Năm ngày trôi qua, nhóm Thư Tâm nửa chặng đường đến thành phố C.
Trên đường, lượng chạy trốn khỏi thảm họa ngày càng tăng lên đến mức thể thấy bằng mắt thường, buộc họ đổi sang xe việt dã để dễ dàng di chuyển qua những địa hình phức tạp.
Tất cả những kẻ gây rối, từ đám cướp bóc đến lũ tang thi chặn đường, đều ba Ngôn Mặc giải quyết gọn ghẽ, để dấu vết.
Sau khi nghỉ trưa nhanh chóng, cả nhóm tiếp tục lên đường. Buổi chiều đến lượt Thư Tâm cầm lái.
Mỗi Thư Tâm vị trí tài xế, Ngôn Mặc một cách tự nhiên sẽ chuyển sang ghế phụ, còn Bặc Hướng Văn và Mục Kỳ Mại yên vị ở ghế .
Hôm nay, xe chạy một đoạn thì từ xa, Thư Tâm thấy ven đường một phụ nữ ôm một đứa trẻ sơ sinh, vẻ mặt lo lắng giơ tay vẫy xe họ.
Ngôn Mặc bên cạnh cùng với Bặc Hướng Văn và Mục Kỳ Mại , ánh mắt đồng loạt biến đổi, nhưng ai lên tiếng, chỉ lẳng lặng quan sát.
"Ơ?"
Thư Tâm thấy dáng vẻ phụ nữ , biểu cảm mặt cô tràn đầy tò mò và một chút phấn khích khó tả.
Nói nhỉ? Nói nhỉ?
Tình huống thật quen thuộc! Cái chiêu trò cũng quá quen thuộc !
Đây chẳng chính là chiêu trò lừa đảo từng xuất hiện trong quyển tiểu thuyết cô tối qua !
Tối qua mới xong, hôm nay gặp một kịch bản y chang.
Chẳng lẽ dàn dựng chiêu cũng cùng một cuốn sách với cô ?
Lý thuyết giấy cuối cùng cũng chỉ là hời hợt, chỉ Thư Tâm mới hiểu thấu đáo từng chi tiết.
Thư Tâm đúng theo ý phụ nữ đó, dừng xe nhưng hạ cửa kính ngay mà quan sát kỹ "diễn xuất" của đối phương qua lớp kính chắn gió.
Chậc, mà chướng mắt thế nhỉ?
Lừa đảo mà chẳng chút tâm huyết nào cả!
"Chị ơi, bày mưu tính kế cho chị cuốn 'Cưng Chiều Mạt Thế' ?"
Thư Tâm hạ kính xe xuống, một câu của cô khiến phụ nữ hình.
"C... Cái gì?"
"Diễn xuất của chị kém quá đó, lừa thì nhập tâm, cảm xúc! Cảm xúc hiểu ? Diễn mà cảm xúc thì là diễn vô hồn! Cố lên nha!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/du-tru-hang-tram-ty-cung-chong-phan-dien-tich-tru-sinh-ton/chuong-112.html.]
Thư Tâm cho đối phương thời gian phản ứng, tuôn hết những lời kéo kính lên, lái xe xẹt ngang qua, sát đến mức quẹt cả áo phụ nữ, phóng vút trong bụi mù.
Chỉ để phụ nữ ngơ ngác tại chỗ, hít đầy một miệng khói xe.
Cả quá trình hình như sai sai ở đó nhỉ?
Không kể lể cảnh thảm thương để lấy lòng thương, khiến đối phương hạ cảnh giác đó...
Người theo kịch bản ?
Là do họ vấn đề là do vấn đề?
Người phụ nữ rơi vòng xoáy tự nghi ngờ sâu sắc.
"He he he he..."
Bên , Thư Tâm lái xe lao vút mà ngớt. Nếu còn đang cầm lái, an nguy của cả xe phụ thuộc thì cô lăn mà lăn lộn .
"Nghịch ngợm quá."
Ngôn Mặc khẽ đỡ lấy Thư Tâm đang run lên vì , trong giọng mang ý cưng chiều.
"Ha ha ha ha ha ha..."
Bặc Hướng Văn thì sảng khoái hơn nhiều, nhất là khi xe qua , còn cố ý ngoái đầu vẻ mặt đơ tập của phụ nữ .
"Thế nào? Màn trình diễn của em tệ chứ?"
Thư Tâm nghiêng đầu, gương mặt phảng phất vẻ kiêu hãnh nho nhỏ.
Gà Mái Leo Núi
"Ừ, , quả hổ danh Tâm Bảo của ."
Ngôn Mặc chút do dự ngợi khen phụ nữ của .
"Đương nhiên ! Dựng nên bức tường thành kiên cố chống lừa đảo, rèn giũa nhãn lực sắc bén để nhận diện gian trá. Chống lừa đảo, tất cả đều bắt đầu từ em!"
Nhóm của Ngôn Mặc đó phụ nữ với vẻ ngoài đáng ngờ ngay từ ánh mắt đầu tiên. Họ lên tiếng nhắc nhở Thư Tâm, xem cô đủ cảnh giác và đề phòng , đồng thời là một cơ hội để rèn giũa cô.
Thư Tâm thể hiện , vượt xa dự đoán của họ.
Họ vốn tưởng rằng Thư Tâm là con gái, khi đối mặt với đồng giới, nhất là một bế con nhỏ, cô sẽ dễ mềm lòng, để bản năng lấn át lý trí và suy yếu cảnh giác.
Không ngờ Thư Tâm phá vỡ kịch bản, chỉ một ánh mắt xuyên thấu màn kịch lừa đảo, khiến kẻ ngượng nghịu tiếp tục .