Dựa Vào Hóng Chuyện Để Sống Sót Chốn Hậu Cung - Chương 69: Ý đồ không an phận của Tổng quản
Cập nhật lúc: 2025-12-28 18:46:13
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7V9isjfm8I
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thấy An tần mỉa mai , Vinh phi nổi giận đùng đùng: "Quý phi nương nương, tiện tỳ ăn hàm hồ, xin nương nương cho rút lưỡi, khâu miệng nó ."
Chu Quý phi dằn mạnh chiếc lò sưởi tay xuống bàn, mày liễu dựng ngược.
"Giao cho Thận Hình ty lôi xuống, đ.á.n.h ba mươi trượng, đ.á.n.h c.h.ế.t, đó dùng hết các loại hình phạt, xem nó chịu khai ."
Vinh phi nhắc nhở: "Còn cả An tần nữa."
Mục tiêu chính hôm nay là An tần, quyết thể buông tha.
Chu Quý phi phân phó: "Giam lỏng An tần tại cung An Ninh , đợi Cố Ngọc Dung khai sẽ xử lý một thể."
Họa Mi lớn giọng đáp: "Tuân mệnh."
Mấy mụ ma ma to béo thô kệch xông tới trói Ngọc Dung.
Ngọc Dung bật dậy co giò chạy.
Lúc chỉ còn cách cầu cứu Tiểu Doãn Tử, xem thể nhờ vả Lương công công, Lương công công nhờ Lý Thành, xem Lý Thành thể đỡ nửa câu mặt Hoàng thượng .
Nghe vẻ khó nhằn.
Dù thì cũng trốn điện T.ử Thần , của Thận Hình ty chắc chắn dám xông Ngự Thư Phòng của Hoàng thượng bắt .
Trốn lúc nào lúc .
Ngọc Dung chạy hai mươi bước thì một mụ ma ma túm áo lôi ngược trở như xách gà con.
Ngọc Dung: Ta là dân đội biện luận chứ đội điền kinh . Không gì hổ cả.
Chu Quý phi giận dữ quát: "Dám bỏ chạy mặt Bản cung, , đ.á.n.h gãy chân nó cho ."
Họa Mi đáp: "Nô tì tuân lệnh."
Ngọc Dung hai mụ ma ma đè c.h.ặ.t, thể nhúc nhích.
Một mụ ma ma to béo khác cầm gậy gỗ tiến , gằn: "Đắc tội ."
Ngọc Dung nhắm mắt : Phen xong đời , khỏi cửa què chân.
Họa Mi lệnh: "Động thủ."
Lời dứt, một giọng hổn hển vang lên: "Quý phi nương nương, hiểu lầm, tất cả là hiểu lầm."
Câu giá trị ngang ngửa với "Đao hạ lưu nhân", "Khối u của bạn là lành tính".
Vị Bồ Tát sống nào đây?
Ngọc Dung hớn hở mở mắt, là quen cũ, Đại tổng quản bên cạnh Hoàng thượng - Lý Thành.
Chu Quý phi nghi hoặc: "Lý công công?"
"Vừa Quý phi nương nương và Vinh phi nương nương áp giải An tần tới đây, tình cờ tiểu thái giám thấy, bẩm báo với lão nô một câu. Lão nô hỏi thì thôi, hỏi mới giật kinh hãi."
Chu Quý phi nheo mắt: "Công công là ý gì?"
"Quý phi nương nương vì cái c.h.ế.t của Uông Hữu Đức mà thẩm vấn An tần ?"
Vì nể mặt Lý Thành là tâm phúc của Hoàng thượng, Chu Quý phi kiên nhẫn giải thích vài câu: "Cái c.h.ế.t của Uông Hữu Đức liên quan đến cung nữ bên cạnh An tần, Bản cung đang định trừng phạt ả."
"Cái c.h.ế.t của Uông Hữu Đức liên quan gì đến An tần cả." Lý Thành lau mồ hôi, "Là Hoàng thượng hạ mật chỉ xử t.ử ."
Chu Quý phi và Vinh phi đồng thanh sửng sốt: "Cái gì?"
Ngọc Dung cũng ngớ : "Cái gì?"
Mật chỉ cái đầu lâu .
Rõ ràng là g.i.ế.c mà.
An tần hớn hở: "Ta bảo mà, đang yên đang lành c.h.ế.t , hóa là ý chỉ của Hoàng thượng."
Trên mặt Chu Quý phi tràn đầy vẻ tin: "Tại Hoàng thượng hạ mật chỉ xử t.ử Uông Hữu Đức?"
Lý Thành nhăn nhó: "Nương nương điều , tên Uông Hữu Đức to gan trộm chiếc vòng tay Tiên đế ban cho Thái tần, đem cầm cố lấy tiền ăn chơi trác táng. Hoàng thượng hận bất kính với Tiên đế, sợ chuyện đồn ngoài hỏng thanh danh hậu cung, càng lo Thái hậu chuyện sẽ đau lòng, nên mới sai bí mật xử lý."
Vinh phi thắc mắc: "Lại chuyện ? Hoàng thượng ?"
Chuyện của thái giám thế , thể truyền đến tai Thánh thượng?
"Hoàng thượng tình cờ thôi." Lý Thành , "Hai vị nương nương nếu tin, cứ đến chỗ Thường Tiến Thường công công ở cung Thục phi mà hỏi, tờ biên lai cầm đồ Uông Hữu Đức đ.á.n.h rơi vẫn còn trong tay Thường Tiến đấy."
Mắt Ngọc Dung càng mở to hơn.
Hoàng thượng hóng hớt thật đấy, đến chuyện mà cũng ?
Chu Quý phi lệnh cho Họa Mi: "Ngươi lập tức đến cung Thục phi, bảo Thường Tiến mang biên lai cầm đồ tới đây."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dua-vao-hong-chuyen-de-song-sot-chon-hau-cung/chuong-69-y-do-khong-an-phan-cua-tong-quan.html.]
Họa Mi vội vã ngay, lát Thục phi đích dẫn Thường công công tới.
Chu Quý phi khẩy: "Lúc nãy thẩm vấn thì Thục phi cáo bệnh, giờ rảnh rỗi thế cơ !"
Thục phi cung kính đáp: "Thần tin Thường Tiến phạm , sợ quá nên vội vàng dẫn tới thỉnh tội với nương nương."
Ngọc Dung thầm hóng: Thục phi đường đường là một trong tứ phi, chỉ kém Quý phi một bậc, tội gì hạ thấp đến thế.
Hạ cũng cái lợi của hạ .
Chu Quý phi lờ Thục phi, sang hỏi Thường Tiến dồn dập: "Biên lai cầm vòng tay của Uông Hữu Đức ?"
Thường Tiến quỳ xuống dâng tờ biên lai lên.
Chu Quý phi từ nhỏ lá ngọc cành vàng, xem biên lai cầm đồ, bèn đưa cho Họa Mi: "Ngươi xem ?"
Họa Mi xem xét kỹ lưỡng, miễn cưỡng đáp: "Phải ạ."
Chu Quý phi hỏi: "Biên lai ngươi lấy ở ?"
Thường Tiến bẩm báo: "Nô tài nhặt ở Ngự hoa viên từ năm ."
Tờ giấy ngả vàng, mép giấy quăn queo, chắc chắn mới giả.
Chu Quý phi nghiến răng: "Đồ nhặt từ năm , ngươi giữ đến tận bây giờ?"
Thường Tiến cúi đầu: "Nô tài lúc đó định trả cho Uông Hữu Đức, nhưng đó quên béng mất, cứ để đáy hộp mãi động tới. Vừa nương nương triệu kiến, nô tài còn tìm một lúc mới thấy."
Thục phi vẻ chỉ tiếc rèn sắt thành thép: "Cái tật nhặt nhạnh linh tinh của ngươi, sửa ngay ."
Thường Tiến đáp: "Nô tài hồi nhà nghèo, thấy cái rễ cỏ, mảnh giấy cũng tiếc nỡ vứt, tật nô tài nhất định sẽ sửa."
Vinh phi cầm lấy tờ biên lai, : "Chỉ là một tờ biên lai cầm vòng vàng, chứng minh Uông Hữu Đức trộm đồ của Thái tần?"
Lý Thành im lặng.
An tần bỗng cao giọng: "Hoàng thượng kim khẩu ngọc ngôn đích hạ chỉ, ngươi còn dám phản bác ?"
Ngọc Dung: Hay lắm.
Mặt Vinh phi đỏ bừng, im bặt.
Chu Quý phi ủ rũ: "Đã như thì Uông Hữu Đức c.h.ế.t cũng đáng kiếp, là Bản cung trách oan An tần."
Lý Thành phất tay, của Thận Hình ty lui xuống.
An tần hậm hực : "Quý phi nương nương cai quản hậu cung, thần tuyệt oán thán. Chỉ hận mấy tên tiểu thái giám nhảy chứng, lời lẽ chắc nịch vu oan giá họa cho ."
Lý Thành : "Có lẽ do trời tối, tiểu thái giám gà hóa cuốc thôi."
Chu Quý phi chán nản: "Đã là nhầm thì giải tán cả ."
Vinh phi hít sâu một , công cốc .
An tần đắc ý với nàng : "Muội bỏ bê dưỡng t.h.a.i để chạy tới đây minh oan cho tỷ, thật là tình chị em thắm thiết!"
Vinh phi hừ lạnh một tiếng, mặt chỗ khác.
Ngọc Dung thầm nghĩ: An tần mà độc mồm độc miệng lên thì cũng sóng gió trò đấy.
Quỳ lâu như , chân còn hết tê mà miệng bắt đầu chiến đấu .
Thục phi giảng hòa: "Hóa là một phen hư kinh (sợ hãi vô cớ), chúc mừng An tần ."
An tần đáp: "Đa tạ Thục phi nương nương."
Nhân lúc chú ý, Lý Thành ném cho Ngọc Dung một nụ đầy vẻ nịnh nọt.
Ngọc Dung: Hả?
Lần Trương Tứ Hỉ ở Ngự Thiện phòng gây khó dễ, lão béo giải vây, còn nháy mắt với .
Lần , là lão béo giải vây, còn một cách mờ ám như thế.
Trong đầu Ngọc Dung xoay chuyển liên hồi.
Hoàng đế mật chỉ xử t.ử Uông Hữu Đức ư, lừa trẻ con , Uông Hữu Đức rõ ràng là do chính tay chôn.
Tiểu Doãn T.ử phận thấp kém, cầu xin đến cửa Lý Thành, nhờ ông giúp một câu là khó như lên trời .
Muốn kinh động đến Hoàng đế, chắc chắn do Lý Thành mở miệng.
Chẳng lẽ lão béo cầu xin Hoàng thượng?
Chẳng lẽ... lão béo chấm ?
Muốn cùng đối thực?
(Hết chương 69)