Dụ Hoặc Đêm Xuân: Tổng Tài Phúc Hắc và Tiểu Thư Ngoan Ngoãn - Chương 74: Nụ hôn này quá mãnh liệt
Cập nhật lúc: 2025-12-29 12:11:03
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5VOeVJoUJl
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hứa Chi xong, bản liền cảm thấy ngượng ngùng, cô lùi , kéo giãn cách, đồng thời rút tay về che mặt.
Tính cô thực động, bảo cô chủ động gì đó, gì đó, thực sự quá khó khăn.
Tim cô đập dồn dập, hé mắt trộm đàn ông qua kẽ ngón tay.
Lương Cẩm Mặc dường như ngẩn , một lúc lâu gì cũng động tác gì.
Cô nghi ngờ, quá chủ động ...
Không khí như ngưng đọng , cô tự nhiên, đang định lén lút rụt chân về thì Lương Cẩm Mặc phát hiện.
Anh nắm lấy bắp chân cô, thêm gì, cúi đầu tiếp tục giày cho cô.
Hứa Chi ngơ ngác, chỉ thôi ?
Cô cảm thấy câu trả lời của đủ rõ ràng chứ, tiếp theo chẳng nên gì đó ?
Lương Cẩm Mặc vẫn im lặng, giày cho cô, giúp cô cởi áo khoác, đó bế cô phòng tắm, hai cùng rửa tay.
Tiếp theo đó bế cô về giường ở phòng ngủ phụ.
Thấy định , Hứa Chi cuống lên: “Anh Cẩm Mặc...”
Vừa chủ động hôn những lời như , cô vốn hổ nhưng cứ im lặng mãi khiến cô thấp thỏm yên, hiểu ý là gì.
Chỉ trong vài phút ngắn ngủi, đầu óc cô bắt đầu suy diễn lung tung:
Là câu trả lời đủ rõ ràng, cô quá táo bạo sợ?
Cô thậm chí còn nghĩ, chẳng lẽ giống như Lương Mục Chi , trả thù cô ? Cho nên khi cô chủ động bày tỏ, im lặng đáp.
Lương Cẩm Mặc trong đầu cô đang diễn cả một vở kịch, giải thích:
“ lấy dầu t.h.u.ố.c, em bôi t.h.u.ố.c.”
Hứa Chi thể tin nổi, cô hôn mà bàn chuyện dầu t.h.u.ố.c với cô!
Cô chút giận dỗi, giường, tay từ từ ôm lấy chân thương:
“Em bôi t.h.u.ố.c.”
Lương Cẩm Mặc xuống mép giường, cô, nhận cô đang giận dỗi, :
“ tìm việc gì đó , nếu ...”
Anh dừng một chút mới tiếp: “Có thể sẽ nhịn .”
Cô ngước mắt lên, chạm đôi mắt đen thẫm của , ngơ ngác hỏi: “Không nhịn cái gì?”
Đôi khi, cô ngốc nghếch đến mức đáng yêu, Lương Cẩm Mặc nghĩ thầm.
Anh trực tiếp cúi hôn cô.
Hứa Chi cảm thấy quá đột ngột, cô né tránh, kết quả là đè thẳng xuống giường.
Bóng đen bao trùm lấy cô, tránh chỗ chân cô thương, nắm lấy cổ tay cô ấn sang hai bên, đó cúi đầu hôn cô.
Cơ thể dán c.h.ặ.t , đầu óc Hứa Chi choáng váng và trống rỗng, cô lời nào, môi lưỡi đều chiếm đoạt, thở rối loạn.
Nụ hôn quá mãnh liệt, cuốn lấy cô, quấn quýt lấy cô, đầu lưỡi nóng bỏng, cô cảm giác như thiếu oxy.
Thực sự chịu nổi nữa, cô yếu ớt rên rỉ một tiếng, giống như phản đối nhưng chẳng chút sức lực nào, ngược vì âm điệu mềm mại mà toát lên vài phần gợi tình.
Thế giống bảo dừng .
Anh mút nhẹ môi cô từng chút một, buông cổ tay cô , di chuyển lên , đan mười ngón tay tay cô.
Hứa Chi chút mê loạn, ngón tay vô thức siết c.h.ặ.t lấy tay .
Không khí xung quanh dường như cũng nóng lên, tim đập dữ dội, cô nhận nụ hôn của đang di chuyển xuống .
Anh hôn lên cằm, lên cổ cô khiến cô run rẩy từng cơn, sắc hồng lan tràn đến tận mang tai, cổ.
Tiếng ma sát của quần áo và tiếng thở dốc hòa . Cô mơ hồ nghĩ, hóa “ nhịn ” mà là thế ...
Cô cũng chút nhịn nhưng mà, thế nhanh quá ...
Đầu óc hỗn loạn, những nơi chạm qua dường như dòng điện chạy qua. Khi bàn tay đó phủ lên nơi đầy đặn, cô còn tâm trí mà nghĩ đến chuyện nhanh chậm nữa.
Eo lạnh một chút, vạt áo lót vén lên, đó, chiếc áo khác cũng đẩy lên...
Nhịp tim đập thình thịch lòng bàn tay đàn ông.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/du-hoac-dem-xuan-tong-tai-phuc-hac-va-tieu-thu-ngoan-ngoan/chuong-74-nu-hon-nay-qua-manh-liet.html.]
Không là ai đổ mồ hôi, chút dính dấp, hôn cô triền miên, cô mơ màng đáp . Bị dẫn dắt, cơ thể cô kìm sát gần hơn, vòng eo mềm mại cũng vô thức uốn éo.
Cảm giác thời gian mơ hồ, qua bao lâu, nụ hôn dài dần trở nên dịu dàng.
Anh như thêm hứng thú, nhẹ nhàng hôn lên má, ch.óp mũi, trán cô.
Chỉ là nơi trái tim cô, vẫn nắm giữ, hình dạng do nhào nặn.
Vê nhẹ một cái, cô kìm hít nhẹ một c.ắ.n c.h.ặ.t đôi môi sưng đỏ, khẽ run rẩy.
“Đừng nhịn.” Anh gặm nhẹ vành tai non mềm của cô: “Như lúc nãy , kêu lên, thích...”
Hứa Chi rưng rưng nước mắt, cảm thấy cố tình trêu chọc, cô trốn nhưng cử động chạm một vật cứng.
Hơi thở Lương Cẩm Mặc trầm xuống, trầm trọng : “Đừng lộn xộn.”
Không cần , cô cũng thực sự dám động đậy nữa...
Cô cũng ngốc, đương nhiên đó là cái gì nhưng dù cũng là đầu tiên trải qua nên luống cuống.
Bụng chọc , cô c.ắ.n môi, đôi mắt ướt át chớp chớp, trông vô tội.
Anh nhịn c.ắ.n nhẹ môi cô.
Đầu óc Hứa Chi cuối cùng cũng miễn cưỡng hoạt động trở cũng phát triển đến bước ...
Có lẽ vì bày tỏ tình cảm ở giường - nơi đầy ám thế , cả hai đều chút mất kiểm soát.
Một lúc lâu , nụ hôn dài mới kết thúc, Lương Cẩm Mặc điều chỉnh thở. Trước khi rút tay , giúp cô chỉnh áo lót xô lệch.
Vừa chỉnh xong quần áo, Hứa Chi vội vàng tranh thủ lật , vùi mặt chăn gối.
Lương Cẩm Mặc: “...”
Cả cô co rúm , một lời.
“Em ngạt c.h.ế.t ?” Anh nhịn hỏi, vỗ nhẹ vai cô, giọng mang theo ý .
“Này, đừng...” Giọng Hứa Chi vẫn còn vương chút mềm mại kiều mị cơn tình triều:
“Em, em cần bình tĩnh ...”
Đàn ông phản ứng, phụ nữ cũng , cô cảm thấy hổ vì bản .
Anh ép cô, nghiêng phía , ôm lấy cô: “Đã bảo là nhịn mà… em còn cứ hỏi mãi.”
Anh hôn lên gáy cô từ phía , rũ mắt xuống: “Có cố tình trêu chọc ?”
Hứa Chi co rúm thành một cục: “Em sẽ...”
Lương Cẩm Mặc tiếp lời, nghĩ cô sẽ hiểu .
Lúc mới sang Mỹ du học, ban đầu quen, chênh lệch múi giờ, hợp khí hậu thổ nhưỡng nên ốm, thói quen ăn uống, khác biệt văn hóa...
Nếu là con cưng của trời gia đình nở mày nở mặt vui vẻ tiễn du học, lẽ còn thể bình tâm thích nghi với tất cả những điều . là Phó Uyển Văn ép rời khỏi nhà họ Lương.
Các du học sinh Hoa Quốc khác gọi điện về nhà, than thở với bố nhưng thì , thậm chí còn chẳng ai để gọi điện.
Như cũng , bộ thời gian của đều dành cho việc học.
Anh nếu học hành thành tài, về Bắc Thành vẫn sẽ chà đạp chân. Thế giới sẽ chỗ dung cho .
Dù thì ở cũng chẳng là nhà, ép buộc bản thích nghi nhưng thỉnh thoảng, vẫn nhớ đến những ở trong nước.
Hứa Chi thường xuyên xuất hiện trong giấc mơ của cũng là điều bất ngờ. Dù cuộc đời nhạt nhẽo, chẳng bạn bè, chút thiện ý nhỏ nhoi duy nhất cảm nhận cũng đến từ cô.
Nội dung những giấc mơ đó thực bình thường, chỉ là trong mơ cô sẽ vì điện thoại của Lương Mục Chi mà đuổi , họ thể cư xử như bạn bè, tự nhiên.
Mở mắt về thực tại, hóa vẫn chỉ một , gia đình cũng bạn bè.
Bạn cùng phòng là Mỹ cởi mở, dẫn bạn gái về, hề kiêng dè .
Có phòng khách rót nước, thấy tiếng động từ phòng ngủ truyền . Cô gái kêu quá lố, bình thản uống nước, cảm thấy thật giả tạo, bỗng nhiên nghĩ, Hứa Chi kêu lên chắc chắn như thế .
Cô bình thường từ xa giống như con thỏ nhỏ ngoan ngoãn, chắc là trong những lúc thế cũng sẽ kìm nén.
Anh tại nghĩ đến cô lúc nhưng vì nghĩ đến cô mà thể bình tĩnh nữa.
Trong giấc mơ đêm đó, Hứa Chi run rẩy trong lòng , thấy giọng của cô như ý nguyện.
Đó dường như là sự khởi đầu của giấc mộng xuân . Sáng dậy giặt ga trải giường, hút một điếu t.h.u.ố.c, đó đưa một quyết định.
Anh về nước, gặp cô!