Lúc , quản lý viên  Lục Nhưỡng áp chế đột nhiên thấy  tình huống trong căn phòng đối diện.
Quan Muội nửa   biến dị, căn phòng hỗn loạn, hai cỗ thi thể.
Dựa theo tình huống mạt thế tới xem, t.h.i t.h.ể   xem như cái gì,  quản lý viên, mỗi cuối tuần xử lý một hai cổ t.h.i t.h.ể  tính là bình thường.
  quản lý viên sợ hãi   thi thể, mà là Quan Muội.
Nữ nhân ngày hôm qua còn   đè ở  , hiện tại   thể biến thành bộ dáng quái vật .
Quái vật…… Trùng tộc…… Quản lý viên sợ tới mức đái  quần.
Vệt nước tí tách tí tách chảy xuống,  Lục Nhưỡng ghét bỏ đến cực điểm, trực tiếp nhanh động tác hơn.
Tô Vi  thấy Lục Nhưỡng nhanh chóng dùng chủy thủ cứa cổ quản lý viên,  đó ném trứng trùng .
Trứng trùng ngửi  mùi m.á.u tươi, liền hấp thụ  lên, tham lam mút .
Bởi vì thao tác của Lục Nhưỡng, hơn nữa  tình trạng trong căn phòng đối diện  cho kinh hoảng, quản lý viên   dọa ngất .
Mùi m.á.u và mùi nước tiểu hỗn tạp ở bên .
DTV
Tô Vi  quản lý viên, theo bản năng   phía  Lục Nhưỡng.
Không hổ là nam chủ,  phát hiện   thích hợp, hơn nữa nhanh chóng   thực nghiệm.
Sau đó Lục Nhưỡng cúi đầu,  màng giữ tươi bọc đến vững chắc   Tô Vi, khóe môi thong thả gợi lên một tia .
Tô Vi lập tức cảm thấy bàn chân lạnh run.
  nhanh, Lục Nhưỡng liền thu hồi tầm mắt của chính , bạch xà của    từ khi nào  xuất hiện đem quản lý viên nhét  trong phòng.
Bạch xà mang theo quản lý viên    đó  khắp nơi, đột nhiên  thấy cái gì, hưng phấn trực tiếp ném quản lý viên  trong,  đó  thẳng đến góc.
Trong một góc,  một con thú tinh thần thể Trùng tộc tám chân  dọa ngốc.
Bạch xà thò mặt đến gần,  đó lập tức  con thú tám chân hung tợn hút lấy mặt.
Bạch xà dùng sức lắc đầu,   ném   com thú tám chân, nó va chạm lung tung, vọt tới  mặt Tô Vi,  đó  Lục Nhưỡng một chân đá bay.
Bạch xà đụng   tường, rốt cuộc, con thú tám chân cũng rơi xuống.
Ngay  đó, bạch xà mở cái miệng rộng , con thú tám chân   nó ăn  trong bụng.
Bên , Lục Nhưỡng chậm rì rì xoa xoa tay,  đó mở cửa phòng , hỏi Tô Vi, “Vi Vi buổi tối  ăn món gì?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dua-vao-nang-luc-cuong-dai-ta-xuyen-thanh-nu-chinh/chuong-113.html.]
Hiện tại là loại thời điểm hỏi cái  ?
Tô Vi nghĩ nghĩ, cô hiện tại cũng    đói bụng,  ăn đơn giản một chút ?
“Mãn Hán  tịch nhé?”
Biểu tình  mặt Lục Nhưỡng bất biến, “Anh là  em,   Hứa Nguyện trong Hồ Vương Bát. Buổi tối em uống cháo trắng , gần đây giống như béo lên, ăn ít  một chút.”
Béo? Béo? Béo!
Buổi tối. Tô Vi chỉ uống một chén cháo trắng, tức giận trở ,  đó bởi vì dây cáp sạc  đủ dài mà lật trở về,  thấy Lục Nhưỡng giơ tay xoa trán.
A, nhớ  .
Thú tám chân   độc.
Tuy rằng  đến mức trí mạng, nhưng  sẽ sinh  một ít ảnh hưởng đối với tinh thần lực của lính gác.
Tỷ như, sinh  một chút ảo cảnh kỳ quái, giống như  thấy tiểu nhân ăn nấm độc ?
Chẳng lẽ…… Lục Nhưỡng  thấy tiểu nhân?
Tô Vi thấu  lên, hỏi , “Anh  thấy mấy tiểu nhân?”
Lục Nhưỡng híp mắt, “Một .”
Thật sự thấy !
Tô Vi nhanh chóng đưa điện thoại di động nhắm ngay Lục Nhưỡng, chuẩn  chụp bộ dáng hiện tại của ,  lương thực cho tinh thần của chính , mỗi ngày chê  một .
“Ở nơi nào?”
Lục Nhưỡng giơ tay, đầu ngón tay chọc đến mũi Tô Vi.
“Nơi .”
Ặc!
“Lại đây.” Nam nhân giơ tay, ôm Tô Vi  lòng.
Cô ghé    Lục Nhưỡng, sợi tóc màu đen mềm mại rối tung mở .
Ngón tay Lục Nhưỡng mơn trớn môi cô,  đó đè đè miệng vết thương thật nhỏ chỗ cổ cô một chút.
Không  là khi nào  cắt qua.