Dựa vào dị năng tôi trở thành Ngôi Sao mới của Cục Cảnh Sát Quốc Gia - Chương 45: Soái ca, lát nữa anh sẽ bị dây giày làm ngã chết

Cập nhật lúc: 2025-11-10 13:45:59
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5Akgnlo252

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Anh bất lực thở dài một , hiểu lầm thật sự quá lớn.

Phong Minh hiểu ý trong lời Mễ Thần, Thời Ý thì càng . Người vốn cứng nhắc từng yêu đương, cứ nghĩ Mễ Thần chỉ đơn giản là cùng họ. Vì thế, cô gật đầu:

"Nếu Mễ Thần mệt thì cứ ở nhà nghỉ ngơi . Còn Phong Minh siêu thị thì cùng chúng ."

Thời Ý chu đáo mà sắp xếp.

Mễ Thần trừng mắt, bộ dạng như " như ".

Bốn cùng chằm chằm cô một lúc lâu, Mễ Thần thấy vô cùng bất lực.

"Thôi bỏ , thôi bỏ , cùng ."

Thật là, tạo cơ hội cho đội trưởng mà còn chẳng nắm bắt, đáng đời độc bao năm!

hai xe cũng quá phiền phức. Cả nhóm cùng lên xe của Cố Hàn Sinh, đến siêu thị lớn gần đó.

Trước cửa siêu thị, vài trai cô gái xinh , trong đó còn một cô gái tóc xanh lam, lập tức thu hút ánh của tất cả .

Thời Ý vốn nấu ăn, Mễ Thần và Phong Minh kéo đến khu đồ ăn vặt. Cố Hàn Sinh và Thang Dục thì đảm nhiệm việc mua thực phẩm.

Mễ Thần hớn hở đẩy xe, liên tục chất đủ loại đồ ăn vặt khác .

Khi đến khu thú cưng, mắt cô sáng lên:

"À đúng , con mèo nhỏ tên là gì nhỉ?"

Thời Ý câu hỏi bất ngờ, sững . Cô định buột miệng thốt "Đại Hoàng", nhưng nghẹn trong cổ. Không , nếu để Bạch Hổ cô lén gọi như , liệu nó còn chịu giúp cô nữa ?

Trải qua trận chiến , Thời Ý thật sự tin rằng, chuyện nó tự xưng là Thần thú lẽ là sự thật.

Cô nuốt nước bọt, miễn cưỡng thốt hai chữ:

"...Bạch Hổ."

Đôi mắt Mễ Thần sáng rực:

"Ồ! Con mèo tam thể dễ thương thế mà đặt tên là Bạch Hổ, đấy! Mau mua ít đồ ăn vặt cho nó, bao!"

Nói , Mễ Thần tự nhiên bắt đầu nghiêm túc lựa chọn đồ ăn cho mèo.

Thời Ý chỉ thể gượng. Cô định ngăn , vì chắc Bạch Hổ chịu ăn đồ ăn cho mèo , thì bất chợt giật bởi tiếng hét chói tai từ xa vọng .

"Dụ Minh, chúng em yêu !"

"Dụ Minh, dạo ăn uống tử tế, gầy , đau lòng quá!"

"Dụ Minh — phim của em đều xem hết, còn nhớ rõ từng cái tên, thật trai!"

"Dụ Minh, bất ngờ đến siêu thị, gần gũi quá! Cảm giác như đang sống cùng một thế giới với !"

"Chồng ơi, em yêu —!"

"Aaaa! Dụ Minh trai quá!!"

Còn để Thời Ý kịp phản ứng, những tiếng hò hét càng lúc càng gần.

Thời Ý đối với những âm thanh kiểu phản ứng tự nhiên, bất giác lùi mấy bước.

Chỉ thấy một đám đông nam nữ, tay cầm điện thoại, máy ảnh dài ngắn, chen chúc ầm ầm qua bên cạnh họ.

Thời Ý chẳng cần kỹ cũng , chắc chắn là một ngôi nhân vật công chúng nào đó xuất hiện trong siêu thị, lập tức gây náo loạn.

Ở giữa, một đàn ông đội mũ, đeo khẩu trang, ăn mặc thời thượng, vây kín đến mức thể nhúc nhích, bộ dạng khổ sở vô cùng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dua-vao-di-nang-toi-tro-thanh-ngoi-sao-moi-cua-cuc-canh-sat-quoc-gia/chuong-45-soai-ca-lat-nua-anh-se-bi-day-giay-lam-nga-chet.html.]

Thời Ý kéo Phong Minh và Mễ Thần, định lùi , nhưng hiện trường quá hỗn loạn.

Không ai đó vươn chân , khiến Thời Ý vấp ngã.

Cô mất thăng bằng, ngã xuống đất. Ngay đó, vài trọng lực nặng nề đè lên bàn tay cô, khiến lòng bàn tay đau buốt.

"A—"

"Thời Ý! Thời Ý! Mọi đừng chen nữa, mau nhường , các đang giẫm lên !"

Mễ Thần và Phong Minh chen ngoài, thấy Thời Ý ngã xuống đất giẫm lên, lập tức sốt ruột hét lớn.

Mọi xung quanh thấy, cũng giật :

"Đừng chen nữa! Đừng chen nữa! Có giẫm !"

"Có ngã , mau dừng !"

Thời Ý đất, vội ôm đầu. Người quá đông, chen chúc , cô tránh kịp. Giờ chỉ thể bảo vệ phần quan trọng, kéo dài thêm chút thời gian.

Tiếng huyên náo càng lúc càng lớn.

"Đừng hoảng! Có ngã , mau dừng !"

"Có cô gái ngã xuống, giẫm !"

Dụ Minh đang vây ở giữa thấy, ánh mắt hoảng loạn, lông mày nhíu chặt, kìm hét lớn:

"Đừng chen nữa! Các giẫm lên kìa!"

Nói , xuyên qua lớp kính râm, chính xác tìm thấy Thời Ý đang cố gắng thoát khỏi vòng vây.

Ánh mắt chợt lạnh, trực tiếp dùng sức mở đường, lao đến nhấc bổng Thời Ý dậy.

Thời Ý chỉ cảm thấy một lực mạnh mẽ kéo cổ áo , lôi thẳng cô từ chân đám đông lên.

Người đàn ông đó đẩy đám đông xung quanh, giọng vô cùng gay gắt:

" các ? Đã bảo đừng chen nữa, đừng chen nữa! Chẳng lẽ cả đời từng thấy đàn ông ? ăn mặc thế chính là để ai nhận , mà các loạn lên như thế, giờ giải thích đây?!"

Nói , Dụ Minh cúi đầu bàn tay đỏ ửng vì giẫm của Thời Ý, trong lòng dấy lên lo lắng. Anh mới về nước gặp chuyện thế , hôm nay mà tung ngoài, đám anti-fan sẽ bịa đặt thế nào nữa.

"Cô chứ? Có cần đưa bệnh viện ?"

Lúc Mễ Thần và Phong Minh cũng chen , kéo Thời Ý về phía , lo lắng bàn tay đỏ tấy của cô:

"Có đau lắm ? Hay là đến bệnh viện ?"

Phong Minh còn cẩn thận lau sạch bụi bẩn và dấu giày tay Thời Ý.

Còn Mễ Thần thì trừng mắt Dụ Minh, vẻ mặt vui:

" , của công chúng, ngoài mang vệ sĩ. Kết quả bây giờ thế nào, Thời Ý nhà chúng chịu tai bay vạ gió. Anh định giải quyết chuyện thế nào?"

Dụ Minh ẩn cặp kính đen, cô gái đáng yêu mặt, đáy mắt khẽ tối .

Anh còn kịp mở miệng, thì mấy fan xung quanh phản bác:

" , bà thím, chị ý gì? Nhà trai chúng cố ý!"

" , chẳng chỉ vì nổi tiếng quá, nên mới nhiều ? Ai bạn cô fan cuồng , cố tình tiếp cận chen ngã? Sao trách chứ?"

"Bạn cô chỉ giẫm vài cái thôi, còn thì dọa sợ khiếp đấy! Không bắt cô bồi thường là may, còn dám trách nữa cơ!"

Mễ Thần mấy cô gái lý lẽ cùn, suýt nữa tức đến bật .

 

Loading...