"Khụ khụ... Ngôn Mặc, chẳng lẽ mày thực sự dám g.i.ế.c tao ?! Tao là ba mày đấy! Người phụ nữ mày yêu còn đang ở đây, mày dám để cô tận mắt chứng kiến cảnh mày g.i.ế.c ba ?!"
Ánh mắt lạnh lùng, vô cảm của Ngôn Mặc khiến trong lòng Ngôn Khuyết dâng lên từng đợt hoảng loạn và nỗi sợ hãi tột độ, ông nhịn lên tiếng vùng vẫy.
Ông một loại trực giác vô cùng mãnh liệt: Ông ... e rằng sẽ thể sống sót qua đêm nay!
"Ưm... Xin ngắt lời, nhưng thực thể bịt tai hoặc mặt , như thì chuyện sẽ chẳng liên quan gì đến ."
Nghe xong những lời Ngôn Khuyết , khuôn mặt Thư Tâm kìm mà nhăn nhúm như một quả quýt chín vò nát.
Quả thực là... thể chấp nhận nổi nữa.
Vì cô lựa chọn cắt ngang những lời van vỉ vô nghĩa của đối phương.
"Mày... !"
Gà Mái Leo Núi
Ngôn Khuyết lời cô nghẹn, há hốc mồm, nghẹn lời thốt nên câu nào, những đường gân xanh nổi cộm trán ông , rõ là do phẫn nộ tột cùng đau đớn từ vết thương đang hành hạ.
"Tâm Bảo, em hãy tìm thư phòng . Anh giải quyết xong chuyện ở đây sẽ lập tức đến tìm em."
Ngôn Mặc câu của Tâm Bảo khiến bật , dịu dàng đưa tay xoa nhẹ mái tóc cô.
"Ừ ừ, em tìm thư phòng nhé, nhanh lên đó, một em sẽ sợ đấy."
Biết chuyện cần riêng với Ngôn Khuyết, Thư Tâm điều, nán thêm, dặn dò một câu bước lên tầng .
Nhìn theo bóng dáng Thư Tâm rời , Ngôn Mặc thu ánh mắt, sang Ngôn Khuyết vẫn đang vật vã nền đất.
Ngôn Khuyết lộ rõ vẻ mặt hoảng loạn tột độ. Ông cố gắng chống đỡ thể đầy thương tích, vùng vẫy lùi về phía , tìm cách thoát ...
Biệt thự nhà họ Ngôn hai phòng việc, một cái ở tầng một nối thẳng đến một đường hầm bí mật dẫn khu vực nghiên cứu, một cái ở tầng hai dùng để cất giữ bộ tài sản tích cóp cả đời của ông .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/du-tru-hang-tram-ty-cung-chong-phan-dien-tich-tru-sinh-ton/chuong-328.html.]
Trước khi đến đây, Ngôn Mặc thông báo rõ ràng cho Thư Tâm về vị trí của phòng việc, cô thẳng đến căn phòng thứ ba từ bên trái ở tầng hai.
Những vật phẩm giá trị dĩ nhiên sẽ đặt lộ liễu bên ngoài, Thư Tâm dựa theo kinh nghiệm từ những bộ phim và tiểu thuyết xem, bắt đầu dò xét khắp phòng việc, cố gắng tìm kiếm công tắc mở cửa mật thất.
"Tâm Bảo, em đang gì ?"
Cô kịp tìm bất kỳ manh mối nào, Ngôn Mặc giải quyết xong chuyện tầng trệt và bước lên.
Nhìn thấy cô vợ bé bỏng của đang chạy lăng xăng, sờ mó khắp nơi, tràn đầy sức sống và tinh lực, cảm xúc u uất trong lòng bỗng chốc tan biến chút dấu vết.
"Em đang tìm công tắc mở mật thất nè, giống trong phim truyền hình nhỉ? Tìm mãi mà chẳng thấy cơ quan kích hoạt ở ." Thư Tâm thật sự chút phiền lòng.
Ngôn Mặc khẽ bật : "Phụt — Nó ở đây ."
Không kìm tiếng , tiến đến, kéo ngăn kéo thứ hai của chiếc bàn việc , đưa tay ấn một điểm ẩn bên trong.
Cạch!
Cùng với tiếng "cạch" của cơ quan kích hoạt, giá sách đồ sộ áp sát tường khẽ dịch chuyển, để lộ một lối mật thất.
"Không đúng mà, ở trong ngăn kéo? Chẳng nó nên là một quyển sách nào đó giá, hoặc một món đồ trang trí nào đó mới hợp lý chứ? Trong phim đều diễn như mà? Chẳng nghệ thuật bắt nguồn từ cuộc sống ?"
"Phương pháp trong các bộ phim truyền hình thời từ lâu . Sau khi sử dụng quá nhiều màn ảnh, cấu trúc bảo mật trong các dinh thự của giới thượng lưu cũng đổi đáng kể. Đương nhiên, cũng những vẫn tin rằng nơi nguy hiểm nhất chính là nơi an nhất, nên họ vẫn giữ nguyên cách cũ."
Ngôn Mặc nắm tay Thư Tâm dẫn cô mật thất, kiên nhẫn giải thích cho cô .
Mật thất rộng năm, sáu mươi mét vuông, diện tích lớn, nhưng một nửa căn phòng chất đầy những chiếc rương, mỗi chiếc rương khi mở đều chất đầy những khối tinh thể lấp lánh.
Thư Tâm vung tay một cái, lập tức thu bộ tinh thể tầng thứ hai của gian cá nhân cô.
Cô đoán khi hấp thụ hết tinh thể , cô thể mở khóa tầng ba. Nghĩ đến đó thôi, sự hưng phấn khiến cô thể kìm nén .