Tính từ những đầu tiên cho đến đợt cung cấp gần nhất, tổng đối tượng vượt quá con một trăm.
Nghĩ tới Đỗ Tuyết Phong từng dẫn ông xem thành tựu nghiên cứu kinh hoàng, dày Ngôn Khuyết một trận cồn cào buồn nôn, ông vội vã rời khỏi mật thất.
Bầu trời xám xịt, một tia nắng lẻ loi. Gió lạnh thấu xương gào thét xuyên qua ngóc ngách của căn cứ, đường ai nấy cũng vô thức siết chặt vạt áo khoác.
Khu ổ chuột của Thành phố H.
Khu ổ chuột là nơi điều kiện sống tồi tệ nhất trong căn cứ. Những căn nhà tại đây dựng lên từ những vật liệu rẻ tiền, kém chất lượng nhất, khả năng giữ ấm. Cư dân sống tại đây đều là thường, sở hữu dị năng.
Mỗi khi đến mùa lạnh, khu ổ chuột luôn chứng kiến vô c.h.ế.t cóng. Năm nay cũng là ngoại lệ.
Thi thể của những c.h.ế.t chuyển đến khu hỏa táng ở phía tây căn cứ để xử lý.
Mọi t.h.i t.h.ể đều đưa lò hỏa táng để tiêu hủy, nhằm ngăn ngừa nguy cơ mầm bệnh bùng phát do xác c.h.ế.t tích tụ lâu ngày.
“Đây là chuyến t.h.i t.h.ể cuối cùng trong ngày, ký tên ở đây.” Người đàn ông quấn khăn kín mít giậm chân tại chỗ, cố xua cái lạnh đang thấm xương cốt.
“Được.” Nhân viên của lò hỏa táng nhanh chóng ký tên cuốn sổ mà đối phương đưa.
Kẻ cầm sổ chữ ký, chần chừ, xoay lên chiếc xe của , khởi động xe lẩm bẩm: “Sao mà mùa lạnh năm nay vẻ cướp nhiều sinh mạng hơn năm ngoái thế …”
Nhân viên ký tên lúc nãy đợi xe rời , lập tức đóng sập cánh cửa lò hỏa táng vội vã bên trong. Trên gương mặt gã nở nụ nịnh hót: “Viện trưởng Đỗ, bộ t.h.i t.h.ể hôm nay tập kết tại đây. Ngài cần hỗ trợ di chuyển chúng đến vị trí ?”
“Không cần, của sẽ tự đến nhận.” Đỗ Tuyết Phong quăng cho gã một túi tinh thể nhỏ: “Cứ tròn bổn phận, và nhớ giữ kín miệng. Điều gì nên , điều gì , tự khắc hiểu rõ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/du-tru-hang-tram-ty-cung-chong-phan-dien-tich-tru-sinh-ton/chuong-299.html.]
“Vâng , Viện trưởng Đỗ cứ việc an tâm. bước khỏi cánh cửa liền trở thành một tên ngốc, chẳng bất cứ điều gì cả.” Gã thể kiềm chế nổi, vội vàng mở túi tinh thể đếm, gương mặt hớn hở đến mức tài nào khép miệng .
Không cái vẻ tham lam ngốc nghếch , Đỗ Tuyết Phong xoay , vẫy tay hiệu. Những kẻ theo gã lập tức lặng lẽ, tuần tự khiêng các t.h.i t.h.ể đất lên xe chuyên dụng. Ngoại trừ tiếng sột soạt của vải bạt, hề bất kỳ âm thanh dư thừa nào khác.
Nhìn từng t.h.i t.h.ể vẫn còn tươi rói chuyển lên xe của , trong đầu Đỗ Tuyết Phong bắt đầu phác thảo những kế hoạch sử dụng chúng.
Gã chỉ thí nghiệm sống, ngay cả t.h.i t.h.ể cũng ngoại lệ, trở thành đối tượng của các thí nghiệm.
Ngôn Khuyết cung cấp các đối tượng sống cho gã thí nghiệm. Còn đối với thi thể, lò hỏa táng chính là nguồn cung cấp dồi dào và thuận lợi nhất.
Thi thể đưa đến đây ai quản lý, việc chúng thực sự đưa lò hỏa táng cũng chẳng ai kiểm tra. Chỉ cần bại lộ mắt khác thì chuyện sẽ chìm quên lãng.
Thi thể cuối cùng đưa lên xe. Đỗ Tuyết Phong lên ở ghế phụ của chiếc xe chuyên dụng. Chỉ khi tận mắt chứng kiến những "mẫu vật" đưa khu nghiên cứu, gã mới thực sự yên tâm.
Mục Kỳ Mại vốn thói quen thức dậy sớm, ngay từ hừng đông lôi kéo hai "tay mơ" Bặc Hướng Văn và Bộ Nguyên Châu sân rèn luyện thể lực.
Khu nhà họ ở khá xa sân huấn luyện dị năng giả của thành phố H, nên quyết định dẫn cả hai chạy vòng quanh các dãy nhà.
Mặc áo dày cộp chạy bộ khiến Bặc Hướng Văn thở hổn hển như một chú chó sắp cạn sức, bước chân lảo đảo, ánh mắt vô hồn dáo dác quanh.
???
Gà Mái Leo Núi
Dáng quen thuộc đến lạ, chẳng quá giống Đỗ Tuyết Phong ?
Bặc Hướng Văn vô thức chuyển hướng về phía đó. Bộ Nguyên Châu theo ngẩng đầu lên, phát hiện phía đột ngột biến mất. Cậu lấy lạ, liền bám theo để xem thứ gì thu hút sự chú ý của bạn .
"Đấy Đỗ Tuyết Phong ? Mới sáng sớm mà một chiếc xe chuyên dụng?"