Bởi , Tô Vi cảm thấy, vẫn nên dỗ một chút mới .
Cô gái nhỏ chợt từ  xe lăn  dậy, cô duỗi tay ôm đại ma vương  mặt.
Phòng thí nghiệm  hủy mất một nửa, tinh thần lực của cô cũng dần dần khôi phục.
Tô Vi học bộ dáng của Lục Nhưỡng, đem tinh thần lực của chính  xuyên thấu qua  thể .
Tuy rằng   chút khó khăn, nhưng giống như còn  thể  .
Lục Nhưỡng  sợi tinh thần lực màu xanh thật cẩn thận lọt   thể chính ,  nhỏ  mềm,  tiến   thể    cắn nuốt  .
Cảm giác thực cổ quái.
Động tác Lục Nhưỡng dừng , ngay cả bên trong hai tròng mắt đỏ đậm cũng lộ  vẻ kinh ngạc.
Mệt mỏi quá,  thể đại ma vương lạnh  lạnh, giống như hầm băng.
Cỗ cảm giác  theo sợi tinh thần lực truyền  đây, Tô Vi  đông lạnh đến cả  run run.
Bởi vì  Hạ Diên Điềm tiêm dược, cho nên  thể Tô Vi khôi phục hơn phân nửa, tinh thần lực cũng  theo cường hãn hơn  ít.
Giờ phút , cô thao túng sợi tinh thần lực của chính ,     trong cơ thể Lục Nhưỡng.
Biểu tình của nam nhân từ lúc bắt đầu kinh ngạc đến theo  đương nhiên, thậm chí còn tìm một vị trí  xuống, tỷ như chiếc xe lăn  của cô.
Xe lăn  lớn, Lục Nhưỡng  xuống,  cao chân dài dựa  nơi đó.
Tô Vi  quỳ ở   , đôi tay chống bờ vai của , sợi tinh thần lực hai  quấn quanh dính ở bên , tựa như tơ tằm dày đặc, càng vòng càng chặt, càng vòng càng loạn.
Suy nghĩ của Tô Vi cũng  theo sợi tinh thần lực cùng hỗn loạn lên.
Trong  thể Lục Nhưỡng quá lạnh, da thịt  ngày thường  lạnh lẽo giống như hầm băng, giờ phút  càng như là  đông lạnh  bộ tinh thần lực của cô.
Nhiệt khí Tô Vi thở  cũng mang lên vài phần sương trắng loãng.
Quá lạnh.
 da thịt cô  nóng bỏng.
Rất kỳ quái.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dua-vao-nang-luc-cuong-dai-ta-xuyen-thanh-nu-chinh/chuong-182.html.]
Hơn nữa quá mệt mỏi.
Thân thể Tô Vi   lực chống đỡ, cô ngã về phía .
Lục Nhưỡng vươn tay, ôm lấy eo cô.
Tô Vi biến thành ngã về phía .
DTV
Đầu cô dựa   vai Lục Nhưỡng, theo bản năng tưởng rút tinh thần lực ở trong cơ thể Lục Nhưỡng , tay nam nhân ôm ở  eo cô  bỗng nhiên dùng sức.
Eo cô  chặt đứt!
“Kết thúc?”
Tô Vi nỗ lực gật đầu, “Kết thúc.”
Lục Nhưỡng mỉm  : “Vậy để  bắt đầu.”
Anh bắt đầu? Anh bắt đầu cái gì?
Tô Vi còn   phản ứng  đây, liền  thấy phía  Lục Nhưỡng tụ tập lên sợi tinh thần lực màu đỏ thật lớn, đường cong bay múa, từng sợi rõ ràng, mang theo tinh thần lực cường hãn, như thủy triều, vọt tới  thể cô.
Khi  sợi tinh thần lực màu đỏ xỏ xuyên qua  thể, Tô Vi theo bản năng cảm thấy chính  sẽ biến thành Trùng tộc,   thể thêm một cái động lớn.
    là đau đớn, mà là……sảng?
Thật giống như là mùa đông  ở  nền tuyết, da thịt   cọ xát nóng bỏng,  nóng  lạnh, cực độ tương phản.
Tô Vi tuy rằng  từng yêu đương, nhưng cũng xem qua một ít truyện tranh và tiểu thuyết  phù hợp với trẻ em.
Có,   chút giống…… thế   thích hợp nha.
Không  quá nhiều tiếp xúc  mật, bọn họ thậm chí ngay cả động tác hôn môi đều  , nhưng loại cảm giác thoải mái  tràn ngập ở trong  thể,  so với đụng   thể càng thêm chân thật nhạy bén hơn, phảng phất giống như chạm đến linh hồn.
“Vv……” Tô Vi   chút luống cuống.
Cô chỉ là tưởng khai thông tinh thần lực cho Lục Nhưỡng một chút, phòng ngừa  bởi vì quá tức giận, cho nên cũng bẻ luôn cô.
 cô  mở miệng  chuyện,  thể giống như mất hết sức lực, mềm xuống , mềm như sợi mì đáp ở   Lục Nhưỡng, lực chống đỡ duy nhất chính là bàn tay Lục Nhưỡng đặt ở  eo cô.
Trên mặt đất đều là mảnh vụn, chỉ   chiếc xe lăn  sạch sẽ, bởi vì    bạch xà bảo hộ ở bên .