Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Đưa Nàng Về Phủ - Chương 156

Cập nhật lúc: 2025-02-03 14:40:23
Lượt xem: 4

Nàng nói: “Là như vậy, ta đã hướng mẫu hậu xin qua. Mẫu hậu cũng nói, khiêm tốn một chút cũng tốt …” 

 

Kỳ thật, Thái hậu là muốn nàng mang ít đi vài người khi đi ra ngoài, sau đó gặp được chuyện gì ngoài ý muốn, càng c.h.ế.t được mau. Dừng lại, Tô Tiểu Tiểu giương mắt yên lặng nhìn Thượng Quan Mặc. 

 

“Lại nói, lần này trở về nhà, ta cũng không muốn lấy Hoàng hậu thân phận mà trở về. Cha mẹ dưỡng dục ta mười mấy năm, mà hiện giờ cũng có một năm không thấy, nói vậy cha mẹ tất nhiên vô cùng tưởng niệm ta. Nếu là ta phô trương tứ phía mà trở về, cha mẹ đối đãi với ta chắc chắn rất kính cẩn, chắc chắn lấy lễ vua tôi mà đối đãi. Mà ta hi vọng sau khi trở về, cha mẹ còn có thể coi ta là Lang Hoàn như lúc ta chưa lấy chồng …” 

 

Nói đến đây, Tô Tiểu Tiểu thật là có chút động tình, từ đáy lòng nàng thực thương tiếc Đoan Mộc Lang Hoàn. Mười sáu tuổi liền rời khỏi phụ mẫu của chính mình trở thành Hoàng hậu, rồi sau đó vị hoàng đế này lại ngay trong đêm tân hôn từ bỏ nàng, khiến cho nàng khó có thể ở trước mặt cha mẹ ngẩng đầu lên. 

 

Khi đó Đoan Mộc Lang Hoàn mới có gần mười sáu tuổi nha. Ở độ tuổi này, Tô Tiểu Tiểu nàng đang làm cái gì? Đọc sách? Chơi trò thầm mến? Đùa giỡn mọi người? 

 

Còn là vì bài thi điểm kém mà muốn sống muốn chết? Tóm lại không phải là đối mặt loại chuyện gì đó mà ít nhất hai mươi sáu tuổi mới có thể đối mặt. 

 

Nghĩ như thế, chán ghét của Tô Tiểu Tiểu đối với Thượng Quan Mặc lại nhiều hơn vài phần. Hoàng đế yêu tinh hại người! Thượng Quan Mặc vừa nghe, trong lòng nhất thời cũng có vài phần cảm động. 

 

Lang Hoàn tận hiếu như thế, quả nhiên giống như hắn. Người có hiếu tâm, là người mà hắn thưởng thức nhất. 

 

Vì thế, Thượng Quan Mặc nói: “Như vậy, liền như vậy đi. Lang Hoàn, nàng mang theo Tố Vân cùng Ế Vân trở về nhà đi. Mọi sự cẩn thận.” 

 

Nụ cười chợt tắt, ánh mắt sắc bén của Thượng Quan Mặc lại rơi vào trên người Tố Vân cùng Ế Vân. 

 

“Hai người các ngươi chiếu cố Hoàng hậu thật tốt cho trẫm.” 

 

Tố Vân cùng Ế Vân nhìn đến ánh mắt của Thượng Quan Mặc, không khỏi run rẩy, đành phải liên tục nói: “Vâng”. Kỳ thật kể cả Hoàng đế bệ hạ không nói, các nàng cũng nhất định sẽ chiếu cố nương nương thật tốt.

 

Tô Tiểu Tiểu thấy Thượng Quan Mặc cũng đáp ứng rồi, trong lòng có vài phần mừng thầm. Nói như vậy, nàng chỉ cần thoát khỏi Tố Vân cùng Ế Vân, như thế thì mọi chuyện đều vô cùng thuận lợi.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/dua-nang-ve-phu/chuong-156.html.]

Oa ha ha ha ha ha ha ha ha ha. Giờ này khắc này, trong lòng Tô Tiểu Tiểu cao hứng đến muốn bay lên được.

 

**ha ha ha, thời tiết hôm nay nắng ráo đẹp trời đường ranh giới ** 

 

Vì thế, Tô Tiểu Tiểu khiêm tốn xuất cung. Tô Tiểu Tiểu ngồi ở trong xe rồng, nhìn thấy hoàng cung không ngừng lùi về phía sau. Môi nàng tươi cười càng ngày càng xán lạn. Giờ này khắc này Tô Tiểu Tiểu tâm tình giống như là phạm nhân ngồi trong lao ngục đã mấy chục năm, rốt cục ở một khắc này được thả tự do vậy! 

 

Tố Vân cùng Ế Vân ở một bên, nhìn thấy nương nương nhà mình cao hứng như thế, cũng không khỏi mỉm cười. Nương nương có thể cao hứng như thế, xem ra sau này cần phải thường xuyên tới thăm Đoan Mộc phủ mới được. 

 

Đương nhiên, Tố Vân cùng Ế Vân là không thể nào biết được lý do thực sự Tô Tiểu Tiểu xuất cung không phải là tưởng niệm cha mẹ, mà là nàng tưởng niệm nam nhân thôi.

 

Mà Tô Tiểu Tiểu là hoàn toàn không có khả năng sẽ nhớ nhung cha mẹ Đoan Mộc Lang Hoàn. Nàng cũng sẽ không có việc gì lại đi tưởng niệm cha mẹ người ta. 

 

Lại nói, nàng lại không biết cha mẹ Đoan Mộc Lang Hoàn, lớn lên hình dạng như thế nào nàng cũng có biết đâu. 

 

Đột nhiên … Tô Tiểu Tiểu nghĩ tới một vấn đề thực nghiêm trọng. Nàng nháy mắt thu liễm ý cười trên mặt. Rồi sau đó nàng yên lặng nhìn Tố Vân cùng Ế Vân, nàng cũng không sợ ăn ngay nói thật. 

 

“Tố Vân, Ế Vân, các ngươi biết đấy.” Tố Vân cùng Ế Vân thấy nương nương vẻ mặt nghiêm túc, cũng không khỏi ngồi nghiêm chỉnh lại. 

 

Các nàng cùng kêu lên hỏi: “Nương nương, chúng ta biết cái gì?” 

 

Tô Tiểu Tiểu nói: “Chuyện ta mất trí nhớ.” Tố Vân cùng Ế Vân liếc mắt nhìn nhau, sau đó lại gật gật đầu. 

 

Tô Tiểu Tiểu tiếp tục nói: “Từ sau lần mất trí nhớ đó, những chuyện lúc trước, những người lúc trước, ta đều quên đến bảy tám phần. Ta đã từng cố nghĩ lại, vậy nên mới biết có lẽ là mất trí nhớ hoàn toàn như thế.” 

 

Tố Vân cùng Ế Vân khó hiểu. 

 

Tô Tiểu Tiểu thở dài. “Bổn cung biết cái này thực không phải, chính là Bổn cung hiện giờ đối với cha mẹ ấn tượng cũng có chút mơ hồ. Nếu không phải Trung thu ngày đó đột nhiên nhớ tới, Bổn cung cơ hồ đều đã quên mình đã từng sống trong Đoan Mộc phủ.”

Loading...