Dựa vào dị năng tôi trở thành Ngôi Sao mới của Cục Cảnh Sát Quốc Gia - Chương 21: Thiếu nữ mất tích

Cập nhật lúc: 2025-11-08 14:53:46
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/20nf1vwEIg

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Nói xong, cả Cố Hàn Sinh khẽ run lên: "Nhà hàng đó cách đây xa ?"

Tiểu Chu chút hiểu, nhưng vẫn thật thà đáp: "Không xa, chúng bộ là tới."

Cố Hàn Sinh gật đầu, thở phào nhẹ nhõm. Thời Ý thì đang nghĩ gì — chỉ sợ nếu xa quá, Tiểu Chu dùng chiếc xe bánh mì chở gia cầm để chở họ, thì coi như tắm rửa lúc nãy là công cốc.

Tiểu Chu quả hổ là theo thị trưởng, tinh ý, thấy Cố Hàn Sinh nhẹ nhõm thì cũng nhớ điều gì, vội vàng cam đoan:

"Các vị cảnh sát yên tâm, nãy chỉ là sự cố ngoài ý thôi. bảo đem chiếc xe rửa , lát nữa sẽ mang phương tiện mới đến. Thành phố nhỏ của chúng giao thông tiện, chỉ là taxi, mà cả xe buýt, tàu điện ngầm cũng đều ."

Nói đến đây, Tiểu Chu chút ngượng ngùng. Quả thật nơi nghèo, mới thoát nghèo lâu. Gọi là thành phố thì quá, thực giống thị trấn thì đúng hơn.

Thời Ý khẽ giật khóe miệng. Không taxi, xe buýt, tàu điện ngầm, nhưng sân bay? là kỳ lạ.

Mọi theo Tiểu Chu ngoài hỏi thăm tình hình vụ án.

"Lần mất tích ba thiếu nữ, đều là trẻ bỏ ở quê. Cha các em về ?"

Tiểu Chu đẩy gọng kính, khẽ thở dài:

"Đã về , nhà trường thông báo cho họ. Lúc đầu, phát hiện ba nữ sinh mất tích chính là ông bà của các em. Khi họ tìm đến trường, nhưng nhà trường coi trọng, bỏ lỡ thời kỳ cứu trợ vàng. Sau , một bà cụ trong ầm ĩ lên với bên Sở giáo dục. Bên đó cử xuống điều tra, mới phát hiện cả ba em mất tích nhiều ngày . Ai..."

Mễ Thần lặng lẽ , gương mặt thoáng giận dữ:

"Nhà trường thật vô trách nhiệm. Phụ giao con cho trường, mà học sinh nhiều ngày học, trường chẳng thèm quan tâm?!"

Tiểu Chu bất đắc dĩ:

"Thực quản. Trường Nhất Trung là trường trung học duy nhất của cả thành phố nhỏ , các thầy cô đều khá trách nhiệm. Chỉ là nơi là khu dân tộc, mỗi dân tộc phong tục khác , quản lý khó, dễ rối loạn.

Ba nữ sinh mất tích tính tình vốn nghịch ngợm. Nói theo cách mạng xã hội thì... chính là mấy cô nàng nổi loạn. Trốn học, đ.á.n.h đều như cơm bữa.

Trước cũng từng mười ngày nửa tháng đến trường, nên thầy cô nghĩ nhiều, chỉ tưởng các em chơi đó, chơi chán thì về . Ai ngờ là chẳng thấy trở về. Giờ thì sống thấy , c.h.ế.t thấy xác."

Mọi đến một cửa tiệm nhỏ, mấy bắt mắt.

"Các vị, chính là chỗ . Đừng thấy cửa hàng nhỏ, chứ mở hơn mười năm ."

Vào trong, Tiểu Chu quen thuộc gọi:

"Ông chủ, cho nồi gà hầm nấm!"

Quán tối, ông chủ đang trong bếp thì vội đáp:

"Đây, đây!" chạy qua bật đèn sáng trưng.

"Gà hầm nấm ? Được ! Nấm là sáng nay mới hái nấm kiến thủy, tươi ngọt lắm, giờ nấu ngay cho các vị!"

Nói xong, ông chủ liền bếp bận rộn.

"Nấm kiến thủy..." Thời Ý cau mày. Trước đó cô từng mạng, loại nấm đặc sản vùng Nam thị, nhưng độc. Nấu kỹ thể mất mạng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dua-vao-di-nang-toi-tro-thanh-ngoi-sao-moi-cua-cuc-canh-sat-quoc-gia/chuong-21-thieu-nu-mat-tich.html.]

Tiểu Chu ha hả:

"Các vị yên tâm, quán hơn mười năm từng ai trúng độc. Đây là đặc sản của Nam thị, ngoài là chẳng ăn !"

Tiểu Chu mời họ xuống ghế.

Thời Ý gật đầu, thả lỏng.

Phong Minh vẫn thắc mắc:

"Chú Tiểu Chu, chú ba nữ sinh là mấy cô bé nổi loạn, tại bà của một trong họ chắc chắn là các em mất tích, còn báo đến tận chỗ thị trưởng?"

Tiểu Chu rót đáp:

"Đừng các em đ.á.n.h uống rượu như ai, nhưng trong xương cốt vẫn là đứa cháu ngoan. Dù trốn học cũng sẽ về báo bình an với ông bà. Một trong đó tên là Thẩm Hàm Bách. Con bé dù trốn học, cũng luôn với bà một tiếng. đó khi tan học khỏi cổng trường, ai còn thấy bóng dáng nó nữa, ngay cả bà cũng tìm . Bà mới tin chắc chuyện, nên mới chạy đến trường chất vấn."

"Không camera giám sát ?" Mễ Thần hỏi dồn.

"Không ... Thành phố thật sự nghèo, đường sá còn thiện. Trước cổng trường chỉ một camera, thể hết các góc. Chỉ cảnh các em rời khỏi trường trở ."

Nói đến đây, Tiểu Chu cũng nhíu mày, như nhớ điều gì, vỗ đùi:

, đoạn camera cổng trường, cuối cùng thấy các em thì cả ba vội vàng , giống như đang gấp gáp đó."

Cố Hàn Sinh trầm giọng:

"Đoạn ghi hình đó thể cho chúng xem ?"

Tiểu Chu lập tức gật đầu:

"Được , gọi điện cho phụ trách trường ngay, bảo họ chuẩn , lát nữa các vị tới là thể xem."

Cố Hàn Sinh gật nhẹ.

"Gà hầm nấm tới !"

Ông chủ bưng nồi đất nghi ngút khói đặt giữa bàn:

"Mời các vị dùng!"

Nắp nồi mở, mùi hương bốc lên nồng nàn, hấp dẫn đến mức cái bụng của Thời Ý cũng réo lên.

"Thơm quá..." Mễ Thần nhịn chép miệng, chỉ thứ nổi mặt nồi:

"Ông chủ, đây là nấm kiến thủy ông ? Nấu chín hình dạng ?"

Ông chủ là đàn ông đầu trọc, vạm vỡ, thì :

"Vừa cô là ngoài. Mùa mưa nấm mới nhiều, tươi, nấu cùng gà là tuyệt nhất. Đừng thấy quán giá cao, thật đáng đồng tiền lắm!

Trên núi Bàn Long gần đây cấm hái nấm , nên chỗ hái càng ngày càng ít. Mấy nấm núi bên cạnh hái từ sớm, nấm mập mạp, còn tươi nguyên, mời các vị thưởng thức!"

 

Loading...