Cũng ít mới căn cứ hôm nay, đang quan sát giá cả trong căn tin giống như bọn họ lúc nãy.
"Ưm, mì xào ngon thật đấy!"
Thư Tâm thử một miếng mì xào còn đang bốc , chút ngạc nhiên .
Vị của nó ngon hơn cô tưởng nhiều.
Gà Mái Leo Núi
"Ưm, món cơm cũng tồi, khá chính thống."
Bặc Hướng Văn cũng lên tiếng nhận xét.
Ngôn Mặc và Mục Kỳ Mại ý kiến gì đặc biệt, đối với họ thì chỉ cần đồ ăn hư là thể chấp nhận .
Bữa trưa kết thúc, nghỉ một lúc tiếp tục tách hành động.
Sau khi nửa vòng căn cứ, Thư Tâm và Ngôn Mặc đường , ngang qua một con phố khá náo nhiệt.
"Ôi, bên đó náo nhiệt quá! Chúng ghé xem một chút ?"
Thư Tâm khẽ lay tay Ngôn Mặc, ánh mắt ngừng dõi về phía đó. Vừa dứt lời, cô kéo thẳng tới.
"Được."
Ngôn Mặc dịu dàng đáp, thuận theo lực kéo của Thư Tâm mà về phía .
Khi đến gần, Thư Tâm mới nhận con phố ... hệt như một khu chợ đêm sầm uất thời tiền mạt thế.
Vô đang bày bán đủ loại mặt hàng con phố .
Cách thức giao dịch thể là thanh toán bằng điểm năng lượng theo giá bán niêm yết, hoặc thể trao đổi vật phẩm trực tiếp, chỉ cần bán cần thứ gì đó và mua thể đem đến.
Ban ngày đều ngoài nhiệm vụ nên thời gian.
Đến chiều tối, khi đều rảnh rỗi, họ tự giác tạo thành một khu chợ đêm.
Căn cứ Thành phố C chỉ công nhận mà còn cử đội tuần tra dị năng giả đảm bảo an ninh mỗi tối tại khu chợ , nhằm ngăn chặn hành vi phá hoại cướp bóc.
Sau một ngày dài mệt mỏi, Thư Tâm chợt cảm thấy tinh thần phấn chấn lạ thường khi ngắm những quầy hàng nhỏ rực rỡ sắc màu.
Cô kéo Ngôn Mặc lướt qua những quầy hàng vẻ thú vị.
Có khá nhiều đang dạo ở các quầy , Ngôn Mặc theo sát bên cạnh Thư Tâm, kín đáo che chắn cho cô khỏi những dòng xô đẩy, ánh mắt trìu mến rời nửa bước, khóe môi mỉm Thư Tâm vui vẻ, chiều theo điều cô thích.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/du-tru-hang-tram-ty-cung-chong-phan-dien-tich-tru-sinh-ton/chuong-138.html.]
Dạo quanh hết con phố, dù tìm thấy món đồ nào đặc biệt mà cần, nhưng Thư Tâm vẫn thấy vui vẻ khôn tả.
Mọi thứ bày bán ở đây đều sẵn trong gian riêng của cô, cái cô thực sự tận hưởng là cảm giác dạo chơi, hòa khí sống động .
Cô ngờ rằng, ngay cả giữa thời mạt thế tàn khốc, vẫn thể tìm thấy niềm vui giản dị của những buổi mua sắm nhộn nhịp.
"Mệt quá! Chúng còn bao lâu nữa mới về đến khu biệt thự?"
Sau khi vui vẻ xong, bước khỏi con phố , cảm giác mệt mỏi của Thư Tâm càng rõ rệt hơn.
"Chắc còn thêm nửa tiếng nữa. Lên , cõng em về."
Ngôn Mặc xoa đầu Thư Tâm, xổm xuống, chờ cô leo lên.
"Hehe, bụng quá! Chụt chụt!"
Thư Tâm định lưng Ngôn Mặc, nhanh chóng đặt một nụ hôn chụt lên má , rạng rỡ .
Ngôn Mặc chỉ khẽ lắc đầu, nở nụ dịu dàng thêm lời nào.
Anh khẽ nâng cô lên cao hơn một chút, đảm bảo cô an sải bước đều đặn tiến về phía .
"Tâm Bảo, em đang gì trong phòng ? Sao khóa cửa nữa ?"
Ngôn Mặc chút bất lực bên ngoài cửa phòng.
Chỉ trong ba ngày ngắn ngủi, đây là thứ năm cô "chặn cửa" khi bước phòng.
Bạn gái lúc nào cũng bí ẩn như , chẳng đang bận rộn gì mà .
"Ôi, tới ngay đây! Em xong !"
Thư Tâm vội vàng dọn dẹp những thứ vương vãi giường.
Cô đảm bảo còn bất cứ vật phẩm 'nhạy cảm' nào sót giường, mới dậy mở cửa.
"Tâm Bảo, mấy ngày nay em cứ đóng cửa bí mật như thế, rốt cuộc một trong phòng gì ?"
Nhìn Thư Tâm mặt với nụ tươi rói, Ngôn Mặc nhẹ nhàng chọc trán cô.
"Không gì cả, đừng hỏi nữa mà."
Thư Tâm khéo léo lảng tránh câu hỏi của Ngôn Mặc, chuyển chủ đề sang bữa tối nay.
"Tiệc sinh nhật của em chuẩn xong ?"