Đưa Nàng Về Phủ - Chương 202
Cập nhật lúc: 2025-02-08 13:20:28
Lượt xem: 7
Ngay tại lúc Tô Tiểu Tiểu gần như tuyệt vọng thì hắn mới ôm lấy Tô Tiểu Tiểu.
Cái ôm này, thập phần ôn nhu, giống như người trong lòng là trân bảo quý giá nhất thế gian.
“Cảm tạ ông trời, ta vô cùng may mắn có thể cùng ngươi gặp nhau.”
Tô Tiểu Tiểu sửng sốt.
“A?”
Thượng Quan Thanh gắt gao ôm lấy nàng.
“Tiểu Tiểu, ngươi sẽ đột nhiên biến mất sao?”
Tô Tiểu Tiểu mấp máy môi, sau đó mới lên tiếng: “Hẳn là … Không biết. Ta ở trong này ngây người đã hơn một năm, sống khá là tốt, thân thể này cũng không có gì dị thường.”
Thượng Quan Thanh mới hơi chút buông lỏng tâm.
Hôm nay là tháng giêng, lại là ban đêm, thời tiết dĩ nhiên là lạnh.
Nhưng là giờ này khắc này trong lòng Tô Tiểu Tiểu cũng vô cùng ấm áp.
Thanh nói hắn vô cùng may mắn.
Kỳ thật, nàng mới là vô cùng may mắn, có thể gặp được một người giống như Thanh vậy.
Hắn biết nàng là xuyên qua mà tới, biết thân thể của nàng là Đoan Mộc Lang Hoàn …
Phản ứng đầu tiên của hắn không phải hoài nghi nàng, cũng không phải chán ghét nàng, mà là lo lắng nàng có thể hay không biến mất.
Nếu Thanh không thương nàng, kia như thế nào lại có thể vì nàng suy nghĩ như thế?
Tô Tiểu Tiểu nàng vô cùng may mắn, có thể gặp được một người nam nhân hoàn mỹ như thế?
Có lẽ chuyện này rất nhỏ rất nhỏ, nhưng là Tô Tiểu Tiểu lại bị cảm động đến rối tinh rối mù.
Cảm động đến muốn đem mình hiến cho người nam nhân trước mắt này.
Tô Tiểu Tiểu kiễng đầu ngón chân, nàng hôn vành tai Thượng Quan Thanh.
Không biết là ai đã nói qua, vành tai là bộ phận mà khi người yêu thân mật có thể … biểu đạt tâm ý tốt nhất.
Nàng muốn đem tâm ý của mình qua phương thức như thế truyền cho Thượng Quan Thanh.
Thượng Quan Thanh run rẩy, tay hắn bỗng nhiên nhéo nhéo eo Tô Tiểu Tiểu.
“Tiểu Tiểu, đừng bướng bỉnh.”
Lời nói này rất là ái muội.
Tô Tiểu Tiểu cười trộm một tiếng, mới vừa giật giật, lúc này đã xảy ra một chuyện cực kì bi kịch.
Đó chính là …
Cổ Tô Tiểu Tiểu vừa quay.
Tô Tiểu Tiểu liền khóc không ra nước mắt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/dua-nang-ve-phu/chuong-202.html.]
Vừa mới kịch liệt như vậy không có xoay đến, hiện giờ bất quá là nhẹ nhàng mà giật giật, sau đó Tô Tiểu Tiểu chợt nghe đến một tiếng”Rắc rắc”, ngay sau đó, là một trận đau đớn truyền đến.
Sắc mặt Tô Tiểu Tiểu thời biến bạch.
Nàng bị đè …
Nàng lại bị châu ngọc đầy đầu đè đến sái cổ …
Thật sự là bi ai nha.
Tại thời gian dịu dàng như vậy, cái cổ thế nhưng lại quấy rối.
Mà lúc này, Thượng Quan Thanh cũng chú ý tới Tô Tiểu Tiểu không khỏe.
Hắn nhăn nhíu mi, hỏi: “Sái cổ?”
Tô Tiểu Tiểu hút hút cái mũi, sau đó gật gật đầu.
Trong mắt Thượng Quan Thanh lập tức hơn vài phần thương tiếc.
“Như thế nào không cẩn thận như vậy?”
Tay hắn đồng thời cũng xoa xoa cổ Tô Tiểu Tiểu, Tô Tiểu Tiểu chỉ cảm thấy trên cổ truyền đến một trận lạnh lẻo, nàng sợ run cả người. Sau đó lại nghe “rắc rắc” một tiếng, vừa mới bị sái cổ thế nhưng không đau.
Nàng thập phần kinh hỉ.
Tô Tiểu Tiểu xoay xoay cổ, phát hiện lại có thể chuyển động tự nhiên.
Nàng cười hì hì nói: “Oa oa oa, Thanh, ngươi thật lợi hại.”
Thượng Quan Thanh đỡ lấy Tô Tiểu Tiểu: “Chớ lộn xộn, bằng không ngươi lại tiếp tục xoay nữa. Như thế nào trên đầu mang nhiều châu sai như vậy? Không nặng sao?”
Tô Tiểu Tiểu nháy mắt mấy cái: “Như vậy không đẹp sao?”
Thượng Quan Thanh cười đáp: “Ta thích ngươi ít sai một chút. Bất quá nếu là ngươi thích như vậy, ta cũng không dị nghị. Ngươi thích là tốt rồi.” _ (vịt: sai ở đây là châu sai nhé) _
Tô Tiểu Tiểu cười hì hì: “Không phải vậy. Ta cũng không thích ăn diện kiểu này, ngày hôm nay ta sẽ lo lắng sẽ bị ngươi nhận ra, cho nên mới phải ăn diện khoa trương như vậy. Ta ghét nhất phải mang nhiều châu sai gài tóc như vậy.”
Dừng một chút, Tô Tiểu Tiểu bĩu môi.
“Sớm biết rằng ngươi sẽ nhận ra ta, ta sẽ không làm nhiều việc vô dụng như vậy.”
Bỗng nhiên, Tô Tiểu Tiểu tựa hồ nghĩ tới điều gì, nàng nháy mắt mấy cái, hỏi: “Thanh, ngươi là lúc nào nhận ra ta? Lúc ta mở miệng nói chuyện?”
Thượng Quan Thanh nhéo nhéo cái mũi Tô Tiểu Tiểu.
“Ngay lúc đầu tiên ta nhìn thấy ngươi.”
Tô Tiểu Tiểu sửng sốt.
Thượng Quan Thanh cười nói: “Tiểu Tiểu, ta thích ngươi, tự nhiên không là ưa thích bề ngoài của người. Mà là ưa thích chính bản thân ngươi, cho dù ngươi dịch dung, như thế nào cũng thế, ta cũng sẽ nhận ra ngươi.” _ (vịt: không hiểu sao ta thấy ko tin lời của A Bạch. Ta nghĩ là chắc đứng gần chị ko thấy mẫn cảm nên mới đoán thôi) _
Đột nhiên sắc mặt của Thượng Quan Thanh hơi trầm xuống, giống như nghĩ tới chuyện gì không tốt.
Hắn buông tiếng thở dài.
“Tiểu Tiểu, nếu linh hồn của ngươi là tiến nhập một người cung nữ bình thường, ta có thể thoải mái mang ngươi xuất cung. Chính là hiện giờ, thân thể của ngươi là Đoan Mộc Lang Hoàn, thật đúng là khó khăn.”