghiêm……”
Thẩm Tường Tường còn   xong, Thẩm Lưu Phong  đánh gãy cô.
“Bên ngoài  nguy hiểm, em  nhất lưu  nơi .”
Đây   ngữ khí thương lượng, mà là quyết đoán.
 Thẩm Tường Tường  nghĩ lưu  nơi .
Thẩm Lưu Phong là lính gác, cuối cùng nhất định sẽ lựa chọn một dẫn đường để trói định, cô vô pháp  Thẩm Lưu Phong cùng nữ nhân khác ở bên .
Cô tưởng rời .
Thẩm Tường Tường thu thập hành lý, chuẩn  suốt đêm trốn chạy, cô gặp  một .
“Này, cô   thấy chị của  ?”
Sắc mặt     lắm, tóc màu hồng nhạt xinh , b.ắ.n lỗ tai, gắn đinh ở môi, thoạt   chút  bất kham.
Chị ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dua-vao-nang-luc-cuong-dai-ta-xuyen-thanh-nu-chinh/chuong-308.html.]
Chẳng lẽ chính là nữ nhân cùng Tô Vi tới đây?
Thẩm Tường Tường lắc đầu, “Không thấy.”
“Cô   tìm  trai cô,  đó liền  thấy tăm .”
Thẩm Tường Tường   vì , thế nhưng nghĩ tới cái giá sách cổ quái .
“Cô đang nghĩ đến điều gì?”
“Không,  .” Thẩm Tường Tường vội vàng lắc đầu.
Thẩm Lưu Phong   loại  .
“Cô   giữa lính gác và dẫn đường sẽ  liên hệ vi diệu nào đó ?”
Thẩm Tường Tường   lính gác cũng   dẫn đường, cô đương nhiên  .
Hoa Tễ tiếp tục : “Sợi tinh thần lực của   cho , chị của   nguy hiểm.”
Trong  khí, sợi tinh thần lực hồng nhạt của Hoa Tễ bay múa lung tung, nó đang tìm kiếm Doãn Tĩnh. Tuy rằng Hoa Tễ   thấy, nhưng sợi tinh thần lực của  ngẫu nhiên sẽ tương giao cùng với tinh thần lực của Doãn Tĩnh,  theo bản năng sẽ sinh  cảm giác.
Bởi ,  mới  thể mơ mơ hồ hồ tìm tới nơi .
Thẩm Tường Tường cắn răng một cái, “Thôi ,   theo .”
Cô chỉ là hoài nghi,  nghĩ tới…Trong giá sách thực sự  một   trói, cả  đều là máu.
Miệng vết thương sắc bén từ  tai lan tràn  đây, trực tiếp xẻo qua cổ.
Doãn Tĩnh còn dư  một .
Thần sắc Hoa Tễ trắng bệch  Doãn Tĩnh cuộn tròn  ở bên trong,  thể cứng đờ đến thậm chí vô pháp hô hấp.
“Chị……” Hắn nỉ non kêu một tiếng.
Doãn Tĩnh gian nan mở to mắt,  mắt cô là một mảnh huyết vụ, cô thấy  rõ Hoa Tễ, chỉ bằng  bản năng : “Đi mau.”
Đáng tiếc, âm thanh cô   thể phát .
Thẩm Lưu Phong  một thói quen.
Hắn thích ở thời điểm  gần c.h.ế.t lột da mặt của bọn họ xuống.
Lúc , là thời điểm xúc cảm  nhất.
Cũng  thể lưu  biểu tình  mỹ nhất.
Thẩm Tường Tường  một màn  mắt dọa tới.