Dụ Hoặc Đêm Xuân: Tổng Tài Phúc Hắc và Tiểu Thư Ngoan Ngoãn - Chương 75: “Em không thấy thế này kích thích hơn sao?”

Cập nhật lúc: 2025-12-30 12:46:14
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4LCh8rI9Ue

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đó là kỳ nghỉ đông năm thứ nhất đại học của Hứa Chi.

Chuyện Lương Cẩm Mặc về nước ai , nhà họ Lương chẳng ai quan tâm sống c.h.ế.t .

Anh điện thoại của Hứa Chi cũng để bất cứ ai trong nhà họ Lương về nên dùng cách ngốc nghếch nhất: Anh đợi ở quán cà phê đối diện cổng chính khu biệt thự.

Anh đủ kiên nhẫn để lâu, hai ngày đầu đều công cốc.

Đến ngày thứ ba, cuối cùng cũng thấy Hứa Chi.

vẻ sợ lạnh, mặc chiếc áo khoác lông vũ dáng dài màu cam, chân đôi bốt tuyết dày cộp còn đội một chiếc mũ lông xù.

Tóc cô dài nhiều, chợt nhớ , hóa hơn nửa năm gặp cô.

Anh khỏi quán cà phê, đợi đến khi sang đường thì Hứa Chi một đoạn.

Khoảng cách giữa hai hơn ba mươi mét, thấy cô bỗng dừng bên bồn hoa ở vành đai xanh đó cúi xuống.

Nhìn theo hướng đó, nhận trong bồn hoa một con mèo hoang.

Là một con mèo mướp, Hứa Chi tháo găng tay, lấy thứ gì đó từ trong túi xách . Anh rõ lắm, chỉ thấy cô mở bao bì, đổ thứ bên trong cạnh bồn hoa.

Con mèo nhỏ tiến ngửi ngửi bắt đầu ăn.

Hứa Chi xổm bên cạnh ngắm một lúc, cô chống cằm, đầu nghiêng, khóe môi vương ý .

Ma xui quỷ khiến thế nào, Lương Cẩm Mặc lấy điện thoại , lấy nét cô. Do cách nên chỉ chụp góc nghiêng cũng quá rõ nét, chuyển sang chế độ im lặng ấn nút chụp.

Trong ảnh một một mèo trông vô cùng hài hòa.

Hóa cuộc sống thường ngày của cô là như , mang theo đồ ăn bên , ngoài cho mèo hoang ăn, lát nữa cô định gì?

Trong lòng dấy lên chút tò mò, thực lâu lắm tò mò về điều gì, huống chi là về cuộc sống của khác.

Con mèo ăn xong còn kêu “meo meo” với Hứa Chi hai tiếng. Hứa Chi vẫy tay tạm biệt nó, con mèo mới chui bụi cỏ.

Một một mèo , cứ như thể thực sự giao tiếp với .

dậy, vứt vỏ bao thùng rác bên cạnh đó tiếp tục về phía .

Anh cũng bước theo, giữ cách xa gần.

Quyết định trở về đưa quá đột ngột. Thực thể thẳng đến bắt chuyện với cô nhưng chắc cô sẽ phản ứng thế nào.

Bao nhiêu năm qua, ngoại trừ cùng Lương Mục Chi xé bài thi của . Những lúc khác, chỉ cần xung quanh, cô luôn tránh xa như thể quen . Chỉ khi ai, cô mới lén lút như kẻ trộm chuyện với , dúi cho vài thứ.

Anh còn nghĩ xong thì Hứa Chi đến đích.

Tiệm bánh bao nước Từ Ký.

Anh thêm một chút về cô, hóa cô thích ăn món .

Thấy cô , đến cửa tiệm, đang suy nghĩ xem nên tìm cô thì ngước mắt lên, vô tình thấy cửa sổ tầng hai.

Anh thấy hai đối diện .

Đối diện Hứa Chi là Lương Mục Chi.

Hứa Chi tháo mũ , Lương Mục Chi , bỗng đưa tay xoa đầu cô.

Hứa Chi chu môi, dường như đang phàn nàn điều gì đó. né tránh.

Lương Cẩm Mặc lầu, ngẩng mặt lên, lặng lẽ cảnh tượng .

Sao quên mất...

Hứa Chi và Lương Mục Chi luôn như hình với bóng, đây .

Họ còn cái hôn ước từ bé nực , bây giờ cả hai đều trưởng thành, quan hệ vẫn như , thể ở bên , sẽ kết hôn thật cũng nên.

Anh cái gì mờ mắt mà chuyện . Trong nước rõ ràng chẳng gì đáng để lưu luyến, ngàn dặm xa xôi trở về, thế mà là để gặp một cô gái thuộc về .

Mãi mãi sẽ thuộc về , như tia sáng lướt qua trong chốc lát nhưng cho ảo giác dài đằng đẵng.

Anh nhớ đến con mèo mướp trong bụi cỏ, cũng giống như con mèo đó, chỉ là đối tượng cô bố thí khi nổi hứng, khi lòng thương hại trỗi dậy mà thôi.

Anh rời , ngày hôm liền bay về Mỹ.

Ngồi máy bay, mở tấm ảnh đó trong điện thoại , chăm chú hồi lâu, cố gắng tìm kiếm điều gì đó từ ánh mắt cô con mèo.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/du-hoac-dem-xuan-tong-tai-phuc-hac-va-tieu-thu-ngoan-ngoan/chuong-75-em-khong-thay-the-nay-kich-thich-hon-sao.html.]

Cuối cùng xác định, ánh mắt cô con mèo dịu dàng hơn nhiều.

Mỗi , phần lớn đều chút hoảng loạn, sợ khác thấy cô chuyện với còn cho mèo hoang ăn ít nhất cần lén lút.

Mối quan hệ như còn gian nào cho sự ảo tưởng nữa.

Anh chằm chằm bức ảnh, ấn nút “xóa”, ngón tay dừng ở chữ “xác nhận”.

Thôi bỏ ...

Anh nghĩ, chỉ là một bức ảnh thôi mà, đây cũng là thứ duy nhất .

Hứa Chi lẽ sẽ bao giờ , từng vì gặp cô mà trở về đó một rời .

Cô cũng sẽ bao ngắm nghía bức ảnh đó, đó vì sự si mê vô vọng mà chán ghét bản .

Con đối với những thứ hằng ao ước, một khi cơ hội đến gần sẽ hận thể lập tức đóng dấu chủ quyền, cũng ngoại lệ.

Muốn sở hữu, chiếm hữu, danh chính ngôn thuận, quang minh chính đại...

Dục vọng khó lấp đầy.

Đêm đó về , Lương Cẩm Mặc vẫn bôi dầu t.h.u.ố.c cho Hứa Chi.

Trong quá trình cô rửa mặt vệ sinh cá nhân, đều là bế bế , dường như thực sự thấy phiền, ở đây khác, cô cũng dần quen hơn một chút.

Đến khi lên giường nữa, lúc Lương Cẩm Mặc rời , đặt một nụ hôn chúc ngủ ngon lên khóe môi cô: 

“Chuyện gì cũng để mai hãy nghĩ, ngủ ngon .”

Nói thì nhưng khi đàn ông khỏi, cô vẫn kìm trằn trọc giường.

Những chuyện xảy hôm nay, đối với cô gái luôn sống khuôn phép như cô mà thì quá sức tưởng tượng.

Hứa Hà Bình chắc chắn sẽ nổi trận lôi đình. Nghĩ đến đây, cô thấy chút hả hê, cô dự định sẽ một ngày cho Hứa Hà Bình , cô và Lương Cẩm Mặc ở bên .

Vừa nghĩ đến Lương Cẩm Mặc, suy nghĩ kiểm soát về sự hỗn loạn giường lúc nãy. Cô kìm đưa ngón tay chạm nhẹ môi .

Sáng hôm .

Trước khi Hứa Chi dậy, cô nhận tin nhắn WeChat của Lương Cẩm Mặc: Dậy ?

trả lời, xuống giường khập khiễng phòng khách.

Lương Cẩm Mặc đang ghế sofa, thấy cô, đặt điện thoại xuống cau mày dậy

“Em hạn chế , gọi bế?”

Thấy định đưa tay bế, Hứa Chi vội vàng : “Thì em cũng vận động thích hợp chứ, thì teo cơ mất. Với thực sự nghiêm trọng đến thế , tối qua bôi t.h.u.ố.c , hôm nay đỡ sưng hơn nhiều .”

Lương Cẩm Mặc vẫn yên tâm, đợi cô xuống ghế sofa, quỳ một chân xuống nắm lấy cổ chân cô kiểm tra.

Quả thực đỡ hơn hôm qua một chút nhưng vẫn còn sưng, : “Hôm nay em đừng chạy lung tung, cứ ở trong phòng thôi.”

Hứa Chi chu môi: “Anh Cẩm Mặc, thế giống mấy vị phụ giáo huấn nhạt nhẽo lắm đấy.”

Lương Cẩm Mặc ngước mắt lên, đưa tay nhéo môi cô một cái: “Ai bảo chứ.”

Hứa Chi : “Vậy em gọi nữa nhé, ?”

“Thế em gọi là gì?” Lương Cẩm Mặc thong thả hỏi.

Hứa Chi nhất thời nghĩ , cô : “Anh thấy... quan hệ hiện tại của em và , gọi là trai kỳ kỳ ?”

Chưa hết câu cô nóng mặt, em nhà ai mà trai đè em gái xuống giường như thế chứ...

Lương Cẩm Mặc dường như thấu suy nghĩ của cô, thẳng thắn: 

“Em cảm thấy gọi giường ?”

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Hứa Chi đỏ bừng, nên lời.

Cô thấy bỗng nhếch môi , nụ nhạt mang theo vài phần tà khí.

“Em thấy thế kích thích hơn ?”

Phòng khách yên tĩnh, Hứa Chi sắp nổ tung, cô vớ lấy cái gối ôm bên cạnh, che kín mặt: 

“Anh im !”

Loading...