Khi tơ tằm bao trùm lên , Tô Vi cũng   cảm giác  cái gì  khoẻ.
Còn thực thoải mái.
Cô theo bản năng nhắm mắt .
Tô Vi cũng   cảm nhận  sát ý trong tơ tằm, đại khái chính là do đại ma vương  thức tỉnh .
Hơn nữa, cảm giác  tơ tằm bao bọc lấy thật sự thoải mái.
Tô Vi mở to mắt, phát hiện chính  đang  ở trong một cái sân.
Cái sân   lớn, bên trong  một hố cát, mặt  để mấy món đồ chơi đủ  màu sắc.
Bên cạnh là một cái cầu trượt, bên sườn  là mấy cái bàn đu dây.
Mấy đứa trẻ đang chơi đùa ở nơi đó, hai đứa nhỏ bởi vì tranh đoạt bàn đu dây, cho nên  xảy  ẩu đả.
Giáo viên  tiếng  tới, khuyên giải hai đứa nhỏ,  đó  đến  mặt Tô Vi, duỗi tay dắt lấy tay cô, “Hôm nay    đây nhận con nuôi,   con gái, con  biểu hiện cho thật ,   ?”
“Vâng.” Tô Vi   âm thanh trẻ con của chính ?
Hử?
Cô cúi đầu, khi  ngang qua vũng nước  mặt đất, thấy  bộ dáng chính  ở bên trong.
Thoạt   nhỏ, đại khái cũng chỉ năm sáu bảy tám tuổi gì đó.
Giáo viên dắt Tô Vi  một căn phòng,  đó giúp cô mặc quần áo sạch sẽ lên .
Giáo viên dặn dò cô, “Nhất định  thể  dơ.”
Người  vì lụa.
Tiểu Tô Vi vốn dĩ lớn lên , hiện tại mặc như , cả  thậm chí  vẻ tinh xảo hơn  ít, giống búp bê Tây Dương đặt ở trong tủ kính.
Đứa trẻ ngoan ngoãn xinh  như , xác thật sẽ  liếc mắt một cái  trúng.
Tô Vi gật đầu.
Cô đại khái  đây là cảnh tượng gì.
Đây là cô nhi viện năm đó nguyên  ở, mà hôm nay, chính là  đầu tiên nguyên   thấy cha  Lục Nhưỡng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dua-vao-nang-luc-cuong-dai-ta-xuyen-thanh-nu-chinh/chuong-191.html.]
Tô Vi an tĩnh ngoan ngoãn  ở trong phòng.
Cô , dựa theo niệu tính của động trùng, tuyệt đối sẽ  cho cô giấc mộng vui sướng ngọt ngào như .
Động trùng sẽ kích phát nỗi sợ hãi sâu bên trong nội tâm của con .
Bởi vì sợ hãi, cho nên sợ hãi, đánh tan phòng  trong nháy mắt, tinh thần lực của lính gác đại loạn, còn   đánh, cũng   điên.
Đại ma vương vốn dĩ  điên,   ở bên trong sẽ điên thành bộ dáng gì.
Ai, Tô Vi thở dài một tiếng,  đó cúi đầu  chằm chằm đôi giày đáng yêu màu đen của chính .
Cô hiện tại hẳn nên lo lắng cho , mà   lo lắng cho đại ma vương ?
“Nghe     nhận nuôi con?”
DTV
Cửa phòng   mở , Tô Vi  đầu, thấy  viện trưởng cô nhi viện mở cửa  .
Đây là một  đàn ông đầu trọc bụng bia.
Thoạt  chỉ cao tầm 1m6,   tủm tỉm  ở nơi đó,  chằm chằm Tô Vi, ánh mắt  thế nào trong sạch.
Nghĩ tới.
Viện trưởng nơi   tật  thích dâm loạn trẻ con.
Ngày thường chỉ dám sờ sờ chạm chạm, cũng  dám thật sự  gì.
“Trang điểm thật xinh  nha, tiểu công chúa.” Viện trưởng  tới,   ở  mặt Tô Vi, cúi đầu  chăm chú cô.
Bởi vì thu nhỏ, cho nên lực lượng cũng biến yếu.
Tuy rằng đặt ở ngày thường, Tô Vi cũng  đánh  một  đàn ông trưởng thành, nhưng ít nhất sẽ  nhỏ yếu giống như hiện tại.
Đáng thương  bất lực.
Viện trưởng vươn tay, ý đồ ôm Tô Vi.
Tô Vi trực tiếp từ  ghế nhảy xuống,  cẩn thận dẫm tới đôi giày da của viện trưởng.
Tô Vi  thấy  từng đợt từng đợt tơ tằm màu trắng từ trong đôi chân  cô dẫm bẹp toát  ngoài.
Nếu cô nhớ  lầm, dựa theo cốt truyện nguyên tác,  khi nguyên   nhận nuôi, cha  Lục Nhưỡng phát hiện nguyên  đối với nam nhân đụng  đều thực mâu thuẫn. Bọn họ thâm nhập điều tra một chút, phát hiện viện trưởng ở đây  vấn đề, liền trực tiếp báo cảnh sát tiến hành xử lý.
Đối với Lục Nhưỡng tới , mất  một đôi cha  chính nghĩa, giàu tình yêu,  đó  đụng   thứ ghê tởm  thế giới , với  bình thường mà , còn  thể bảo trì hình dạng con    tồi.