Tô Vi  dậy,  cẩn thận một cái, rượu vang đỏ trong tay sánh  ngoài, rải tới   Lục Nhưỡng.
Tô Vi:……
Tô Vi đối thượng tầm mắt Lục Nhưỡng, theo bản năng nuốt nuốt nước miếng.
Kiếp  cô   bạch tuộc, thấy ai đáng ghét liền  thể một  tát  tám cái
May mắn, phòng VIP   một phòng để quần áo.
Cũng may mắn, hôm nay tính tình của đại ma vương thực .
Tô Vi an tâm xuống .
Cô  mới  xuống, cửa đột nhiên mở .
Tô Vi:…… Ba,  ba  tới đây?
Không sai,   ở  mặt Tô Vi chính là nam nhân bệnh tâm thần   bắt cóc cô.
Tô Vi cúi đầu  về phía s.ú.n.g trong tay , trầm mặc trong chốc lát,  đó mở miệng : “Ba, con là con gái ba.”
Ba  quen  con gái yêu của ba ?
Nam nhân trung niên sửng sốt,  ngơ ngẩn  Tô Vi đang  ở  sô pha sang quý bằng da, trong tay còn giơ một ly rượu vang đỏ, giả vờ chính  vô cùng cao quý ưu nhã mê .
Con gái ……  , con gái    nơi nào?
“Lão đại! Bắt  hai kẻ chuẩn  nháo sự! May mắn chúng  gắn camera quanh lồng sắt, bằng  thật đúng là  bắt .”
Cửa   nữa truyền đến âm thanh.
Tô Vi:…… Coi chỗ  của cô là chợ bán thức ăn ! Cô đây chính là phòng VIP tôn quý!
Bí thư mới nhậm chức của Lục Nhưỡng vì tranh công, trực tiếp liền đẩy Tôn Dạng Dạng và Bạch Chân  trói gô tiến .
Sau đó khi  thấy nam nhân trung niên giơ súng, động tác cực nhanh, một chút liền ấn  tới  mặt đất cọ xát.
“Ba?”
Tôn Dạng Dạng trợn to mắt,  nam nhân  mặt, cả  đều ngây dại.
Cha con gặp , nhưng nam nhân trung niên   nhận  Tôn Dạng Dạng.
DTV
“Con gái, con gái, Dạng Dạng chạy mau!”
Nam nhân trung niên kiệt lực gào rống về phương hướng hành lang.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dua-vao-nang-luc-cuong-dai-ta-xuyen-thanh-nu-chinh/chuong-265.html.]
Tô Vi thăm dò   ngoài,  hành lang xác thật đang  một dẫn đường.
Trên  còn mặc quần áo của món hàng chuẩn  lên đài bán đấu giá, một đầu tóc vàng, bộ dáng ngu si.
Nếu là cô, cô cũng ngốc.
Bởi vì đây rõ ràng là con trai.
Ngoại trừ cùng là dẫn đường giống Tôn Dạng Dạng, còn    khác Tôn Dạng Dạng.
Sao mới mấy ngày  gặp, bệnh điên  lợi hại như ?
Trước  còn  tìm cô gái nhỏ, hiện tại ngay cả nam nhân cũng  buông tha.
“Dạng Dạng, con gái, ba bảo hộ   con, thực xin ……” nam nhân trung niên  ấn ở  mặt đất,  lóc thảm thiết với nam dẫn đường tóc vàng  hành lang.
Tôn Dạng Dạng  buộc chặt đôi tay, cô kiệt lực  lên, nghiêng ngả lảo đảo  đến bên  nam nhân trung niên, “Ba ba, con ở chỗ , ba ba……”
Nam nhân trung niên một đôi mắt đỏ ngầu, như là lâm  bên trong hồi ức khủng bố,  hướng tới nam nhân tóc vàng  lớn tiếng  kêu, “Chạy , chạy!”
Nam nhân tóc vàng rốt cuộc động,  nhanh chóng chạy ,  còn bóng dáng.
Thần kinh của nam nhân trung niên chợt tùng xuống , “An , Dạng Dạng của ba  an ……”
“Ba……” Tôn Dạng Dạng   đến  thành tiếng, đột nhiên, cô đem tầm mắt  về phía Tô Vi, “hóa  các  là quản lý chợ đen.”
Một cái nồi lớn như  nện xuống, bảo cô tiếp như thế nào?
Tô Vi buông ly rượu vang đỏ trong tay, cúi đầu, “ cũng là  bức.”
Quả nhiên, Tôn Dạng Dạng khựng , nghĩ đến Tô Vi và Lục Nhưỡng tình nùng ý mật, liền cũng  nhịn   theo lộ  vẻ đồng tình.
“Cô là  bắt……”
Ngay  đó, Lục Nhưỡng đẩy cửa  tới.
Hắn một  nữa  một kiện sơ mi trắng, mặt nạ còn đặt  bàn .
Bí thư  thấy mặt Lục Nhưỡng, tuy rằng kinh ngạc, nhưng vẫn theo bản năng mở miệng : “Lão đại, ……”
Hóa  lão đại lớn lên  như .
Biểu tình của Tôn Dạng Dạng trở nên thập phần xuất sắc.
Tô Vi:……
“Không đúng,    lính gác ……”
Bởi vì quá ồn ào, cho nên bí thư ngã xuống mặt đất, đại khái là   đời nhà ma.