Bị một đàn ông từ chối giữa chốn đông , hết đến khác, Trần Nghiên cảm thấy mất hết thể diện, tức giận đến mức đánh mất lý trí, đột nhiên sang tấn công Thư Tâm, đang thản nhiên cạnh quan sát.
Thư Tâm đòn tấn công dị năng đang lao tới, gương mặt cô hề lộ chút hoảng hốt sợ hãi, cũng bất kỳ phản ứng kháng cự nào. Người khác thấy khuôn mặt cô, tưởng rằng cô đòn tấn công bất ngờ dọa cho hóa đá, kịp phản ứng.
Trong mắt Trần Nghiên lóe lên sự hả hê, nỗi hổ vì từ chối gạt sang một bên.
Đáng tiếc, đòn tấn công của cô còn kịp tới mặt Thư Tâm thì một đòn vuốt sắc lẹm vung đánh tan.
"Phát điên ? Nếu chịu thì đừng dùng thủ đoạn bẩn thỉu!"
Nụ mặt Thư Tâm biến mất, ánh mắt lạnh lùng chằm chằm Trần Nghiên. Ánh mắt lạnh lẽo như đang một chết.
"Đã tay thì tất nhiên cũng 'đáp lễ' một cách xứng đáng!" Thư Tâm khẽ vỗ tay hai .
Đội hộ vệ phía cô ngay lập tức chĩa s.ú.n.g lên, nhắm thẳng nhóm , ngón tay đặt sẵn cò. Chỉ cần Thư Tâm lệnh, hỏa lực sẽ khai hỏa ngay lập tức.
Đám bên ngoài đồng loạt lùi vài bước, thể căng cứng, ánh mắt đầy cảnh giác. Trong mắt một vài thậm chí thể che giấu sát khí.
Thấy tình hình ngày càng căng thẳng và khó kiểm soát, Anh Thất đang ẩn trong đám đông liền đẩy phía , bước : "Chỉ là hiểu lầm, là hiểu lầm. Chúng ác ý. Về phần phụ nữ , chúng sẵn lòng giao cô cho quý vị xử lý."
Trần Nghiên: "Anh Thất, thể...?"
Gà Mái Leo Núi
Anh Thất: "Câm miệng!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/du-tru-hang-tram-ty-cung-chong-phan-dien-tich-tru-sinh-ton/chuong-353.html.]
"Đừng những lời sáo rỗng vô nghĩa, thời gian để xem các diễn kịch. Nói , mục đích thật sự của các là gì?"
Thư Tâm nhẹ nhàng xoay khẩu s.ú.n.g trong tay, vén mạng che mặt lên để lộ nửa gương mặt, đôi mắt nửa nửa , dán chặt ánh mắt đánh giá Anh Thất.
Nụ giả lả mặt Anh Thất cứng một thoáng, mắt cô. Trong đó sự châm biếm, sự dò xét nhưng tuyệt đối sự sợ hãi.
Hiển nhiên, đối phương thấu họ là tị nạn thật sự, mục đích của họ hề trong sáng.
Anh thu nụ giả lả, khôi phục vẻ mặt điềm tĩnh, bình tĩnh : "Ở Thành phố T bỗng dưng xuất hiện một căn cứ an quy mô lớn đến , chúng chút tò mò cũng là chuyện thường tình. Không chúng vinh hạnh trở thành nhóm đầu tiên ghé thăm căn cứ ?"
Thư Tâm: "Ôi chao, chao ôi! Tính toán lớn lao đến ? dường như còn rõ tiếng lạch cạch của bàn tính từ cách xa cả trăm cây . Tham quan? Anh cảm thấy ngượng miệng khi thốt điều đó ? Đã dò la tin tức, còn khoác lên vẻ cao thượng giả tạo. Muốn thăm dò khác mà chịu khai báo danh tính, thật đúng là mặt dày đến cực điểm."
"Ồ? đề cập ư? Thật sơ suất. Vậy để giới thiệu, chúng là phái đoàn đến từ Căn cứ phía Nam của Thành phố T, cử tới để trao đổi hữu nghị với , hy vọng thể thiết lập mối quan hệ hợp tác lâu dài."
Mặt Anh Thất đổi sắc nhưng trong đáy mắt lộ chút chán ghét.
Thư Tâm: "Anh đang dối! Ăn thì hoa mỹ đấy, nhưng ngay từ đầu che giấu phận. Là vì dám dùng phận thật nên mới mượn danh nghĩa căn cứ khác ?"
Thư Tâm từ tốn nâng khẩu s.ú.n.g trong tay, chĩa thẳng đầu Anh Thất, giọng đều đều, chút gợn sóng: "Hay để nhé: Các đến từ Căn cứ phía Tây, ? Chu Lăng Kỳ, nghĩ dễ lừa đến thế ?"
Chu Lăng Kỳ: "!!!"
Chu Lăng Kỳ: "Cô ?"
Trong lòng cực độ hoang mang.