cô ăn mặc  cao quý ?
Tô Vi cúi đầu  thoáng qua quần áo   chính .
Ừm…… Có thể là  khí chất của cô thuyết phục .
Ủa…… Nơi  ?
“Đã tới.” Người phục vụ tự  mở cửa giúp Tô Vi.
Tô Vi  , đây là một căn phòng  lớn,  mặt đất trải thảm rắn chắc,  giống với vẻ cổ kính bên ngoài, phong cách nơi  theo kiểu phương tây, cửa thậm chí còn treo một bộ tây trang màu đen.
Mạc danh   chút nhăn dúm dó quen thuộc.
Cô  nhấc đầu, liền thấy  tiêu chí của phòng vệ sinh.
Có phòng vệ sinh nhà ai để ghế lô ở bên trong nha.
Tô Vi  đầu, xoay   chạy.
Đột nhiên, phía  cô xuất hiện vị bí thư  .
Bí thư  thấy cô, cũng  hiện  vẻ ngoài ý .
Đi đằng   là  phục vụ  .
“Chào cô,  là……”
Tới cũng  tới.
“ tới phòng vệ sinh .”
Bí thư còn   xong, Tô Vi  đóng cửa phòng vệ sinh .
Bí thư:……
Đi vệ sinh xong, cô đẩy cách cửa nhỏ ,  thấy một con hổ sặc sỡ thật lớn, đang ghé  bên hồ nước uống nước.
Kia là vòi nước tự động cảm ứng, con hổ thò mũi của  lên phía , dòng nước liền  tới.
Tô Vi cũng   thấy sợi tinh thần lực   con hổ,  cách khác, đây là một con hổ thật, mà   tinh thần thể.
Tô Vi:!!!
Trong phòng vệ sinh nhà ai  nuôi hổ chứ!
Con hổ   động tĩnh,  thấy Tô Vi  ở một bên  thể cứng đờ, chậm rì rì thu hồi tầm mắt, tiếp tục uống nước.
“Quý khách, cô vẫn  chứ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dua-vao-nang-luc-cuong-dai-ta-xuyen-thanh-nu-chinh/chuong-220.html.]
DTV
Bên ngoài truyền đến tiếng đập cửa của bí thư.
Anh   nhân loại ở thời điểm  WC là yếu ớt nhất ?
Cửa phòng vệ sinh  mở , con hổ  tới, bò đến  thảm nghỉ ngơi.
Tô Vi thật cẩn thận mà dịch  ngoài, cô còn tưởng rằng cô ở trong WC thấy    quá cố của cô.
“Ông chủ của chúng  tới.” Bí thư nhẹ giọng   một câu như .
Tô Vi  đầu,  thấy nam nhân   bàn  việc.
Không   xuất hiện từ khi nào.
Mặc áo sơmi màu trắng, mang kính đen, xem tuổi đại khái tầm 30 xuất đầu, khuôn mặt bình thường,   cũng   bất luận khí tràng cường đại gì, chỉ là  hình cao hơn so với nam nhân bình thường một chút,  cường tráng cũng  .
Nếu   bí thư   là ông chủ của chính , Tô Vi nhất định cho rằng  nam nhân    nhầm phim trường.
Còn   là    tìm cô hỏi đường ?
Con hổ  thấy , chậm rì rì  đến bên    xuống.
Nam nhân duỗi tay, sờ sờ con hổ,  con hổ một ngụm cắn tay.
Trên mặt nam nhân biểu hiện  vẻ kinh hoàng,  dùng sức rút tay, cuối cùng cũng rút   khỏi miệng con hổ.
Tô Vi:……
“Vuốt ve” con hổ xong, nam nhân tựa hồ  đó mới chú ý tới Tô Vi  ở nơi đó.
Hắn  lên, lược hiện co quắp : “Mời .”
Tô Vi cúi đầu  thoáng qua sô pha cách đó  xa.
Thật sự là quá xa.
Tô Vi  xổm xuống .
Nam nhân:……
“ tìm cô  chút việc,   cô  nguyện ý cùng   giao dịch  ?” Ông chủ mở miệng,  duỗi tay đẩy kính đen  mặt chính , khi  chuyện thậm chí còn   chút  lắp.
Tô Vi ngửa đầu  .
Thật sự là    một chút khí tràng nào.
So sánh , Hạ Lưu còn giống chủ chợ đen hơn .
Ở trong tưởng tượng của Tô Vi, chủ chợ đen   nên là  cao lớn thô kệch, đầy mặt dữ tợn và xăm ,  đó g.i.ế.c  như ma, động bất động liền ném   trong biển cho cá ?
Thấy Tô Vi  chằm chằm    lời nào, nam nhân tiếp tục : “Nghe  cô là dẫn đường của Hạ Lưu? Tinh thần lực cấp bậc tới SS++.” Nói chuyện, nam nhân  dậy,  đến  mặt Tô Vi,  đó  xổm xuống  mặt cô.