Đưa Mẹ Thoát Khỏi Căn Nhà Khốn Nạn Này - Chương 1:

Cập nhật lúc: 2025-10-29 16:42:55
Lượt xem: 75

 

Về đến nhà, phòng khách chật cứng .  

Bố , trai, chị dâu cùng cả đại gia đình nhà chị dâu Lý Thanh Thanh.  

Còn thì lủi thủi trong bếp rửa bát.  

Thấy , bố vội dập điếu thuốc, ánh mắt quắc lên, giọng đầy giận dữ:

"Mày mau khuyên cái bà vớ vẩn của mày ! Thông gia đang ở nhà mà bà cái trò gì thế?"  

liếc một vòng: "Sao họ chuyển đến ở đây?"  

Mẹ chị dâu vội vàng giải thích: "Bà ngoại Thanh Thanh đang viện, cần chăm. Nhà gần bệnh viện trung tâm nên..."  

Chưa dứt lời, trai cắt ngang: "Thôi ạ, giải thích gì với ngoài?"  

Hắn sang : "Chẳng hiểu dở kiểu gì, già nửa đời mà còn đòi ly hôn. Nhục mặt."

"Mẹ ?"  

khẽ nhếch mép, "Thế từ đá chui hả?"  

"Em..."  

Anh trai há hốc mồm, thể tin dám cãi .

Lý Thanh Thanh vội vàng mặt, giọng ngọt ngào, như thể gì xảy : "Trân Ái , lỡ lời thôi. Gọi em về là để em khuyên , cứ như thế chỉ khổ thôi."  

"Được, sẽ khuyên."  

xoay bước thẳng bếp, xách luôn chồng bát đĩa kịp rửa.  

Rầm một tiếng, ném cả đống xuống sàn phòng khách.Từ khi còn nhỏ, hai nhận thức rõ ràng:

là đứa con ghẻ lạnh nhất trong nhà.

việc vất vả nhất gia đình.

Mỗi khi ở nhà ông bà nội, bao giờ bàn ăn. Sau khi tất bật dọn những mâm cơm nóng hổi lên bàn, ông nội luôn giả vờ lịch sự, lạnh lùng :

"Tiểu Huệ, chỗ đủ, con dẫn Tiểu Nam bếp ăn ."

Lúc sinh , gia đình đặt cho cái tên Triệu Thắng Nam. hài lòng, cho rằng tên . Bà lén lút dẫn đến đồn cảnh sát để đổi tên. Mẹ học hành nhiều, khi nhân viên hỏi đổi tên gì, bà chỉ nghĩ cái tên "Trân Ái". Bà bảo xứng đáng trân trọng và yêu thương. Thế là từ Triệu Thắng Nam trở thành Triệu Trân Ái.

Chỉ là, cho dù tên gọi đẽ đến , cũng thể che giấu những tổn thương mà cuộc đời dành cho .

Thực , ăn trong bếp cũng vui lắm vì luôn lén giấu cho vài miếng thịt cho . Ngoài phòng khách, cả nhà ăn uống náo nhiệt, ầm ĩ. trong bếp, chỉ hai con chúng , ấm áp, lặng lẽ và hạnh phúc theo cách riêng của .

Dẫu rằng, những phút giây cũng chỉ là sự an ủi tạm thời cho cuộc sống tẻ nhạt.

Khi còn học, thành tích của luôn đầu. năm lớp 9, bố cho tiếp tục đến trường. 

Ông quan hệ xin cho nhà máy, mỗi tháng ít nhất kiếm một nghìn năm. 

gửi về nhà mỗi tháng một nghìn, cộng với tiền tích cóp, thể mua cho trai căn hộ trong thành phố để cưới vợ.

Chước Chước Xuân Sơn Hạ

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dua-me-thoat-khoi-can-nha-khon-nan-nay/chuong-1.html.]

Mẹ đồng ý. 

Bố thèm thêm lời nào, chỉ tặng bà một trận đòn bỏ

vẫn nhượng bộ. Bà đem khuôn mặt bầm dập đến xin giáo viên chủ nhiệm cho nợ học phí vài ngày. 

Mẹ xưởng gạch khiêng từng viên gạch, một xu một viên, ngày đêm đến nỗi đầu ngón tay rớm máu. 

Cuối cùng, bà cũng gom đủ tiền để đóng học phí cho .

Và ngày hôm đó, khi đóng xong học phí, bố đ.á.n.h một trận nữa.

Để đưa thoát khỏi ngôi nhà , học tập hết sức .

Sau khi thi đỗ trường đại học trọng điểm, nhiều khuyên ly hôn.

lúc đó, trai đang bước giai đoạn bàn chuyện hôn nhân với khác.

Mẹ bảo: "Thịt tay dù trái , cũng là m.á.u mủ." 

để lo liệu cho .

Mẹ vốn là như thế.

Bà yêu thương khác giỏi.

yêu chính .

Sau khi chị dâu Lý Thanh Thanh về nhà , càng ỷ sự hậu thuẫn của bố và trai mà đè đầu cưỡi cổ

Mỗi bữa cơm ít hơn bốn món, thì là coi thường cô

Người nhà cô ốm đau, nấu canh dinh dưỡng đến thăm hàng ngày, thì là coi thường cô

Mẹ giặt tay đồ lót cho cô mỗi ngày, thì là coi thường cô

...... 

Anh trai ý kiến gì. 

Thậm chí còn cho rằng nên hơn nữa. 

Bố cũng phản đối. 

Khi tiếp đãi thông gia, ông cảm thấy vô cùng thể diện. 

Hai họ đều là những kẻ cực kỳ coi trọng thể diện.

, khi ném cả chồng bát đĩa xuống phòng khách, cả hai giận dữ đến mức mặt mũi tái mét.

"Triệu Trân Ái, mày đang giở trò điên gì ở đây ?"

Anh trai giận dữ, lao lên đ.ấ.m , nhưng vợ ngăn .

 

 

Loading...