Cô cần chạy nhanh  tìm một trăm bạn trai điện tử để bình tĩnh  một chút.
Trên  hai  bọc kén tằm thật dày,  như mềm mại,  bởi vì chồng lên quá nhiều tầng, cho nên vô pháp hoạt động tự nhiên.
Tô Vi  động, liền sẽ đụng tới Lục Nhưỡng.
Dựa theo thói quen từ  tới , hai  đều cùng chung chăn gối, cũng   gì  thẹn thùng. , tình huống hiện tại là, quần áo của bọn họ đều   hòa tan  sai biệt lắm.
Như  liền thực  hổ.
Không hoảng hốt.
Ổn định.
Trong phòng thực đen, chỉ  tơ tằm màu trắng mang theo phản quang cổ quái.
Lục Nhưỡng giơ tay, vô  sợi tinh thần lực màu đỏ liền chui  hắc động treo ở  trần nhà.
Ngay  đó, hắc động phát sinh vặn vẹo kỳ quái, thật giống như là một hồ nước  quấy lên.
Tơ tằm bốn phía bắt đầu phát sinh run rẩy, sột sột soạt soạt rơi xuống.
Tơ tằm mềm như bông rơi xuống phía  lưng Tô Vi, dày đặc kéo dài, cô vẫn duy trì động tác ghé    Lục Nhưỡng, đối diện cùng nam nhân.
Không  Lục Nhưỡng  hõm eo gợi cảm  .
Dù  cơ bụng tám khối cô  .
Biểu tình của Lục Nhưỡng   bất luận biến hóa gì, phảng phất thứ hiện tại dính ở    chỉ là thịt lợn.
Thôi , là cô đánh giá cao chính .
Đôi mắt của đại ma vương lớn lên ở  đỉnh đầu, chí hướng của  là biển  trời mênh mông.
An tâm.
Ổn định.
Tô Vi tỉnh .
“Nó  c.h.ế.t ?”
“Đã chết.”
Vậy là  .
Tô Vi thừa dịp trời đen thùi lùi ôm đống tơ tằm   chính   dậy.
Tuy rằng đại bộ phận tơ tằm đều   huỷ hoại, nhưng vẫn là  thể nhặt  một chút.
Đồ đạc trong phòng phần lớn   hoà tan.
Tô Vi  tủ quần áo còn dư  một nửa, từ bên trong lấy  một bộ quần áo mặc ở  .
Sắc trời tối mò, cô và Lục Nhưỡng ở trong ảo cảnh qua nhiều năm như , bên ngoài   thể mới qua mấy giờ.
Hệ thống sưởi ấm trong phòng  phá hư, Tô Vi  lo lắng đại ma vương lâm  trạng thái ngủ đông.
Cô  đầu, cảm giác  một cỗ  thở lạnh lẽo xoa qua bên  chính ,  đó  ở bên cạnh, khom lưng lấy quần áo từ trong tủ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dua-vao-nang-luc-cuong-dai-ta-xuyen-thanh-nu-chinh/chuong-196.html.]
Đại ma vương tinh thần thoạt  cũng  tệ lắm.
Tô Vi cúi đầu,  đó ngẩng đầu.
Lại cúi đầu,  ngẩng đầu.
“Đẹp ?”
Không thể thua!
“Rất, khá xinh .”
“Em cũng khá xinh .”
Không , chỉ là quan hệ pháo hữu.
Giữa pháo hữu thưởng thức lẫn  một chút là thực bình thường.
“Cảm ơn.” Tô Vi kiêu ngạo gật đầu, tỏ vẻ vui lòng nhận cho.
Sau đó thừa dịp đại ma vương khom lưng  xem một cái.
Có hõm eo!
Căn nhà   thể ở  nữa.
May mắn phụ cận  khách sạn.
Đại bộ phận kiến trúc trong căn cứ thứ sáu đều vẫn duy trì nguyên trạng, ngay cả khách sạn đắt nhất   cũng vẫn tiếp tục buôn bán.
“Xin hỏi  mấy gian phòng.”
Dựa theo thói quen ngày thường của Lục Nhưỡng, đều sẽ  một gian phòng.
“Một gian.”
Quả nhiên.
Người phục vụ dẫn hai   nhận phòng.
Đại khái bởi vì vấn đề thể chất của Tô Vi, cho nên Lục Nhưỡng gần đây    nuốt thêm mấy thứ kỳ quái.
Thể chất của Tô Vi tạm thời liền  định xuống .
Khách sạn cung cấp một ngày ba bữa cơm, còn   chuyên gia quét tước phục vụ.
Cơm sáng hôm nay Tô Vi lựa chọn đồ ăn Trung Quốc, bên  Lục Nhưỡng chọn ăn cơm Tây.
Cơm Tây  một ly sữa bò, Tô Vi nơi  cái gì cũng đều  .
Cô chạy  phòng bếp,  thấy trong tủ lạnh  để một hộp sữa bò, tủ bát còn  hạt cà phê  khui.
DTV
Quả nhiên  hổ là khách sạn lớn.
Lục Nhưỡng  dậy,  đến bên  cô, tiếp nhận máy xay cà phê, bỏ hạt cà phê ,  đó thong thả ung dung xay.
Oa oa.
“Em  loại .” Tô Vi móc di động của chính  , click mở video một ly cà phê mặt   hình hoa.