Dù Một Người Cũng Đừng Mong Được Trọng Sinh - Chương 125: Ngủ chung
Cập nhật lúc: 2025-12-17 15:25:06
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngải Nịnh ngơ ngác giơ đũa, bao giờ nghĩ tới, còn cách giải thích kiểu .
Cậu là “sản phẩm kém cỏi” kế thừa gen của tên cặn bã , mà là “ bảo vệ” đời để giúp thoát khỏi hố lửa.
Nghĩ như , tâm trạng cả khác hẳn.
Hà Mông Cố Thanh Hoan bằng ánh mắt sùng bái, đây cô xem TV thấy nhân vật trong phim chỉ cần mấp máy môi là thể thuyết phục khác, còn cảm thấy thật lố bịch.
Hiện tại xem , đều là thật cả! Thì thật sự thể dùng một câu mang hiệu quả khai sáng!
Cô cũng bạn thanh mai trúc mã nhà vẫn luôn để ý chuyện là con của tên khốn , nhưng cô khuyên Ngải Nịnh, giống tên khốn đó, tìm sự khác biệt giữa họ.
Không ngờ còn cách giải thích , tư duy mở mang hẳn!
Cố Thanh Hoan ăn nhiều thịt, ngán, bắt đầu nhúng rau xanh ăn.
Tính cách của Ngải Nịnh, cô từng chứng kiến, chút bướng bỉnh, nhưng bản tính thật cũng , thậm chí thể là tâm tư nhạy cảm.
Hôm nay tình hình gia đình , Cố Thanh Hoan cũng thể hiểu, đơn giản là khuyên từ một góc độ khác.
So với việc nghĩ về cha ruột đáng ghét, thì suy nghĩ về sự giúp đỡ của đối với hơn ?
Ngải Nịnh đột nhiên lên: “Xin , tớ vệ sinh một chút.”
Nói xong, vội vàng chạy , để Cố Thanh Hoan và Hà Mông còn tại chỗ.
Hà Mông lấy tinh thần, nhiệt tình với Cố Thanh Hoan: “Cậu còn ăn gì ? Tớ nhúng giúp !”
Cố Thanh Hoan ngăn , cũng ngoan ngoãn chấp nhận ý , chờ Hà Mông đút cho ăn.
“A Nịnh với tớ về từ sớm , bảo lớp trưởng lớp đặc biệt lợi hại.” Hà Mông chằm chằm miếng thịt, , “Tớ cũng tò mò, hôm nay cuối cùng cũng cơ hội quen .”
Cố Thanh Hoan trần nhà: “Tớ thấy chắc lời ho gì ...” Ấn tượng của nàng sâu nhất, chỉ chuyện nàng phiền Ngải Nịnh, còn giáo huấn .
Hà Mông bật : “Không, thật mà, đều là khen !”
“Tuy rằng từ những gì , dì Uyển vẻ đáng thương, nhưng thật dì giỏi, khi ly hôn dì trở về quê, tiếp quản nhà máy cũ của gia đình.”
“Vốn dĩ nhà dì định bán nhà máy , kết quả dì Uyển tiếp nhận xong, từng bước đưa nhà máy ăn phát đạt, hiện tại dì là doanh nhân ưu tú của địa phương, còn từng nhận danh hiệu Phụ nữ Ba Đảm Đang nữa.”
“Từ nhỏ tớ nể dì Uyển, nhưng dì bận như , con trai, A Nịnh sẽ cảm thấy cô đơn, cảm thấy thích , cũng bình thường, tớ an ủi , nhưng an ủi đúng chỗ.”
Nói đến đây, ánh mắt cô Cố Thanh Hoan sáng lấp lánh: “Vừa , tớ siêu phục luôn! Lại thể suy nghĩ như ! Lập tức an ủi !”
Cố Thanh Hoan khen đến ngượng, nghĩ nghĩ thêm: “Thật về chuyện phụng dưỡng tớ , nếu qua nhiều với cha ruột, thì cứ cách xa xa, định kỳ chuyển tài khoản ông mức phí phụng dưỡng thấp nhất mà tòa phán là .”
“Đôi khi, vì tốn thời gian tinh lực dây dưa với thích, thì tập trung bản vẫn hơn.”
Hà Mông chống cằm suy nghĩ một lát: “Vậy tớ thấy, vẫn là kết hợp cả hai cách dùng là nhất! Trước tiên tốn chút thời gian tinh lực gây sự với ông , trị cho ông ngoan ngoãn, đó bảo ông biến xa một chút, định kỳ cho ít tiền là !”
Cố Thanh Hoan giơ ngón cái: “Vậy cũng , dùng xen kẽ, chắc chắn là đối phương chịu nổi .”
“ ,” Hà Mông hì hì, “Dù mấy chuyện kiện tụng thể ủy thác cho luật sư , chúng cũng tiếc chút tiền đó, chỉ là ông sống thôi.”
Lúc Ngải Nịnh cũng trở , mặt gì, nhưng tóc mai và tóc trán chút dấu hiệu nước ướt, chắc là rửa mặt, cũng .
Đương nhiên, chuyện cần thiết vạch trần, cũng là cách điều tiết tâm trạng mà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/du-mot-nguoi-cung-dung-mong-duoc-trong-sinh/chuong-125-ngu-chung.html.]
Cố Thanh Hoan hô: “Ăn tiếp nào, còn nhiều lắm!”
Ngải Nịnh xuống , biểu cảm nhẹ nhõm hơn nhiều: “Ừ, ăn tiếp.”
Ba rôm rả ăn xong bữa trưa, Hà Mông còn thêm WeChat của Cố Thanh Hoan, còn tâm sự nhiều hơn.
Cố Thanh Hoan ăn no uống chút đồ uống, do dự vài giây giữa quán bán bên ngoài và siêu thị nhỏ trong nhà ăn, quyết định vẫn là siêu thị nhỏ, dù mua xong là thể uống ngay.
Nàng tạm biệt Ngải Nịnh và Hà Mông, một siêu thị nhỏ.
Đồ trong siêu thị nhỏ rẻ, Cố Thanh Hoan chọn tới chọn lui, cuối cùng về phía quầy đồ uống nóng, chọn sữa sô-cô-la.
Còn hộp cuối cùng, đây là định mệnh ! Nhất định lấy nó!
Cố Thanh Hoan lấy hộp sữa sô-cô-la, đang định quầy thanh toán thì bên cạnh bỗng chạy tới, vội vã mở cửa tủ, đưa tay , dừng giữa trung, đó kêu lên một tiếng “A”.
“Xin hỏi,” phụ nữ trẻ tuổi lo lắng hỏi, “Sữa sô-cô-la còn ?”
“Còn, lấy cho cô.” Nhân viên thu ngân từ kho hàng cầm mấy hộp , đưa cho phụ nữ trẻ một hộp, còn tiếp tục đặt quầy đồ uống nóng.
“Đây là loại lạnh mà, còn loại nóng ?” Người phụ nữ trẻ chút bối rối.
Nhân viên thu ngân lắc đầu: “Vậy thì hết , hâm nóng chờ một lát.”
“Phải chờ bao lâu?” Người phụ nữ trẻ hỏi.
“Cái thật sự chú ý lắm,” nhân viên thu ngân , “Chắc hơn mười phút?”
Cô cũng phụ nữ trẻ đang vội: “Hay cô qua bếp xin ít nước sôi, ngâm trực tiếp một chút.”
Người phụ nữ trẻ lắc đầu: “Không , loại hộp giấy sẽ thấm nước, bên cạnh sẽ vệt nước, nhất định sẽ nổi giận.”
Mua hộ khác ? Hơn nữa xem bộ dạng phụ nữ trẻ, cũng giống giáo viên... Người của tổ chương trình?
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Cố Thanh Hoan nghĩ, đưa hộp sữa sô-cô-la tay qua: “Chào chị, chị cái ?”
“!” Người phụ nữ trẻ theo bản năng gật đầu, phản ứng , “Em học sinh , em nhường cho chị ?”
“Vâng, em cũng nhất thiết uống cái , chị cầm thanh toán .” Cố Thanh Hoan xua xua tay, “Không nhanh lên, nó nguội mất.”
“Cảm ơn cảm ơn!” Người phụ nữ trẻ liên tục cảm ơn hai , thanh toán xong liền vội vàng cất hộp sữa sô-cô-la lòng, nhanh chóng chạy .
Cố Thanh Hoan chọn một hộp sữa đậu nành, thanh toán xong uống về văn phòng.
Lúc nàng đến văn phòng, Ngu Hân tới, đang dọn chậu cát cho mèo tam thể, con mèo tam thể thì xổm nóc tủ bên cạnh, xuống.
“Hân Bảo, để tớ cho.” Cố Thanh Hoan đặt hộp sữa đậu nành xuống, qua phụ.
“Tớ đều ngủ trưa ở chỗ , phụ chút việc nên ?” Ngu Hân động tác lưu loát dọn dẹp sạch sẽ, ngoài vứt rác.
Chờ cô rửa tay xong trở về, thuận miệng hỏi: “Xiên thịt cừu ăn ngon ?”
“Ngon!” Cố Thanh Hoan gật đầu, “Chờ tối về nhà, tớ lên tài khoản công cộng của nhà ăn để bình luận, góp ý thật . , Hân Bảo ăn gì thế?”
“Tớ ăn bún lẩu niêu.” Ngu Hân trả lời, mùa đông mà, lẩu niêu giữ ấm hơn, ăn xong một bát nóng hổi, cũng ấm áp.
Cách đó vài phút, Giang Sở Sở cũng tới: “Tớ còn tưởng các ngủ .”
“Đợi đấy.” Cố Thanh Hoan lấy chăn nhỏ của các nàng .
Tuy ăn cơm cùng , nhưng vẫn thể ngủ trưa cùng mà.