Dựa Vào Hóng Chuyện Để Sống Sót Chốn Hậu Cung - Chương 56: Lời nói dối của Vinh phi

Cập nhật lúc: 2025-12-28 18:07:09
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/60Kv5w6q9c

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tiểu Doãn T.ử hồn, với Ngọc Dung một lúc, bỗng nhiên chút ngạc nhiên hỏi: "Trâm cài và vòng tay của nàng ?"

Mái tóc Ngọc Dung đen nhánh mượt mà, tuy nhưng trống trải.

Dái tai, cổ, cổ tay đều còn trang sức.

Ngọc Dung đáp: "Chẳng là do về phủ một chuyến , thấy trong nhà sống thực sự khó khăn nên đưa hết gia sản cho họ ."

"Nhà nàng túng quẫn đến thế ư?"

"Trước sống cũng khá giả, Vinh phi nương nương chèn ép nên gia đình mới sa sút."

Tiểu Doãn T.ử an ủi: "Nàng đừng đau lòng."

Ngọc Dung "" một tiếng : "Ta cũng đau lòng lắm. Huynh mà, từ cây ở lãnh cung ngã xuống, đến còn chẳng nhận , thậm chí... đến cả mặt mũi cha cũng nhớ rõ nữa."

Tiểu Doãn T.ử thương xót: "Haizz... thật đáng thương."

"Ta quen , dứt khoát đưa hết bạc cho họ coi như bù đắp, cũng coi như con gái họ một ."

Ngọc Dung vô cùng cảm thán.

Tiểu Doãn T.ử hào phóng hứa hẹn: "Lần tới phát bổng lộc, sẽ sắm trâm cài, vòng tay mới cho nàng."

Ngọc Dung từ chối: "An tần cấm túc, cũng thường xuyên ở trong cung An Ninh ngoài, cần gì mấy vật ngoài đó. Nếu thực sự gặp khác, Ngự hoa viên hái đóa hoa tươi cài lên tóc là . Mà giúp việc lớn như , nên tạ ơn thế nào đây?"

Tuy chỉ là thuận miệng nhắc một câu mặt Hoàng thượng, nhưng quả thực giải vây cho Ngọc Dung.

Còn cả chuyện Tông Tường nữa, nếu nể mặt Tiểu Doãn T.ử mà mặt ngăn cản Vinh phi giúp nàng, thì nàng đ.á.n.h gậy .

Tiểu Doãn T.ử ngẫm nghĩ một chút : "Nếu thật lòng tạ ơn , thì cho một cái túi thơm , ?"

Ngọc Dung chống cằm, chớp mắt tinh nghịch: "Ta các phi tần trong cung, phàm là ai chút thể diện, đều thích thêu túi thơm tặng cho Hoàng thượng."

Tiểu Doãn T.ử hiểu ý nàng lắm.

"Thì đúng là ..."

chuyện liên quan gì đến việc tạ ơn ?

Chẳng lẽ Ngọc Dung phát hiện phận của ?

Ngọc Dung mắng yêu: "Hoàng thượng chỉ một , đeo hết nhiều túi thơm như . Huynh hầu hạ bên cạnh Hoàng thượng, lén lấy một cái mà đeo. Dù Hoàng đế cũng chẳng nhớ hết ."

Để cũng phí, lãng phí thì tiếc lắm.

Tiểu Doãn T.ử há hốc mồm. A, chuyện lạ từng .

Thấy bộ dạng của Tiểu Doãn Tử, Ngọc Dung bật : "Được , đùa với thôi, hôm nào sẽ thêu cho một cái. Huynh thích mẫu hoa gì?"

"Chỉ cần là nàng thêu, đều thích."

"Ta thêu một con vịt ngốc, cũng thích ?"

"Thích."

"Ta thêu một con heo béo ú, cũng thích?"

"Thích!"

"Là vì con heo béo ú dính chữ 'Trư' (đồng âm với 'Chu'), hưởng ké phúc khí của Thái hậu ?"

"Ha ha ha..."

Trong tiếng , An tần đang ngủ say ở chính điện trở , dụi mắt ngủ tiếp.

Hai một hồi, thấy canh giờ còn sớm mới chia tay.

Lý Thành đón Hoàng đế ở ngoài cửa cung, cẩn trọng bẩm báo: "Vừa cung nữ đến báo tin, Vinh phi nương nương khi tỉnh hồi cung thì long thể bất an, truyền ngự y ạ."

Tiểu Doãn T.ử suy nghĩ một chút : "Về cung y phục, Trẫm qua thăm Vinh phi."

Lý Thành vội đáp: "Nô tài tuân chỉ."

"Ngươi tìm giúp Trẫm một món đồ." Tiểu Doãn T.ử căn dặn, "Hồi Trẫm còn là hoàng t.ử, từng dâng cho Thái hậu. Thái hậu tiện tay ban cho một nắm hạt dưa bằng bạc, ngươi tìm cho Trẫm."

Lý Thành đáp: "Nô tài ngày mai sẽ dẫn kho lục tìm kỹ càng."

Đồ để bao nhiêu năm, chẳng vật quý giá gì, e là khó tìm.

Tiểu Doãn T.ử dặn dò tiếp: "Tìm thì nghĩ cách lén đổi thành bạc vụn, loại bạc vụn giống như bổng lộc của cung nữ thái giám ."

Không Hoàng thượng định gì, nhưng Lý Thành vẫn cung kính đáp: "Nô tài tuân chỉ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dua-vao-hong-chuyen-de-song-sot-chon-hau-cung/chuong-56-loi-noi-doi-cua-vinh-phi.html.]

Tiểu Doãn T.ử quanh bốn phía: "Tông Tường ?"

Tông Tường từ trong bóng tối hiện : "Mạt tướng tham kiến Hoàng thượng."

Hóa Tông Tường là một trong những ám vệ của Tiểu Doãn Tử.

"Ngươi theo Ngọc Dung về phủ, Ngọc Dung khen ngợi ngươi hết lời, ngươi ."

Tiểu Doãn T.ử quan sát biểu cảm của Tông Tường.

Tông Tường vội đáp: "Hoàng thượng thánh chỉ, mạt tướng ắt dốc lực bảo vệ Cố cô nương, chỉ điều Cố cô nương thông tuệ, cần đến mạt tướng bảo vệ."

Tiểu Doãn T.ử mặt cảm xúc : "Nghe của Ngọc Dung... cả nhà họ đều ấn tượng với ngươi, ... Ngươi năm nay hai mươi tư nhỉ?"

Câu hỏi chẳng ăn nhập gì khiến Tông Tường ngơ ngác: "Vâng."

"Kể từ khi phu nhân ngươi qua đời năm , ngươi vẫn tục huyền." Tiểu Doãn T.ử , "Không thành gia lập nghiệp? Trẫm đại tiểu thư nhà Lưu Ngự sử hiền thục, cũng từng duyên gặp mặt ngươi, ngươi chọn ngày đến cầu ."

Ngọc Dung nàng chấm Tông Tường , bắt Tông Tường về con rể.

Tiểu Doãn T.ử nổi cơn ghen tuông, nên mới màn .

Tông Tường đầu óc mù mịt lén Lý Thành, ánh mắt cầu cứu.

Hoàng thượng ý gì đây? Sao đang yên đang lành bắt cầu cô nương nhà họ Lưu?

Lý công công lắc đầu, dùng ánh mắt trả lời.

Ta , Hoàng thượng ngân phiếu cả xấp cần, bắt tìm hạt dưa bạc ngày xưa, còn lén lút đổi thành bạc vụn đây .

Cứ tuân chỉ là .

Về cung long bào, Tiểu Doãn T.ử trở thành vị Hoàng đế uy phong lẫm liệt, đến cung Minh Thái, Vinh phi mang theo vẻ tủi nghênh đón.

Để thể hiện sự vất vả khi mang thai, Vinh phi cố ý y phục, đầu tóc cũng rối bời.

"Thần tham kiến Hoàng thượng, Hoàng thượng vạn phúc."

Tiểu Doãn T.ử đưa tay đỡ hờ nàng một cái, : "Nàng đang mang thai, xuống chuyện ."

Vinh phi tạ ơn xuống.

Tiểu Doãn T.ử hỏi: "Nghe nàng động thai? Có nghiêm trọng , do hôm nay về tỉnh mệt nhọc quá ?"

"Vừa ngự y kê đơn t.h.u.ố.c an thai, Mạch Đông đang sắc t.h.u.ố.c." Vinh phi nặn nụ khó coi, "Hôm nay nhờ ân điển của Thái hậu và Hoàng thượng, thần về phủ tỉnh , trong lòng vô cùng vui vẻ."

Tiểu Doãn T.ử đột nhiên thấy đau đầu.

Lời dối.

Nhấp một ngụm , Tiểu Doãn T.ử hỏi tiếp: "Hôm nay tỉnh thuận lợi ?"

"Mọi sự đều thuận lợi, thần và tỷ tỷ cùng cùng về, đều cảm kích hoàng ân." Vinh phi rưng rưng nước mắt tủi , "Tỷ tỷ càng thêm cảm kích hoàng ân, tuy tỷ từng ở lãnh cung, nhưng đích mẫu vẫn sắc phong."

Đầu đau.

Lời dối.

Tiểu Doãn T.ử đặt chén xuống, : "Trẫm nàng tủi , nhưng di nương của nàng trọng dụng kẻ phạm là Dục Tú, chèn ép chính thê, nàng định trượng phạt nhũ mẫu, khó đích tỷ và cung nữ, Trẫm thể ban thưởng?"

Giọng điệu mang vài phần nghiêm nghị.

Vinh phi Hoàng đế kể rõ chuyện lớn nhỏ trong phủ, trong lòng kinh sợ, lập tức quỳ xuống.

"Hoàng thượng tha tội, trong phủ trừng phạt Dục Tú, dám dùng nữa. Còn việc khó đích mẫu đích tỷ, trượng phạt nhũ mẫu, chỉ là do thần trong lúc nóng vội hiểu lầm thôi, thần dám nữa."

"Đứng lên ." Tiểu Doãn T.ử , "Trẫm thể ban thưởng cho sinh mẫu của nàng, nhưng để nàng động t.h.a.i cũng là do Trẫm suy nghĩ chu , nàng ban thưởng gì?"

cũng đang mang long thai, động thai, Tiểu Doãn T.ử khi răn đe liền dùng kế sách an ủi.

"Hoàng thượng khoan dung, thần cảm kích khôn cùng, dám đòi ban thưởng." Vinh phi cúi đầu ngoan ngoãn, "Chỉ là quả thực oan cho nhũ mẫu, trong lòng thần thấy bất an."

Tiểu Doãn T.ử cảm thấy đau đầu.

Lời dối.

Thấy Vinh phi vẫn dối, Tiểu Doãn T.ử chút mất kiên nhẫn: "Nàng bất an thế nào? Nàng dự tính gì?"

Vinh phi cẩn trọng : "Nhũ mẫu ở ngoài cung, thần cách nào báo đáp, nhưng nhũ mẫu một đứa con gái tên là Cố Ngọc Dung, hiện đang theo tỷ tỷ, thần xin con bé về bên , cũng coi như là báo đáp nhũ mẫu."

Tiểu Doãn T.ử đau đầu như b.úa bổ.

Báo đáp cái gì, nàng là báo thù thì .

(Hết chương 56)

Loading...