Tuy rằng tiếng  của đôi cha  mềm nhẹ, nhưng Tô Vi  luôn  thấy rõ mặt bọn họ.
Có thể là ký ức của nguyên  thiếu hụt, cũng  thể là lực lượng động trùng  đủ, chỉ  thể miễn cưỡng   đến tình trạng .
Tô Vi  Lục Nhưỡng, tầm mắt  vẫn luôn dừng ở ngoài cửa sổ xe.
 kỳ thật ngoài cửa sổ xe cái gì cũng  , nếu nhất định  ,  cũng chỉ  cảnh tượng mơ hồ dùng tơ tằm bện  tới.
Tô Vi  xác nhận, Lục Nhưỡng hiện tại  bên cạnh cô là đại ma vương Lục Nhưỡng.
Tuy rằng biến  thành trẻ con, nhưng khí chất độc đáo của đại ma vương vẫn thập phần xuất chúng.
“Chúng    bây giờ?” Tô Vi nhỏ giọng  chuyện.
Tiểu Lục Nhưỡng híp nửa mắt, khi  chuyện mang theo giọng trẻ con, con ngươi thâm trầm đen tối, “Chờ.”
Cha  Lục Nhưỡng chuẩn  cho nguyên  một căn phòng công chúa  bộ đều là màu hồng phấn, nhưng theo quan điểm của Tô Vi,  khác gì Bàn Tơ Động. Ai dám một  ngủ ở bên trong Bàn Tơ Động chứ, ít nhất Tô Vi  dám.
Bởi , nửa đêm canh ba, Tô Vi trộm chui  phòng Lục Nhưỡng.
Anh trai nhỏ, cho chút chỗ .
Tô Vi ngựa quen đường cũ  đến bên cạnh Lục Nhưỡng,  đó đem  đánh thức.
Bệnh gắt ngủ.
Tô Vi một chút đều  hoảng hốt, “Em sợ   ngủ .”
Lục Nhưỡng:……
Hiện tại Lục Nhưỡng cũng chỉ là đứa trẻ chín tuổi.
 bởi vì bên trong là một trái tim của  lớn, cho nên giơ tay nhấc chân  nhiều vài phần thong dong ưu nhã mà đứa trẻ  .
Hắn  chằm chằm Tô Vi trong chốc lát, cuối cùng    bắt cô lăn xuống.
Tô Vi thụ sủng nhược kinh, lập tức  xuống.
Tuy rằng tiến  ảo mộng do động trùng chế tạo , nhưng tật  ngủ đông của Lục Nhưỡng tựa hồ cũng   cải thiện.
“Nhắm mắt.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dua-vao-nang-luc-cuong-dai-ta-xuyen-thanh-nu-chinh/chuong-193.html.]
Tô Vi nhắm mắt , dựa  Lục Nhưỡng ngủ.
Cô đại khái là mắc bệnh Moore .
DTV
Lại  thể cảm thấy  ở bên  đại ma vương thực an tâm,  nhắm mắt liền ngủ.
-
Sáng sớm hôm , cha  Lục Nhưỡng mở cửa,  thấy hai đứa nhỏ  ở bên  ngủ, hưng phấn : “Hai đứa tình cảm thật .”
Trước mặt Tô Vi, cha  dần dần hiển lộ  khuôn mặt.
Nữ nhân ôn nhu dễ gần, nam nhân tuấn mỹ vô trù, một đôi vợ chồng ân ái như kim đồng ngọc nữ,  ở cửa,  một đôi  em trong phòng,  mặt lộ  tươi  vui mừng.
Tô Vi ngẩn , theo bản năng  đầu  về phía Lục Nhưỡng.
Anh trai nhỏ  ở chỗ ,   mặc áo ngủ Crayon Shin-chan, rũ mặt mày, thấy  rõ biểu tình.
Cảnh vật chung quanh chợt rõ ràng lên, hoa thơm chim hót, tiếng  ồn ào, ngay cả mặt  qua đường cũng bừng tỉnh chân thật hơn vài phần.
Duy trì một cái ảo cảnh khổng lồ như  yêu cầu năng lượng  cường đại, hiển nhiên, con Trùng tộc nhỏ yếu vô pháp  , đột nhiên biến thành như , hẳn là do Lục Nhưỡng.
Trùng tộc hấp thu năng lượng của Lục Nhưỡng, chế tạo  ảo cảnh chân thật như thế.
Dựa theo hiểu  của Tô Vi đối với Lục Nhưỡng, trừ phi Lục Nhưỡng tự nguyện, bằng  Trùng tộc   cách nào  đến năng lượng .
“Không  gì uy hiếp, coi như nghỉ ngơi .”
Lục Nhưỡng  như thế ,  nên Tô Vi cũng liền  lo lắng.
Dù  trời sập cũng  đại ma vương chống đỡ.
Đại khái là đại ma vương quá nhàm chán, cho nên  tìm chút sự tình  .
Tuy rằng chỉ là ảo mộng, nhưng mỗi ngày ba bữa cơm, bởi vì  năng lượng Lục Nhưỡng thêm , cho nên Tô Vi   thể  thể nếm  hương vị.
Cái  ăn ngon, cái  ăn cũng ngon.
Bởi vì là ở trong mộng, cho nên   cảm giác chắc bụng.
Cái  nếm một ngụm, cái  cũng nếm một ngụm, hậu quả là Tô Vi cảm thấy dung lượng  dày của chính   đạt tới 512GB.
Biệt thự lớn huy hoàng, trong nhà thậm chí còn  mười mấy   vườn, đến bảo mẫu cũng  ba .