Dựa Vào Hóng Chuyện Để Sống Sót Chốn Hậu Cung - Chương 45: Thêm một lần kề cận

Cập nhật lúc: 2025-12-28 16:21:57
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/60Kv5w6q9c

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngọc Dung cảm thấy, nếu tên Hoàng đế hồ đồ, nàng đến nỗi thực hiện cái nhiệm vụ khó như lên trời .

Tiểu Doãn T.ử : "Ta tưởng chuyện gì to tát, hóa là chuyện . An tần về phủ tỉnh là do Vinh phi cầu xin Hoàng thượng. Sao thế? An tần nguyện ý về ?"

"Đâu chỉ là nguyện ý!"

Ngọc Dung tức giận : "Hôm nay Vinh phi cố ý đến tận cửa khoe khoang, lúc về tỉnh sẽ khiến An tần và Mạnh phu nhân chịu nhục, còn bảo liệu hồn mà cẩn thận. An tần bắt nghĩ cách để phu nhân nhục! Ta lấy cái gì mà nghĩ cách chứ! Ngươi xem tên Hoàng đế hồ đồ cơ chứ!"

Sắc mặt Tiểu Doãn T.ử trầm xuống: "Vinh phi dám uy h.i.ế.p nàng như ?"

Ngọc Dung đáp: "Đến đích tỷ và đích mẫu mà ả còn dám uy h.i.ế.p, thì một cung nữ nhỏ bé như ả sợ gì chứ!"

"Ta sẽ để ả tổn thương nàng dù chỉ một chút."

Nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Tiểu Doãn Tử, trong lòng Ngọc Dung thót một cái.

Đại ca , đừng bừa nha.

Huynh là thái giám chứ là tổng tài bá đạo .

Tiểu Doãn T.ử phẫn nộ : "Nếu Hoàng thượng bậy, nhất định sẽ tha thứ !"

Trong lòng Ngọc Dung thót thêm cái nữa. Đại ca, định gì?

"Ta chỉ miệng cho sướng thôi, đừng dại dột mà mặt ." Ngọc Dung vội sang can ngăn Tiểu Doãn Tử, "Lúc hầu ở Ngự Thư Phòng, chớ hấp tấp mà cáo trạng Vinh phi mặt ngự tiền."

Tiểu Doãn T.ử ngẩn : "Hả...?"

Ta ý đó.

Ngọc Dung tức đ.á.n.h một cái: "Hả cái gì mà hả, là phi t.ử đang mang long thai, chỉ là một tên thái giám, tên Hoàng đế hồ đồ chắc chắn sẽ bênh vực ả. Huynh đừng cố mặt vì mà chịu phạt bởi tên hồ đồ đó."

Hồ đồ?

Mình thành kẻ hồ đồ ?

Tiểu Doãn T.ử dở dở , xuống cạnh Ngọc Dung: "Nàng lo phạt ?"

Ngọc Dung cầm que sắt khều than trong chậu, : "Chúng từng thề phúc cùng hưởng họa cùng chia, quên ?"

Ánh mắt Tiểu Doãn T.ử trở nên ôn nhu, Ngọc Dung chăm chú: "Ta từng quên."

"Nhớ thì đừng chuyện ngốc nghếch." Ngọc Dung lườm yêu, "Nếu lỡ tống đại lao, nghĩ cách vớt ! Nghe rõ ?"

Vớt khó lắm đấy.

Dáng vẻ vui tươi hờn dỗi của Ngọc Dung kiều diễm như hoa.

Tiểu Doãn T.ử đến xuất thần.

Ngọc Dung vỗ nhẹ một cái: "Nói chuyện với đấy, thấy ?"

"Nghe thấy ." Tiểu Doãn T.ử hồn , "Trong đội Ngự Lâm quân hộ tống Vinh phi về phủ, một đồng hương của tên là Tông Tường, quan hệ khá . Nếu nàng gặp chuyện khó khăn ở Mạnh phủ, thể tìm Tông Tường nhờ giúp đỡ."

Ngọc Dung : "Bạn bè đồng hương của nhiều thật đấy. Lần Trương Tứ Hỉ ở Ngự Thiện phòng ngã ngựa, bạn là Tiểu Huy T.ử lên tổng quản, giờ thêm một Tông Tường nữa."

Từ ngày Tiểu Huy T.ử tổng quản, thiện thực cung An Ninh khá hơn hẳn.

Nếu , An tần lấy nhiều trái cây tươi mà ném như thế.

Tiểu Doãn T.ử : "Cung cấm rộng lớn thế , ai mà chẳng vài bạn đồng hương. Đừng là Ngự Thiện phòng Ngự Lâm quân, ngay cả Thái Y cục bên ngoài cũng vài quen ."

Ngự Thiện phòng và Ngự Lâm quân đều ở trong cung, còn Thái Y cục ở ngoại cung, kết giao thâm tình càng dễ dàng.

Ngọc Dung bảo: "Huynh giờ việc ở Ngự Thư Phòng, chắc hẳn cũng nhiều kết giao với ."

"Có lẽ ." Tiểu Doãn T.ử đáp, "Hậu cung cũng rối ren phức tạp như tiền triều ."

Hai trò chuyện một hồi lâu, Ngọc Dung sắc trời bảo: "Không còn sớm nữa, ngày mai còn hầu hạ Hoàng thượng, mau về nghỉ ngơi ."

Tiểu Doãn T.ử luyến tiếc, đ.ấ.m đ.ấ.m lưng: "Ta thêm lát nữa."

Ngọc Dung liếc cái ghế đẩu cứng ngắc của , lấy tấm đệm mềm đưa qua: "Ghế cứng, lót cái ."

Tiểu Doãn T.ử : "Cũng cứng lắm..."

Than củi bất ngờ nổ "tách" một tiếng, tia lửa b.ắ.n tứ tung. Một tàn lửa bay thẳng về phía mặt Ngọc Dung khiến nàng sợ hãi kêu khẽ.

Tiểu Doãn T.ử vội vàng ôm lấy Ngọc Dung tránh .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dua-vao-hong-chuyen-de-song-sot-chon-hau-cung/chuong-45-them-mot-lan-ke-can.html.]

Một thoáng sơ sẩy, Tiểu Doãn T.ử ngã xuống đất, còn Ngọc Dung thì gọn đùi , tay vẫn ôm c.h.ặ.t eo nàng.

Bốn mắt .

Ánh lửa dường như càng thêm ấm áp, Ngọc Dung cảm thấy cổ họng khô khốc, trái tim đập thình thịch.

Đây là đầu tiên hai mặt đối mặt ở cách gần như , thể cảm nhận thở nóng hổi và nhịp tim của đối phương.

Tàn lửa nổ lách tách, Ngọc Dung vội vuốt tóc mai, dậy : "Than lẫn đầu mấu, nên nổ lép bép."

Tiểu Doãn T.ử đáp: "Ta thấy than cũng tệ."

Lời tựa hồ hàm ý khác, Ngọc Dung giả bộ hiểu: "Phận nô tì như chúng , than sưởi là mãn nguyện . Nếu còn ở Mạnh phủ, chắc dùng than ."

Tiểu Doãn T.ử tưởng Ngọc Dung chạnh lòng vì gia cảnh, liền an ủi: "Đời ai điều gì, ngày nàng sẽ trở thành vạn ."

Ngọc Dung phì : "Hôm nay , chẳng là ' ' ."

Tiểu Doãn T.ử : "Chứ còn gì nữa!"

Cảm thấy lỡ lời, Ngọc Dung hổ vô cùng, che mặt phất tay áo: "Ta hầu hạ chủ t.ử đây, tự về nhé."

Tiểu Doãn T.ử gọi với theo: "Này..."

Ngọc Dung đầu : "Chuyện gì?"

"Nghỉ ngơi cho , đừng để mệt quá, cẩn thận than xông . Còn nữa, về Mạnh phủ nhớ việc thì tìm Tông Tường."

Tiểu Doãn T.ử cảm thấy ở bên Ngọc Dung bao nhiêu cũng hết chuyện, kìm dặn dò thêm vài câu.

Trong lòng Ngọc Dung ngọt ngào như rót mật: "Ta nhớ kỹ ."

Tiểu Doãn T.ử lưu luyến rời khỏi cung An Ninh. Lý Thành đón Hoàng đế ở chỗ tối, hai chủ tớ rảo bước trong đêm.

Tiểu Doãn T.ử chợt hỏi: "Ba ngày nữa phi tần tỉnh , sự sắp xếp thỏa ?"

Lý Thành vội bẩm báo: "Hoàng hậu và Thục phi cáo bệnh, xin chỉ về tỉnh , phần thưởng Hoàng thượng ban xuống đều gửi về nhà đẻ của hai vị nương nương. Hoàng thượng sẽ bồi tiếp Quý phi nương nương, đưa Nhị hoàng t.ử về Chu phủ tỉnh . Nghe Chu phủ giăng đèn kết hoa, xây dựng biệt viện, đều do của Quý phi nương nương là công t.ử Chu Thành Hi bài trí..."

"Ai hỏi ngươi cái đó!"

Tiểu Doãn T.ử cắt ngang lời Lý Thành: "Trẫm hỏi là phía Tông Tường , ngươi đích dặn dò ?"

Lý Thành bừng tỉnh đại ngộ, hận thể tự vả miệng hai cái.

Bây giờ trong lòng Hoàng thượng ngoại trừ Cố nương nương thì gì còn ai khác!

Lý Thành vội : "Nô tài đích dặn dò Phó tướng Tông, nhất định bảo vệ Cố nương nương chu ."

Tiểu Doãn T.ử gật đầu hài lòng, thuận miệng hỏi: "Có phi tần nào đến thỉnh an ?"

Lý Thành liếc sắc mặt Hoàng thượng, đáp: "Hoàng thượng bao lâu thì Hiền phi nương nương tới dâng canh."

Tiểu Doãn T.ử hỏi: "Sau đó thì ?"

Lý Thành đáp: "Nô tài lấy cớ Hoàng thượng nghỉ ngơi để khuyên Hiền phi nương nương về. Hoàng thượng sang cung Hiền phi một lát ? Hiền phi ít , chắc hẳn sẽ khiến Hoàng thượng đau đầu."

Tiểu Doãn T.ử nhớ tới dáng vẻ vui tươi hờn dỗi của Ngọc Dung, lắc đầu: "Đã là ngủ thì thôi, cần nữa."

Lý Thành hận thể tự vả thêm cái nữa.

Hoàng thượng mới gặp Cố nương nương xong, trong mắt còn chứa chấp ai khác.

Mình thấy Hiền phi thể mảnh mai, động lòng trắc ẩn nên mới nhắc một câu.

Không ngờ hôm nay hai mở miệng là hai trái ý thánh thượng.

Đột nhiên Tiểu Doãn T.ử hỏi: "Trẫm... giống một kẻ hồ đồ ?"

Lý Thành sợ đến mức quỳ rạp xuống: "Hoàng thượng minh quyết đoán, là bậc thánh quân thiên cổ, thể là cái... cái trứng đó ?"

Tiểu Doãn T.ử : "Trẫm chỉ tùy tiện hỏi thôi, dậy ."

Lý Thành lồm cồm bò dậy, trộm Hoàng đế.

Chỉ thấy Hoàng thượng , nụ chút ngốc nghếch.

Lý Thành thầm nhủ trong lòng: Dáng vẻ hôm nay của Hoàng thượng, quả thực chút giống một kẻ hồ đồ.

(Hết chương 45)

Loading...