ĐỨA TRẺ BỊ CHE MẮT TRÊN VÒNG ĐU QUAY - 5
Cập nhật lúc: 2025-11-27 14:03:15
Lượt xem: 66
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Cập nhật lúc: 2025-11-27 14:03:15
Lượt xem: 66
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Nói mở cửa xe, từ hàng ghế , và cha dượng cũng bước xuống.
“ là Diệu Diệu… đúng là Diệu Diệu thật…”
lạnh lùng ba họ băng qua con đường rộng, vội vã tiến về phía …
Nhiều năm gặp, tóc hai bên thái dương và cha dượng đều bạc.
Nước mắt lăn dài mặt , đến gần thì nghẹn ngào chẳng thành câu…
“Diệu Diệu… thật sự là con … bao nhiêu năm … bao nhiêu năm … con ?”
Bà bi thương, nhưng âm thanh rơi tai chỉ khiến thêm chán ghét.
“Bà nhận nhầm . tên là Dương Miễu. Nếu còn chuyện gì khác, xin phép .”
cổ tay đột nhiên Triệu Phùng Minh kéo chặt.
“Lâm Diệu! Em còn nhân tính ? Đây là ruột em đấy!”
Hả? Hắn đang chất vấn ?
Có lẽ vì tiếng của Triệu Phùng Minh quá lớn nên lễ tân công ty thấy lập tức chạy .
“Anh là ai? Buông cô ! Bảo vệ! Có gây rối!”
Lễ tân gọi bảo vệ lớn tiếng, nhưng đó bất kể bảo vệ kéo thế nào, Triệu Phùng Minh vẫn chịu buông tay.
“Lâm Diệu! Bao năm nay một ngày nghĩ đến em, em nỡ lòng…”
Triệu Phùng Minh cuống cuồng siết chặt cổ tay , và cuối cùng thể nhịn thêm nữa…
“Rồi ? Sau khi thừa nhận là Lâm Diệu thì ? Để tiếp tục giở trò thổi gió châm lửa?”
ghé sát tai khẽ.
thấy rõ biểu cảm “phẫn uất vì nghĩa” mặt vì hổ mà đông cứng , dường như cũng bừng tỉnh nhớ tại bỏ nhà mà đầu.
“Diệu Diệu, dám mong con tha thứ… Lúc đó thật sự … con bắt nạt ở trường…”
Mẹ , họ ầm lên như , nhân viên công ty cũng kéo xem.
“Có vẻ vài chuyện… cần cho rõ .”
Nhân lúc Triệu Phùng Minh thất thần, rút tay , cổ tay đỏ rõ rệt.
“Tối nay chín giờ, ở đó…”
chỉ quán cơm tư gia phía đối diện.
“ sẽ đợi các ở đó.”
Nói xong, lưng bỏ hề lưu luyến.
Trong khóe mắt, thấy và cha dượng dìu đó.
Ánh mắt họ… mang theo thất vọng?
Ha… bật trong lòng.
Cuối cùng… họ cũng nếm mùi vị của thất vọng ?
9.
Chín giờ tối, bước nhà hàng đúng như hẹn.
Trong phòng riêng, và cha dượng khác hẳn bộ dạng ban ngày, mặt mày nở đầy nụ .
“Diệu Diệu đến , con xem, đây đều là những món gọi— là món con thích nhất!”
Cha dượng chỉ bàn đầy ắp đồ ăn.
Còn thì gắp cho một cái đùi gà.
, tất cả đều là món thích…
, ngay cả khi bà còn tái giá, những món ngon như đùi gà, gần như chẳng bao giờ ăn…
Ấn tượng khắc sâu nhất là Tết Thiếu nhi năm sáu tuổi.
Ba đưa công viên chơi cả ngày, mua cho một chiếc đùi gà rán—đó là đầu tiên ăn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dua-tre-bi-che-mat-tren-vong-du-quay/5.html.]
Giòn, thơm, ngon vô cùng…
Buổi tối, ba còn kể chuyện cho .
Một ba như …
Vậy mà c.h.ế.t mùa xuân năm .
Nhìn cái đùi gà trong bát, hỏi :
“Bao lâu mộ ba con?”
Có lẽ ngờ sẽ hỏi , cả , cha dượng và Triệu Phùng Minh đều sững .
“Mày nhắc đến cái thằng c.h.ế.t tiệt đó?”
Biểu cảm trở nên méo mó dữ tợn.
Bà trừng như thể phạm tội thể tha thứ.
“Vậy nghĩa là… lâu đúng ?”
nhạt.
Thấy , cha dượng huých khuỷu tay .
Mẹ dần dần tỉnh táo từ cơn giận.
Bà :
“Xin con, Diệu Diệu, là kiềm chế cảm xúc… nhưng con hiểu cho … năm đó là ông ngoại tình, khiến con chịu bao nhiêu khổ… chẳng lẽ con quên ?”
là những năm mất ba, cuộc sống của hai con khổ.
Hii cả nhà iu 💖
Đọc xong thì cho tui xin vài "cmt" review nhé ạ 🌻
Follow Fanpage FB: "Dung Dăng Dung Dẻ" để cập nhật thông tin truyện mới nhé :3
Không thịt để ăn, quần áo t.ử tế để mặc, học phí cũng suýt đóng nổi.
Sau tái giá.
Lần đầu tiên thấy Triệu Phùng Minh, thật sự ghen tị.
Cậu mặc cả bộ đồ thể thao hàng hiệu, giày đắt tiền… trông thật và thời thượng.
“Ba con c.h.ế.t do tai nạn. Khi đó ông kỹ thuật trong nhà máy. Ông mất , chẳng nhận tài sản của ông ?”
gắp cái đùi gà lên, thong thả ăn.
“Tài sản đó là đáng nhận! Là ông ngoại tình !” kích động đáp.
“Thế thì… tại chúng … , tại cuộc sống của khổ đến ?”
phụt một tiếng nhổ miếng gà , bất ngờ hất tung cả bàn thức ăn.
Căn phòng vốn sạch sẽ lập tức văng tung tóe là canh và dầu mỡ.
Có lẽ bất ngờ nổi điên cho hoảng, mãi đến khi lật tung hết bàn, Triệu Phùng Minh mới phản ứng .
“Lâm Diệu! Em phát điên gì ?”
Anh vội vàng kiểm tra xem và cha dượng bỏng .
Trông ba họ thật hòa thuận, thiết…
Còn —bất kể lúc nào, mặt ba , vĩnh viễn là kẻ lạc lõng nhất.
“Diệu Diệu… chuyện năm xưa là của chúng . Mẹ nên đ.á.n.h con. Anh con nên xúi giục. Cha dượng cũng sai, kịp ngăn họ, cũng dạy dỗ con cho đàng hoàng.”
Cha dượng cuối cùng cũng cất giọng đầy “thương cảm”.
, đây cũng thế.
Ông tuy bảo đôi câu, nhưng mỗi thấy thiên vị Triệu Phùng Minh, ông bao giờ thật sự bảo vệ .
Luôn những việc nửa đúng nửa sai… chẳng gì hồn.
“Lỗi của các … chỉ thôi ?”
lạnh lùng .
“Chẳng lẽ bà thật sự nghĩ… từng nhật ký của ba ?”
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.