5
Hai khiêng kiệu phía .
Một trong đó ma.
rốt cuộc là ai? và lão Kỷ , ông cũng nhận , lúc sắc mặt cực kỳ khó coi, ông hiệu hỏi .
Ban đêm ma, thể đầu .
Nếu đầu thì ba ngọn lửa đầu sẽ âm phong thổi tắt.
Thứ quỷ quái đó sẽ nhân cơ hội mà hại .
lén rút nửa thanh kiếm gỗ đào, tự nhiên nhắc nhở: "Các vị, phía một đống cành khô, hãy bước thật dài qua đó!"
Đống cành khô đó, điều nhất là khi thực hiện động tác bước qua, cơ thể cần hạ thấp để lấy đà, đầu gối cũng sẽ tự nhiên cong .
Mà quỷ một đặc điểm, chính là thể cong chân.
Quả nhiên, khi bước dài qua, chỉ phía bên trái chậm mất nửa nhịp, chiếc kiệu nghiêng mạnh suýt chút nữa lật nhào xuống đất.
Vị trí của Vương Phú ban nãy, sừng sững một đàn ông thối rữa, búi tóc b.í.m kiểu cuối thời Thanh!
"Có, ma!"
Tiểu Lâm sợ đến mức thất thanh hét lên.
Ác quỷ mười ngón tay hóa thành móng vuốt sắc nhọn lao thẳng , khi dùng kiếm gỗ cản , nó chuyển hướng vồ lấy Tiểu Lâm.
"Anh ơi, mau cứu em với!"
Tiểu Lâm bóp đến suýt ngạt thở, nhân cơ hội đ.â.m mạnh kiếm lưng ác quỷ, ác quỷ vặn vẹo dữ dội, sức lực mạnh đến mức gần như giằng kiếm , thuận thế bổ thêm một nhát xuyên thấu.
Ác quỷ kêu thảm thiết biến mất.
Tiểu Lâm thoát c.h.ế.t trong gang tấc, đổ sụp xuống đất thở hổn hển: "Vừa nãy khi Đao hét lên, em cứ ngây mà nhận Vương Phú đổi , em còn tự hỏi càng lúc càng hôi thối, còn tưởng ai đó tè quần..."
đó là mê hồn trận của quỷ, khiến thể nhận .
Lão Kỷ cũng sợ nhẹ, mãi mới ngừng run rẩy: "Tiểu Đao, Vương Phú ? Trước khi xuất phát vẫn bình thường ? Chẳng lẽ... Ngay từ đầu ?"
"Không thể nào."
bật đèn pin tìm xung quanh, ánh sáng quét đến đáy kiệu hoa thì dừng , vì xóc nảy, đôi chân của cô dâu cứng đờ thò ngoài.
So với đây, to hơn hẳn mấy cỡ.
vung tay vén rèm kiệu.
Vương Phú, trai lông mày rậm, mắt to đang mặc hỉ phục, gương mặt đờ đẫn bên trong, cô dâu biến thành Vương Phú.
Vậy cô dâu quỷ thật ?
Lúc , đột nhiên một bàn tay từ trong bóng tối vươn , đặt lên vai .
Trắng nõn thon dài, lạnh lẽo như rắn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dua-thi-xuat-gia/chuong-3.html.]
"Tiểu Đao, đang tìm em ?"
Là giọng của bạn gái Tô Thiên.
6
Mọi thứ xung quanh đều trở nên mơ hồ.
Chỉ còn Thiên Thiên đang mỉm duyên dáng mặt, cô ôm lấy , dùng mặt cọ xát một cách ám : "Tiểu Đao, nhớ em ?"
Nhớ, từng giây từng phút đều nhớ.
là quan sinh tử, sinh vứt bỏ, lão đạo sĩ nhặt về thì vô tư, mỗi ngoài là cả nửa tháng.
ăn đủ no, mặc đủ ấm, tránh khỏi khác bắt nạt.
Khi vây đánh, chính Thiên Thiên vung gậy tre xông , cô dắt đầy thương tích đến quán bánh bao của cô , mang cho một lồng bánh bao nhân thịt to.
cúi đầu cần, Thiên Thiên ghét bỏ chọc trán : "Ăn ! Gầy đét như con khỉ, bắt nạt mà đánh , còn chân sai vặt cho em chứ! Không ăn hết thì đừng chuyện với em."
Cô một cái tên thanh tú nhưng phong cách hành xử như một đại tỷ.
Hơi nóng của bánh bao hòa lẫn hương thơm mờ tầm của , Thiên Thiên tủm tỉm xoa đầu : "Tiểu Đao ăn nhiều nhé, lớn khỏe lên, mới bảo vệ Thiên Thiên."
.
thể bảo vệ cô chu .
"Tiểu Đao, em nhớ lắm, đừng nữa , hãy ở bên em mãi mãi..."
Người phụ nữ rên rỉ một cách quyến rũ ngọt ngào, tay cô an phận men theo cơ n.g.ự.c của xuống, ánh mắt khẽ động, bàn tay cũng như thể tự chủ mà ôm lấy mặt cô .
Rồi với cô : "Em bao giờ chuyện như ."
"Em phần lớn sẽ hung dữ chọc đầu , mắng Diệp Tiểu Đao bây giờ mới tìm thấy em."
Giọng dịu dàng nhưng bàn tay bóp nát cổ phụ nữ chút do dự.
"Tại cô thể học cho giống chứ?"
Người phụ nữ đau đớn rên rỉ gọi Tiểu Đao đừng mà, mảy may động lòng, cho đến khi gương mặt giống hệt Tô Thiên vặn vẹo biến dạng, dung nhan xinh từng mảng thối rữa.
Cuối cùng biến thành một đám khói đen tanh tưởi.
Khói đen tan , tầm của lập tức trở nên rõ ràng.
7
"Anh Đao chứ!"
tỉnh dậy bên cạnh kiệu hoa, lão Kỷ vén rèm kiệu là ngất , ông và Tiểu Lâm sốt vó: "Anh mau mau quản Vương Phú , điên !"
một cái, sắc mặt lập tức kịch biến.
Vương Phú đờ đẫn cưỡi lên t.h.i t.h.ể cô gái, máy móc mà cử động.