Cảm giác mỗi ngày ngoài đều khác giám sát từng li từng tí thật sự khó chịu!
"E rằng trong chuyện lẽ thể thiếu bàn tay của gia tộc Bạch. Gần đây chúng tìm họ gây phiền phức, lẽ họ thể yên, cuối cùng đành tay thăm dò."
Ngôn Mặc mỉm nhẹ, ánh mắt vẫn tập trung bàn cờ đang bày mặt.
"Dùng cách để thăm dò thực lực của chúng thì chỉ thể là Bạch Hướng Địch thôi." Thư Tâm khẽ khẩy.
Gà Mái Leo Núi
"Cái gì? Chị dâu, chị khẳng định là Bạch Hướng Địch? Không tên Bạch Chính Sơ đó ?"
"Hừ, coi thường Bạch Chính Sơ , cái vẻ thiếu linh hoạt của , chắc chắn thể nghĩ mưu kế . Hơn nữa, lợi dụng khác tay sai chính là sở trường của Bạch Hướng Địch."
Thư Tâm xong, đặt quân cờ đen cuối cùng xuống bàn.
"Phì ... Hahahaha! Thiếu sót bộ não, hahahahaha, chị dâu, chị chuyện càng ngày càng trúng tim đen !"
Bặc Hướng Văn vỗ đùi, đến chảy cả nước mắt.
" cố ý chế giễu , lời khách quan! Có gì đáng chứ!"
Nhìn Bặc Hướng Văn đến ngã ngửa, Thư Tâm vội vàng nhấn mạnh tính khách quan trong lời nhận xét của .
"Nghe em vẻ am hiểu Bạch Chính Sơ thì ."
Ngôn Mặc nhẹ nhàng buông một câu, nhưng khiến Thư Tâm giật thon thót.
"Làm chuyện đó chứ? Em hiểu gì về ! Thật sự là vẻ mặt ngốc nghếch của tổn thương trái tim non nớt của em, nên mới để ấn tượng sâu sắc đến thế thôi!"
"À là thế. Vậy trong mắt em, trông như thế nào nhỉ? Anh quả thực chút tò mò đó."
Ngôn Mặc chống cằm, khóe mắt khẽ nhếch, nghiêng đầu cô.
Ánh mắt đó khiến Thư Tâm cảm thấy một luồng tê dại lan tỏa khắp tâm trí!
Ánh mắt Ngôn Mặc tràn đầy vẻ kinh ngạc và hứng thú, hệt như một vị quân vương yêu tinh mê hoặc đến mất hồn.
"Trong mắt em, ... Là một yêu nghiệt!" Đầu óc Thư Tâm lập tức trở nên m.ô.n.g lung, thốt những lời cất giấu tận đáy lòng.
"Ồ... Yêu nghiệt ư? Vậy em thích 'yêu nghiệt' ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/du-tru-hang-tram-ty-cung-chong-phan-dien-tich-tru-sinh-ton/chuong-168.html.]
"Ưm ưm, thích chứ! Rất thích!"
"Ừm, nếu em thích là ."
Ngôn Mặc nhận câu trả lời , mỉm nhẹ, nhanh chóng trở vẻ thường ngày, tâm trạng vô cùng phấn khởi.
"Anh! Anh giở trò mê hoặc em nữa!"
Khi Thư Tâm phản ứng , khuôn mặt đỏ bừng, tự mắng kém cỏi đến thế!
Lần nào cũng Ngôn Mặc mê hoặc đến chống đỡ nổi!
Ngôn Mặc dựa dung mạo mà cô thể kháng cự, khiến cô thốt bao nhiêu điều thầm kín !
Điều đáng ghét là, trong những lúc đó, còn lợi dụng dung mạo dụ dỗ cô những lời lẽ cực kỳ ngượng ngùng, hoặc thực hiện những hành động táo bạo đến hổ!
Đáng tiếc là cô hề chút sức kháng cự nào, chiêu "mỹ nam kế" của Ngôn Mặc nào cũng thành công mỹ mãn.
"Tâm Bảo, thắng nữa ."
Ngôn Mặc đặt quân cờ trắng xuống, bàn cờ, năm quân trắng tạo thành một hàng thẳng, bao vây lấy quân đen.
"!!!"
"Không tính! Tất cả là do dùng mỹ nam kế em mất tập trung, chơi nữa , em chắc chắn sẽ thắng!"
Thư Tâm nhanh nhẹn thu gom các quân cờ .
"Chị dâu... Chỉ trong nửa giờ, chị viện đến bảy tám lý do khác để bào chữa cho thất bại của , khuyên chị nên sớm từ bỏ . Với Anh Mặc, chơi những trò cần thuần túy trí óc thì chị cửa thắng ."
Nghe thấy lối biện minh quen thuộc, Bặc Hướng Văn vẻ mặt phức tạp, lên tiếng khuyên nhủ.
Thực sự khâm phục Thư Tâm, thể kiên trì từ bỏ sự "tấn công" khoan nhượng của Ngôn Mặc.
"Cậu , chúng chơi cờ vua ! Trò thì dựa may mắn !"
Thư Tâm nhanh nhẹn dọn bàn cờ cũ , đặt một bộ cờ vua mới tinh lên.
Cả ba đàn ông: "..."
"Khụ, thôi đùa nữa, chúng bàn chuyện chính ! Vừa chẳng nhắc đến việc gia tộc Bạch đang nhân cơ hội để thăm dò thực lực của chúng ?"