Dù Một Người Cũng Đừng Mong Được Trọng Sinh - Chương 74: Đàn dương cầm

Cập nhật lúc: 2025-11-08 00:48:23
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Ngu Hân đúng là từng Ngu Viện đàn dương cầm dễ .

 

Từ thứ Hai đến thứ Sáu, cô thường luyện đàn nửa tiếng bữa tối, kéo dài một tiếng.

 

Cuối tuần thì bắt đầu luyện đàn lúc 10 giờ sáng, đến bữa trưa thì kết thúc.

 

hôm nay các nàng đến chơi, Ngu Viện liền luyện đàn. Thấy cô đang cây dương cầm, Cố Thanh Hoan cảm thấy chắc là cô cũng đàn.

 

“Nó tớ đàn dễ ?” Ngu Viện sửng sốt.

 

, nhạc nền khi học bài.” Cố Thanh Hoan gật đầu.

 

Ngu Hân sống những ngày tháng như thế nào, trong điều kiện gian khổ như mà cô còn thể học tập , huống chi là bây giờ.

 

Tiếng đàn dương cầm của Ngu Viện đối với cô là quấy rầy, ngược , còn thể thả lỏng tâm trạng.

 

Ngu Viện nhếch mép, nhưng Cố Thanh Hoan nên cứng rắn kìm , biểu cảm cứng đờ trông đến kỳ quặc, giọng cũng trở nên chói tai: “Nó, nó cái gì! Nó bao giờ học dương cầm, tớ đàn cỡ nào!”

 

Cố Thanh Hoan về phía kệ trưng bày trong phòng khách, bên đặt các loại cúp lớn nhỏ, tấm biển kim loại ở bệ cúp khắc tên Ngu Viện.

 

“Dù học qua, hiểu cách thưởng thức từ góc độ chuyên nghiệp, nhưng thấy dễ thì chính là dễ .” Cố Thanh Hoan , hỏi thêm, “Không đàn ?”

 

“Ai đàn cho chứ!” Ngu Viện lườm Cố Thanh Hoan một cái, cô đặt mạnh cái ly xuống, nhưng tay giơ lên, cuối cùng như nhớ điều gì, chần chừ đặt xuống thật chậm, chỉ phát một tiếng nhẹ.

 

“Ồ,” Cố Thanh Hoan hiểu , “Cậu lo chúng tớ thức giấc.”

 

“Không tớ lo!” Ngu Viện hung hăng , “Là ba kêu tớ ảnh hưởng đến các , nếu ai thèm quan tâm các chứ!”

 

Tính tình tệ thật, Cố Thanh Hoan nghĩ, đương nhiên, điều cũng dễ hiểu.

 

Thử nghĩ nếu nàng vì nhà khách đến, nhà yêu cầu cái , cái , ngay cả thói quen thường ngày cũng vì khách mà đổi, nàng cũng sẽ tâm lý chống đối.

 

Huống chi đối với Ngu Viện, các nàng là bạn của Ngu Hân, sẽ nâng cao “địa vị gia đình” của Ngu Hân, khiến Ngu Viện nảy sinh cảm giác nguy cơ, là hết sức bình thường.

 

Cố Thanh Hoan cũng thật sự Ngu Viện đàn dương cầm, chỉ là tìm chủ đề để khí bớt ngượng ngùng, thuận tiện tìm hiểu suy nghĩ của Ngu Viện.

 

Ngu Viện , nàng cảm thấy thể thêm chút nữa: “Vậy thử đổi cách nghĩ xem?”

 

“Cái gì?” Ngu Viện theo bản năng đáp lời, phản ứng chút bực bội, tại chuyện với Cố Thanh Hoan, luôn là cô dắt mũi !

 

“Ừm… Cậu là một phần của gia đình , khi nhà khách, với tư cách là chủ nhà, chiêu đãi khách thật , cũng là một cơ hội để thể hiện bản đúng ?” Cố Thanh Hoan nghĩ .

 

Hồi nhỏ nàng cũng thích khách đến nhà, cảm giác gian của xâm chiếm, huống chi là gặp mấy đứa nhỏ hơn, nếu chúng nó lục lọi đồ của nàng, Cố Thanh Hoan thể tức đến phát .

 

mà, Cố Hải Yến dạy nàng một cách khác.

 

“Hoan Hoan, nếu con bảo vệ đồ của , con cho khác , đó là của con, để khác thấy thái độ của con.”

 

Thế là, Cố Hải Yến phụ trách đối phó với phụ , còn Cố Thanh Hoan thì tự đối phó với bọn trẻ con.

 

Khi phụ khác hỏi về những món đồ quý của Cố Thanh Hoan, Cố Hải Yến sẽ lấy đồ của Cố Thanh Hoan tặng, mà chỉ cho họ cách thức món đồ đó.

 

Còn Cố Thanh Hoan sẽ cho bọn trẻ con , đây là phòng của nàng, đây là đồ chơi nàng thích.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/du-mot-nguoi-cung-dung-mong-duoc-trong-sinh/chuong-74-dan-duong-cam.html.]

 

Cái thể chia sẻ, nhưng cái động , món ăn vặt ăn hết thể mua cái mới, nhưng con búp bê là món quà sinh nhật quan trọng, hỏng nó nàng sẽ buồn.

 

Mọi thể cùng chơi vui vẻ, nhưng nếu đối phương tự tiện động đồ quan trọng của nàng, nàng sẽ lớn tiếng nhắc nhở, ngăn cản đối phương.

 

Nếu thật sự xảy mâu thuẫn, Cố Hải Yến cũng sẽ kiên quyết về phía Cố Thanh Hoan, để nàng chịu thiệt.

 

Lâu dần, những phụ và trẻ con lịch sự tự nhiên sẽ đến nữa, còn những đều rõ đồ nào động, đồ nào , gặp thứ rõ nhưng tò mò, cũng sẽ chủ động hỏi Cố Thanh Hoan .

 

Cố Thanh Hoan cảm thấy tình hình của Ngu Viện bây giờ cũng tương tự, vì cảm thấy khách ảnh hưởng đến , bằng để cô ở góc độ “chủ nhà” mà suy nghĩ xem nên tiếp đãi khách thế nào.

 

Ngu Viện ngẩn , im lặng hồi lâu, mới nhỏ giọng : “Theo ý , tớ là chủ nhân của nhà ?”

 

“Thật tớ Hân Bảo mới là con gái của nhà họ Ngu, nhưng mà, cũng nuôi dưỡng với tư cách là con gái nhà họ Ngu đến nay, hiện tại vẫn mang phận , tớ nghĩ, là một trong những chủ nhân của nhà cũng .” Cố Thanh Hoan .

 

Hiện tại mà , Ngu Viện là con gái nhà họ Ngu , là do Ngu Văn Lễ quyết định, nếu ông công nhận, thì Ngu Viện chính là nhà họ Ngu.

 

Ngu Hân cũng để bụng chuyện , dù , cũng Ngu Viện , Ngu Hân sẽ nhiều tài nguyên hơn.

 

đến đây, Cố Thanh Hoan nhớ một chuyện.

 

Ngu Viện… gia đình ruột thịt của cô ?

 

Ngu Hân đúng là tráo đổi với Ngu Viện, nhưng cô cũng đổi đến gia đình ruột thịt của Ngu Viện, mà là vứt bỏ, đó mới cái ổ sói nhặt về.

 

Cho nên, nhà họ Ngu tìm gia đình ruột thịt của Ngu Viện ? Cô ba ruột của là ai ?

 

“Tớ nó mới là con gái ruột của ba !” Ngu Viện hùng hổ một câu, nhưng vì nửa câu của Cố Thanh Hoan mà tâm trạng chút lên.

 

cân nhắc thấy Cố Thanh Hoan cũng sai: Ngu Hân mời bạn, đó chính là khách của nhà họ Ngu, nhà họ Ngu, thì Cố Thanh Hoan và Giang Sở Sở cũng chính là khách của cô !

 

so đo với khách gì! Cô cho khách thấy rõ, địa vị của cô ở cái nhà !

 

Giang Sở Sở tỉnh dậy trong tiếng đàn dương cầm. Hiệu quả cách âm của căn phòng thật , chỉ là cô thông khí nên chỉ đóng cửa lưới, vì vẫn thể thấy.

 

Tiếng đàn đàn cũng tệ… Giang Sở Sở mơ màng nghĩ, đột nhiên tỉnh táo: Khoan , ai đang đàn dương cầm?

 

Đồng hồ báo thức còn vài phút nữa mới reo, Giang Sở Sở tiện tay tắt , sửa sang quần áo vội vàng khỏi phòng. Lúc đến phòng khách, Ngu Hân cũng từ lầu xuống.

 

Hai liền thấy Ngu Viện đang đàn dương cầm, Cố Thanh Hoan bên cạnh, đàn ngớt.

 

Cố Thanh Hoan: “Bản là bản gì thế?”

 

Ngu Viện: “Khúc luyện tập Opus 25, 2 của Chopin. Mà thôi, hiểu cách ? Dù cũng là nhạc của Chopin.”

 

Cố Thanh Hoan: “Để tớ tra…”

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

Ngu Viện: “Tra cái gì mà tra! Nghe cho đàng hoàng ! Không !”

 

Giang Sở Sở sờ trán, chuyện gì thế ? Ngủ một giấc dậy Cố Thanh Hoan với Ngu Viện như ?

 

Ngu Hân hiển nhiên cũng chút ngơ ngác, nhưng, thật, cô cũng quá bất ngờ.

 

Cố Thanh Hoan và Ngu Viện mâu thuẫn xung đột gì, chỉ bằng EQ và khả năng giao tiếp của nàng , chuyện với bất kỳ ai cũng là điều bình thường mà, đúng ?

 

 

Loading...