Dụ Hoặc Đêm Xuân: Tổng Tài Phúc Hắc và Tiểu Thư Ngoan Ngoãn - Chương 37: Hắn mời cô đi trượt tuyết, hoàn toàn không phải để xin lỗi gì cả
Cập nhật lúc: 2025-12-20 13:39:03
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7Kq3X8wB6O
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sáng sớm hôm , Lương Mục Chi đến đón Hứa Chi đúng như hẹn.
Hứa Chi Hứa Hà Bình áp tải lên xe, cô cơ hội .
Xe rời khỏi khu biệt thự, hòa dòng xe cộ đường lớn, khí trong xe chỉ hai yên tĩnh đến lạ thường.
Lương Mục Chi là phá vỡ sự im lặng : “Hành lý của em vẫn ở trong cốp xe, đợi lúc về sẽ đưa luôn đến nhà em.”
Hứa Chi ghế , nghiêng mặt ngoài cửa sổ, hứng thú chuyện.
Lương Mục Chi liếc cô qua gương chiếu hậu: “Em định giận dỗi đến bao giờ, cho cái hạn .”
Hứa Chi cảm thấy phiền: “Anh nghĩ thế nào mới gọi là giận dỗi?”
“Không thể giống như ?” Lương Mục Chi hỏi.
Hứa Chi im lặng vài giây:
“Mục Chi, thế giới xoay quanh , em cũng , em cuộc sống của riêng . Có thể quan tâm đến cảm nhận của Trần Tịnh, cứ thế vô tư đưa em chơi nhưng em thì khác. Đợi khi em bạn trai, em nhất định sẽ đặt cảm nhận của lên hàng đầu, thể qua quá nhiều với nữa.”
Nghe , Lương Mục Chi khẩy một tiếng:
“Hẹp hòi, Trần Tịnh nhỏ nhen như em . Về việc và em qua , cô bao giờ phản đối. Ngược là em, ngay từ đầu cô thuận mắt đó kiếm chuyện với .”
Hứa Chi im lặng.
Lương Mục Chi càng nghĩ càng tức: “Người đàn ông em thích tên là gì, nghề gì? Anh thấy em gã đó ảnh hưởng , đổi đến mức chẳng giống em nữa.”
Hứa Chi nhắm mắt , thực sự mở cửa xe nhảy xuống ngay lập tức.
Lương Mục Chi đang tức giận nên xả một tràng: “Anh từ sớm là em quá đơn thuần, dễ lừa gạt, nhà em cũng coi như chút của ăn của để, cộng thêm khuôn mặt , vóc dáng của em...”
Hắn dừng một chút: “Đàn ông thấy em lợi để họ đào mỏ thì tự nhiên sẽ xúm thôi, đừng tưởng họ thực lòng thích em.”
Cơ thể Hứa Chi dần cứng đờ, cô cảm thấy trái tim như những lời khoét một lỗ, m.á.u chảy ròng ròng.
Một lúc , cô thê lương: “Hóa trong mắt , em xứng đáng khác yêu thích đến thế .”
Cô nghĩ, thể thích cô nhưng cần thiết như ?
Lương Mục Chi sững .
Hắn cũng nhận quá đáng nhưng lời như bát nước đổ , vớt vát thế nào.
Sắc mặt Hứa Chi tái nhợt nhưng bình tĩnh:
“Còn nữa, thể , công ty nhà em gần đây gặp vấn đề nghiêm trọng. Dự án quan trọng thất bại, hiện đang thiếu tiền, bố em đang tìm cách vay ngân hàng hoặc gọi vốn nhưng kết quả thế nào còn . Vì ông em đính hôn với để tiện huy động vốn, cho nên...”
Cô rũ mắt xuống: “Nhà em thời gian cho giúp việc nghỉ là vì hết tiền . Gia sản nhà em hiện tại chẳng gì đáng để đào mỏ .”
Lương Mục Chi nhíu chặt mày: “Nghiêm trọng thế ? Anh chuyện .”
Ngay cả công ty nhà còn chẳng mấy quan tâm, dù gia sản nhà họ Lương cũng đủ dày, phá cũng chẳng hết.
“Em giống bố em, em mơ mộng hão huyền gả cho .”
Khóe môi Hứa Chi nhếch lên nụ tự giễu:
“Em với ông nhưng ông chịu từ bỏ. Vì thế em nghĩ nhất nên rõ ràng với ông để ông hết hy vọng .”
Sự chú ý của Lương Mục Chi đặt sai chỗ, hóa Hứa Chi cảm thấy gả cho là mơ mộng hão huyền ?
Hồi lâu , trầm giọng hỏi: “Chi Tử... em, chẳng lẽ em kết hôn với ?”
Hai tay Hứa Chi đặt đầu gối lập tức siết chặt.
Vừa là do cô lỡ lời.
Cô im lặng một lúc : “Em thích , thể kết hôn với chứ?”
Lương Mục Chi mím chặt môi, theo lý thuyết thì câu trả lời khiến yên tâm mới đúng. , chỉ cảm thấy trái tim đang rơi thẳng xuống vực sâu.
Một lúc lâu , :
“Vậy thì , cả hai chúng đều ý đó, hôm nào sẽ tìm cơ hội rõ với chú Hứa. Còn chuyện nhà em, lát nữa sẽ tìm hiểu xem , chỉ cần giúp nhất định sẽ dốc hết sức.”
Hứa Chi tiếp lời, trong lòng cô thầm tính toán xem liệu khả năng nào cần hai nhà kết thông gia mà Lương Mục Chi vẫn giúp đỡ vực dậy công ty nhà cô .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/du-hoac-dem-xuan-tong-tai-phuc-hac-va-tieu-thu-ngoan-ngoan/chuong-37-han-moi-co-di-truot-tuyet-hoan-toan-khong-phai-de-xin-loi-gi-ca.html.]
Đây là sự toan tính, nghĩ đến đây cô chỉ thấy thê lương, từ lúc nào cô và Lương Mục Chi đến bước đường .
Suốt quãng đường còn là sự im lặng bao trùm.
Lương Mục Chi thầm nghĩ, rõ ràng gọi cô chơi là để dỗ dành cô, càng dỗ càng hỏng bét thế .
Khu trượt tuyết cách trung tâm thành phố xa, lái xe mất hơn năm tiếng đồng hồ, nửa chặng đường Hứa Chi mơ màng ngủ ở ghế .
Khi xuống xe thì là đầu giờ chiều.
Lương Mục Chi đặc quyền, xe chạy thẳng khách sạn 6 trong khu du lịch.
Đi qua quầy lễ tân, thủ tục nhận phòng mà đưa Hứa Chi thẳng thang máy quẹt thẻ lên lầu.
Hứa Chi hỏi: “Anh đặt phòng ?”
Lương Mục Chi nháy mắt bí hiểm: “Lát nữa em sẽ .”
Hắn cố gắng tạo khí vui vẻ, Hứa Chi cũng coi như phối hợp, cùng lên tầng thượng, cửa thang máy mở , bên ngoài là phòng tổng thống.
Thang máy thẳng phòng, cả tầng chỉ một căn hộ duy nhất. Bao gồm sáu phòng ngủ, hai phòng tắm siêu lớn, phòng khách và phòng ăn gian mở rộng đến mức vô lý còn khu vực chơi board game và phòng chiếu phim.
“Thế nào?” Lương Mục Chi dẫn Hứa Chi xem phòng: “Anh đặt chỗ từ , thể rủ thêm vài bạn cùng cũng ở .”
Hứa Chi cảm thấy phô trương nhưng đây là phong cách thường thấy của Lương Mục Chi.
Cô đang định hỏi cô ở phòng ngủ nào thì thấy cửa phòng ngủ chính mở , bước .
Trần Tịnh tươi, thẳng về phía cô chào hỏi: “Tiểu Chi Tử, chị đợi hai lâu lắm đấy.”
Hứa Chi ngẩn ngơ trong giây lát.
Cô ngờ Lương Mục Chi cũng đưa cả Trần Tịnh đến. nhanh cô nhận chuyện thuận lý thành chương đến mức nào.
Sao cô nghĩ đến chứ, Trần Tịnh là bạn gái của , chẳng lẽ thực sự cho phép bạn trai chơi riêng với bạn thanh mai trúc mã khác giới ?
Lương Mục Chi quan sát sắc mặt Hứa Chi, :
“Trần Tịnh chuyện bữa cơm ở nhà hôm đó ... Cô cũng xin em, dù em cũng vì bọn liên lụy mới mắng. Lần chơi coi như hai đứa tạ với em.”
là ai đ.á.n.h kẻ chạy , Lương Mục Chi đến nước , cảm thấy còn chỗ nào để bắt bẻ nữa, Hứa Chi chắc sẽ khó Trần Tịnh nữa.
Hứa Chi quả thực cũng phản ứng gì quá lớn, cô nhạt, chỉ :
“Không cần , nếu em sẽ mắng thì em cũng chẳng nhận tội .”
Nghe , vẻ mặt Trần Tịnh sượng sùng: “Xin em, đều là của bọn chị. Lần mời em chơi là để chuộc , hy vọng em chơi vui vẻ.”
Hứa Chi khác với Lương Mục Chi, đối với những hoạt động giải trí cô thực sự quá hào hứng.
Giờ thấy Trần Tịnh, trong đầu cô lờ mờ suy đoán, Lương Mục Chi đưa cô đến đây lẽ còn nguyên nhân khác.
cô hỏi đến thì thôi, cô : “Vậy em ở phòng nào?”
Lương Mục Chi đưa Hứa Chi đến một phòng ngủ lớn cạnh phòng ngủ chính.
Sau khi phòng, hạ giọng :
“Tiểu Chi Tử, em đừng trách tiền trảm hậu tấu, hy vọng em cho Trần Tịnh thêm một cơ hội nữa, cô thực . Hơn nữa cô là bạn gái , em là bạn nhất của , hai còn gặp mặt nhiều. Hai hòa thuận thì đau đầu nhất là .”
Hứa Chi đặt ba lô lên bàn, đầu : “Người yêu đương với chị là chứ em.”
Lương Mục Chi chút vui: “Em thế thì xa lạ quá. Anh hy vọng những thiết nhất bên cạnh đều thể chấp nhận cô .”
“Em chấp nhận cô cũng chẳng ảnh hưởng gì đến việc cô bước chân cửa nhà họ Lương cả. Điều nên lo lắng hơn là thái độ của bố và ông nội kìa.”
Nhắc đến chuyện Lương Mục Chi đau đầu: “Mấy vấn đề đó nhất thời giải quyết để hẵng tính, em sắp xếp đồ đạc chúng xuống ăn cơm.”
“Em , em xe mệt, và Trần Tịnh .”
Lương Mục Chi định rời , chần chừ: “Vậy em ăn gì, mang lên cho em nhé?”
Hứa Chi từ chối, đợi Lương Mục Chi khỏi, cô như mất hết sức lực, phịch xuống giường, vẻ mặt cũng xụ xuống.
Cô nghĩ Lương Mục Chi đúng là coi cô như kẻ ngốc, chút tâm tư đó của chẳng lẽ cô ?
Hắn mời cô trượt tuyết, để xin gì cả.