"A!"
Giây tiếp theo, Chị Hồng một lực vô hình khủng khiếp quật văng xa, va đập mạnh bức tường bê tông đổ nát phía xa, phận định.
"Tâm Bảo... Tâm Bảo..."
Chưa kịp phản ứng với chuyện ai ngăn Chị Hồng , Thư Tâm ai đó ôm chặt từ phía – một vòng tay ấm áp và quen thuộc.
"Hu hu hu hu..."
Vừa thấy giọng trầm ấm của Ngôn Mặc, Thư Tâm kịp thốt lên lời nào, đôi mắt đỏ hoe, ngấn lệ.
Từ lúc chia xa Ngôn Mặc, cô luôn cố gắng kiềm chế cảm xúc, ép bản kiên cường để sống sót.
Giờ phút , ôm trong vòng tay vững chãi của , tất cả nỗi tủi hờn, sự sợ hãi và niềm khao khát dồn nén suốt chặng đường dài như vỡ òa, nhấn chìm cô trong cảm xúc hỗn loạn.
Không cần mạnh mẽ giấu giếm nữa, Thư Tâm xoay ôm chặt lấy eo , vùi đầu lòng mà thật lớn, trút hết gánh nặng cảm xúc.
"Được , , ngoan nào..."
"Tâm Bảo, đừng nữa..."
"Cuối cùng cũng tìm thấy em , đừng sợ nữa nhé..."
Từng giọt nước mắt nóng hổi của Thư Tâm rơi xuống như từng nhát d.a.o đ.â.m trái tim Ngôn Mặc, khiến tim nhức nhối như xé nát, đau đớn đến tận cùng.
Thư Tâm quá dữ dội, Ngôn Mặc lo cô sẽ ngạt thở, nhẹ nhàng vỗ về tấm lưng gầy của cô. Ánh mắt ngập tràn vui sướng khi tìm bảo vật của đời , ôm chặt dịu dàng dỗ dành.
Lúc , đám từng áp giải Bộ Nguyên Châu thấy kẻ dẫn đầu của mới xuất hiện hạ gục chỉ với một đòn duy nhất, ai nấy đều nhận đối phương bình thường.
Nhân lúc đối phương để ý tới , cả đám đầu bỏ chạy tán loạn.
Giữ mạng là , ai còn quan tâm sống c.h.ế.t của kẻ dẫn đầu nữa?
Động tĩnh bỏ chạy lớn như thế, chỉ cần mù và c.h.ế.t thì ai để ý đến.
Ngôn Mặc hề tay ngăn cản, chỉ lướt mắt nhẹ về phía đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/du-tru-hang-tram-ty-cung-chong-phan-dien-tich-tru-sinh-ton/chuong-222.html.]
Không cần vội vã. Chỉ cần là kẻ tổn thương Tâm Bảo của , sẽ buông tha bất cứ ai. Món nợ , sẽ thanh toán .
Gà Mái Leo Núi
Giờ khắc , điều quan trọng nhất là vỗ về bảo bối trong vòng tay, thể để cô tiếp tục . Nếu , cổ họng cô sẽ khó chịu mất.
"Tâm Bảo, đừng nữa ... Em đến mức tim như tan chảy ..."
Bị bỏ phía , Bặc Hướng Văn và Mục Kỳ Mại trao đổi ánh mắt ngơ ngác, lập tức điều khiển xe đuổi theo hướng Ngôn Mặc biến mất.
Trong lòng cả hai đều vô cùng sốt ruột nhưng thể bỏ xe , đành bám theo phía .
Ban đầu, họ cứ đuổi theo mà thấy bóng dáng Ngôn Mặc , xe đành đỗ bên đường chờ đưa Thư Tâm .
Ai ngờ đúng lúc đó, mấy kẻ thoát khỏi hiện trường hoảng loạn chạy .
Bặc Hướng Văn và Mục Kỳ Mại chút nghĩ ngợi, trực tiếp tay tóm gọn những kẻ đó.
Mặc kệ bắt nhầm , cứ tóm ! Nhìn bộ dạng gian xảo của chúng, chẳng vẻ gì là lành, moi thông tin hữu ích từ miệng chúng.
Mấy kẻ bắt: "Thật sự cảm ơn các vị! Vừa thoát khỏi miệng hổ rơi miệng sói!"
Thư Tâm xong cũng dần bình tĩnh , bắt đầu cảm thấy hổ.
Giữa chốn đông mà lớn như , đặc biệt là còn Bộ Nguyên Châu cạnh suốt từ đầu đến cuối hết. Sau , mỗi gặp chắc cô sẽ hổ đến mức chỉ biến mất khỏi tầm mắt .
"Em ... thấy hổ quá!"
"Không , gì đáng hổ cả. Không ai thấy ."
Bộ Nguyên Châu, một kẻ " thuộc loài ": "Chẳng mấy chốc, loại khỏi danh sách con ? Quả là một trải nghiệm độc đáo!"
Mấy chạy bắt: "Chúng đúng là xứng thật... Xin cáo từ!"
Khóc một trận xong, Thư Tâm ngẩng đầu lên liền thấy lớp phấn nền mặt in đầy lên áo của Ngôn Mặc.
Cứu !
Cứu với! Ai cứu với!
Hỏi: Sau khi xong phát hiện phấn nền mặt dính đầy lên áo bạn trai thì ? Đợi trực tuyến! Gấp lắm!