Đầu ngón tay xinh  của Lục Nhưỡng gõ gõ cánh tay,  thong thả mở miệng : “Ba ba?”
Tốt,  bình thường.
 vì phòng ngừa nam nhân đột nhiên khôi phục, Tô Vi quyết định  cùng Lục Nhưỡng.
“Về   gọi em là ba ba, em gọi  là .”
Hôm , Tô Vi  mới  cửa chuẩn    trị liệu cho Tôn Dạng Dạng,   quản gia báo cho, hôm nay tạm thời  cần  trị liệu.
Tuy rằng Tô Vi  giúp Tôn Dạng Dạng nối   bộ sợi tinh thần lực  , nhưng  thể của cô  vẫn thực suy yếu, cần củng cố.
Nếu cứ mặc kệ như , sẽ   nữa lâm  giai đoạn hỗn loạn,  đó khôi phục  trạng thái si ngốc  .
Tô Vi  chuyện  cho Diêu Phong.
“Tô tiểu thư  cần lo lắng,   mời dẫn đường khác  đây.  cảm thấy một  cô  trị liệu cho Dạng Dạng, còn  chiếu cố  của chính , thực vất vả.”
Thật là một tra nam tri kỷ.
Đây rõ ràng chính là lừa gạt .
Diêu Phong căn bản là  nghĩ  Tôn Dạng Dạng    lên,  sợ Tôn Dạng Dạng sẽ  chân tướng,  chỉ cần giữ  tánh mạng của cô,  đó cả đời cứ si ngốc như .
Lời  mới  xong, Diêu Phong liền nhận  một cuộc điện thoại.
“Thân thể   thoải mái, đang ở bệnh viện,  nhanh  đây  xem .”
Bên  tựa hồ thực loạn, Tô Vi đứt quãng   một câu như .
Diêu Phong cắt đứt điện thoại, phân phó quản gia chăm sóc Tôn Dạng Dạng, liền lái xe  trang viên.
Tô Vi ăn     dạo, dạo đến  phòng Tôn Dạng Dạng, phát hiện bên ngoài phòng cô  khóa .
Buổi chiều, Tô Vi thấy  dẫn đường mà Diêu Phong mời đến.
Đó là một nữ nhân dung mạo diễm lệ, mặc đầm dây màu đỏ, phụ trợ  tất cả dáng   mỹ.
Cô  ở trong phòng khách, quản gia liếc mắt một cái  thấy cô,  mặt rõ ràng biểu hiện  sự hoảng loạn.
Tầm mắt nữ nhân rơi xuống Tô Vi cách đó  xa đang ở trạng thái ăn dưa,  đó hai tròng mắt nheo , dẫm lên giày cao gót,  lên định tát cô.
Tô Vi linh hoạt né tránh.
Ai! Không đánh trúng cô.
A, quản gia  ăn một cái tát.
Nhìn quản gia  tát cho khóe miệng đổ máu, Tô Vi  nhịn  bưng kín mặt chính .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dua-vao-nang-luc-cuong-dai-ta-xuyen-thanh-nu-chinh/chuong-247.html.]
Tê, cô đột nhiên cảm thấy mặt chính  cũng đau, tuy rằng    đánh tới.
“Chính là cô ?”
“Không  .” Tô Vi nhanh chóng phủ nhận, “Cô tìm ai?”
“ là vị hôn thê của Diêu Phong.”
A, chính chủ tới.
Kia…… Tô Vi trộm  về phía quản gia.
Tầm mắt quản gia  lên.
Tô Vi tưởng che  đôi mắt    còn kịp.
Vị hôn thê  dẫm  đôi giày siêu cao gót lên lầu.
DTV
Tô Vi:……
“Phu nhân, phu nhân, nơi đó   ,   !”
Quản gia vội vàng tiến lên lạy ông  ở bụi  ngăn cản,  ngờ  nữ nhân trực tiếp đẩy từ  thang lầu xuống .
Nữ nhân đang ghen sẽ   lý trí.
Tô Vi  qua, đỡ quản gia dậy, nhắc nhở : “Gọi điện thoại cho chủ nhân của ông .”
Quản gia lập tức móc di động  gọi cho Diêu Phong.
Vị hôn thê  chạy tới lầu hai, cô  ở nơi đó, từ  cao  xuống quản gia,  đó từ trong túi lấy  di động của Diêu Phong, “Anh  hiện tại đang ở bệnh viện trông ,  rảnh  đây cứu ả đê tiện .”
Vị hôn thê   thể lấy  di động của Diêu Phong.
Hiển nhiên, cô là  chuẩn  mà đến.
Tô Vi cúi đầu dò hỏi quản gia, “Chủ nhân của các    cái di động thứ hai ?”
Làm tra nam mà nghiệp vụ  thuần thục như  ?
Quản gia lắc đầu, hiển nhiên  đối với nghiệp vụ của tra nam  quá hiểu .
May mắn, cửa lầu hai khóa.
Nữ nhân hô vài , nhưng    dám  đây mở cửa cho cô.
“Tôn Dạng Dạng, cô  bản lĩnh tránh ở bên trong, cô  bản lĩnh mở cửa !” Nữ nhân giống như điên  gõ ván cửa.
Ván cửa  chút sứt mẻ.
Tô Vi an tâm.