Khi tia sáng mặt trời đầu tiên chiếu  phòng, Tô Vi đang ngủ.
Khi một sợi hoàng hôn cuối cùng biến mất ở phía tây, Tô Vi vẫn còn đang ngủ.
Con quạ đen với cái đuôi bảy màu  hoắc cuộn tròn ở bên gối đầu của Tô Vi, ngủ đến so với cô còn trầm hơn.
Việc  đại khái là  quan hệ cùng tinh thần thể của cô  thứ hai tiến hóa.
Tuy rằng bệnh trạng lùi , nhưng cũng    đến.
Thân thể  quá thoải mái, Tô Vi duỗi tay sờ sờ cái trán chính , giống như phát sốt.
Mỹ nhân bác sĩ tới cửa khám bệnh, Tô Vi  ở  giường,  mỹ nhân bác sĩ  chuyện cùng Lục Nhưỡng, “Đã mua  bao ?”
“Được .”
“Hiện tại tuy rằng là mạt thế, nhưng hàng giả  nhiều, chỗ  giới thiệu đều là bao thật.”
Nghĩ tới, vị mỹ nhân bác sĩ  là một cuồng ma của bao tay, dù cho mạt thế tiến đến, cũng  ôm bao chạy .
“  cho cô  uống thuốc, ngày mai khám , nếu nhiệt độ còn  lùi, sẽ  tiêm.”
Không tiêm,  tiêm.
Tô Vi trốn  trong chăn, cô cảm giác cả  lúc nóng lúc lạnh, khó chịu.
Mỹ nhân bác sĩ rời , Lục Nhưỡng bưng một chén cháo tiến .
Hắn   từ nơi nào đưa  đây một cái bàn gập nhỏ,  khi xếp bàn , đặt cháo lên, liền rút Tô Vi  khỏi chăn, “Dậy ăn cháo .”
“Em  đói bụng.” Tô Vi suy yếu đến cực điểm.
Lục Nhưỡng một tay nâng cái ót cô, một tay cầm cái muỗng,  đó múc một muỗng cháo đút  miệng cô.
Tô Vi nếm tới hương vị, là cháo trứng vịt Bắc Thảo.
“Không  thịt nạc……”
“Không .”
Tô Vi ủy khuất  dậy, ăn từng ngụm cháo.
“Em  ăn kem.”
Hiện tại lúc , nào  ở  bán kem chứ.
“Được.”
 Lục Nhưỡng chỉ nhàn nhạt ứng một tiếng,  đó  dậy   cửa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dua-vao-nang-luc-cuong-dai-ta-xuyen-thanh-nu-chinh/chuong-164.html.]
Tô Vi  mơ mơ màng màng ngủ mất, trong hoảng hốt,  cái gì đó lạnh băng chiếm cứ ở  đầu cô, hấp thu độ ấm  trán cô.
Thoải mái hơn nhiều.
Tô Vi ngủ đến càng thêm an tâm.
Doãn Tĩnh lặng lẽ mở cửa phòng  thoáng qua, cô gái nhỏ ngủ thật sự sâu, con rắn trắng chiếm cứ ở  trán của cô,  khi   động tĩnh theo bản năng dựng thẳng bản  lên, một đôi mắt đỏ au gắt gao  chằm chằm cô.
Doãn Tĩnh giơ tay ý bảo chính    ác ý, đặt một cái bánh kem nhỏ trong tay tới đầu giường Tô Vi,  đó lặng yên lui   ngoài.
Tinh thần thể tiến hóa đều sẽ biến hóa cùng với một bộ phận  thể.
Có một   vô pháp thừa nhận sự tiến hóa của tinh thần thể, dẫn tới tinh thần lực thác loạn, cuối cùng tinh thần hỗn loạn,  thể hỏng mất.
Tinh thần thể của Tô Vi tiến hóa quá nhanh, khiến cho  thể của cô cũng  ảnh hưởng.
Doãn Tĩnh xoay  rời khỏi phòng, đụng tới Lục Nhưỡng từ bên ngoài trở về.
Nam nhân   từ nơi nào kiếm  một cây kem.
Bên ngoài thời tiết tuy rằng  nóng, nhưng kem trong tay  vẫn  tan, sắp chảy tới đầu ngón tay.
DTV
“Là Vi Vi  ăn ?”
“Ừ.”
“Vậy     cho cô  ăn ,  chờ một chút  việc   với .”
-
Tô Vi ngửi  mùi thơm ngọt của kem.
Cô nỗ lực mở một mắt,  thấy kem  mặt.
Cô   đang  mơ chứ?
Khi còn nhỏ  thể cô  , thường  sinh bệnh phát sốt, thẳng đến khi ba cô buổi sáng mỗi ngày mang theo cô  cửa chạy bộ,  trợ giúp cô điều chỉnh kết cấu ẩm thực, mới khó khăn lắm điều dưỡng   thể suy yếu  đây.
Kem đối với   thể suy yếu như Tô Vi là tuyệt đối cấm.
Mỗi  ba mua một cây, cô chỉ  thể ăn ba miếng.
Dư  đều là ba ăn.
Có một , cô tham ăn, quấn lấy ăn nhiều thêm mấy miếng, liền sinh bệnh.
Bị  , hai  đều  hung hăng mắng một trận.
Khi còn nhỏ Tô Vi tuy rằng  thể kém, nhưng  bảo hộ  . Từ  năm lớp 3, theo tuổi tăng trưởng, lực miễn dịch cũng dần dần chuyển biến  ,  thể thậm chí  theo chắc nịch hơn  ít, ngay cả   phát sốt cảm mạo cũng giảm bớt theo từng năm.