“Vừa Trương Khâu giải thích rõ . Giáo sư Lương chỉ là do thiếu nước, dinh dưỡng và kiệt sức quá mức dẫn đến ngất xỉu. Chúng cho ông ăn uống, đợi ông tỉnh là sẽ thôi.” Tiêu Lâu lùi vội một bước, kéo giãn cách với Lương Nhã Quân, khiến cô mất thăng bằng suýt ngã sấp.
Nhìn thấy cảnh tượng , các thành viên trong đội hề tỏ ngạc nhiên.
Khi còn trong quân ngũ, Tiêu Lâu là một nam châm hút phái nữ. Để thu hút sự chú ý của , vô cô gái tìm đủ cách tiếp cận. Với tư cách đồng đội, họ quá quen thuộc với những màn trình diễn tương tự.
Màn "tấn công" của Lương Nhã Quân quả thực quá ngây thơ, so với những chiêu trò mà các cô gái đây từng dùng để quyến rũ Tiêu Lâu thì chỉ như một trò đùa trẻ con.
Diệp Vũ An thì Lương Nhã Quân đang quấn quýt Tiêu Lâu với vẻ thích thú, chút tức giận nào.
Khi ánh mắt Tiêu Lâu bắt gặp vẻ mặt xem trò vui của Diệp Vũ An, hiểu trong lòng chợt dâng lên một sự khó chịu khó tả. Sắc mặt càng thêm lạnh lùng, trực tiếp phớt lờ Lương Nhã Quân đang định tiếp tục sáp gần, sải bước nhanh trở về xe.
Không cần thấy lời họ , chỉ cần quan sát cảnh tượng mắt, Thư Tâm tự phác thảo trong đầu một vở kịch tình yêu dài vạn chữ.
Qua khung cửa sổ nhỏ, cô thể thấy chỉ ba cứu: hai nam, một nữ.
Chỉ vỏn vẹn ba nạn nhân, mà đội của Tiêu Lâu mất một thời gian hề ngắn để bên trong. Có vẻ như điều gì đó bất ngờ xảy mà họ .
Từ những hình ảnh lướt qua, Thư Tâm suy đoán cô gái cứu vẻ sớm lòng "nam chính" Tiêu Lâu.
Phải , cái "kiếp đào hoa" phiền phức Tiêu Lâu hút mất !
Làm bây giờ, cô thể kìm một chút vui sướng trong lòng. Ha ha, đúng là quá xa !
Thư Tâm che miệng, khúc khích như một đứa trẻ lén lút trộm món đồ chơi yêu thích.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/du-tru-hang-tram-ty-cung-chong-phan-dien-tich-tru-sinh-ton/chuong-186.html.]
“Tâm Bảo, giờ em yên tâm rằng khác sẽ còn thích nữa chứ?” Thấy Thư Tâm tinh quái, Ngôn Mặc chỉ thở dài bất lực buồn .
Sau hai giờ nghỉ ngơi, lều của Tiêu Lâu và đội dựng lên ngay gần lều của Ngôn Mặc và Thư Tâm.
Khi đến giờ ăn tối, Thư Tâm mới cùng bước khỏi lều.
Thư Tâm lướt tình hình bên phía đội Tiêu Lâu. Ba cứu tỉnh táo trở , cạnh đống lửa, ngoại trừ sự mệt mỏi thì họ bất kỳ vết thương nghiêm trọng nào.
Khi nhóm xong lửa trại và định chỗ , Tiêu Lâu dẫn ba cứu đến.
“Đây là đội trưởng đội Phá Hiểu, Ngôn Mặc, cùng với các thành viên Bặc Hướng Văn, Mục Kỳ Mại và Thư Tâm. Để các vị thể an thoát ngoài, đội Phá Hiểu cũng góp một phần công sức nhỏ.”
“Còn đây là giáo sư Lương Bối, nhà nghiên cứu Ninh Chính Nguyên, và cháu gái của giáo sư Lương, Lương Nhã Quân.” Nghe giới thiệu, ba khẽ gật đầu đáp như một lời chào.
“Cảm ơn đến giải cứu. Sau nếu bất cứ việc gì cần giúp đỡ, cứ việc , nhất định sẽ dốc sức tương trợ.”
Sau khi ăn uống no đủ và nghỉ ngơi thêm vài giờ, Lương Bối hồi phục đáng kể sức lực, đủ để thể tự dậy.
Lúc Tiêu Lâu giải cứu, ông thông báo là còn một đội khác bên ngoài nhưng họ tham gia . Giờ đây, Tiêu Lâu nhắc đến việc giới thiệu họ. Trong lòng Lương Bối khỏi bắt đầu nhen nhóm những tính toán riêng.
Một đội biệt phái thực hiện nhiệm vụ cứu trợ, sức mạnh chắc chắn tầm thường. Trước khi đến Căn cứ Thành phố C, Lương Bối cần tận dụng cơ hội thiết lập mối quan hệ với hai đội dị năng giả , điều chỉ lợi chứ hề hại cho việc ông kiến tạo nền tảng vững chắc tại Căn cứ Thành phố C.
Bộ não Lương Bối vận hành như một cỗ máy tính toán lợi ích, dù vẻ mặt vẫn toát lên sự cảm kích giả tạo.
Gà Mái Leo Núi
"Nhiệm vụ cứu trợ là trọng trách do căn cứ giao phó. Sau khi thành, căn cứ cũng sẽ ban thưởng hậu hĩnh. Giáo sư Lương cần quá bận tâm."